CHƯƠNG 56: QUỶ MÔN TRẬN
Editor: Luna Huang
Dạ Mạch Hàn cười khổ một tiếng, thán nói: “Nếu không có như vậy, ta lại có thể nào yên lòng mà sống? Phụ hoàng có bao nhiêu hận mẫu hậu ta, tam đệ ngươi cũng biết! Chỉ có ta đối với người khác không tạo thành uy hiếp, ta mới có thể bảo trụ tính mạng của mình.”
Đương niên hắn còn nhỏ, căn bản cũng không biết mẫu hậu hắn làm chuyện gì, hắn biết trong một đêm hắn mất đi tất cả, nếu không có gặp phải sư phụ của hắn, cả đời này hắn đều sẽ bị cừu hận bao phủ.
“Còn so được với ngươi, kỳ thực ta cũng không khá hơn bao nhiêu. Phụ hoàng nhìn qua rất là sủng ái ta, nhưng nguy hiểm bên cạnh ta khi còn bé chưa từng ngừng, cuộc sống như thế cũng không phải ta mong muốn…” Dạ Quân Ly thần tình bi thương một chút, hắn thở dài một tiếng, cúi đầu uống một hớp nước trà xanh.
Khóe môi của Dạ Mạch Hàn khẽ động, cuối cùng hóa thành một tiếng thở dài không tiếng động, cái này cũng chính là bi ai sinh tại hoàng gia.
Mạnh Thanh Hoan thấy hai đại nam nhân bọn họ bắt đầu sầu não, không khỏi nhíu mày, nàng đưa tay mở quyển Quỷ Môn trận ra tùy ý lật xem, đợi thấy nội dung bên trong mâu quang của nàng tăng ánh sáng.
Quỷ Môn trận này lại có một đoạn Phạn văn, mà nàng trùng hợp tinh thông loại văn tự này, trong đoạn Phạn văn này có nói người thủ hộ thông linh ngọc, từ tin tức bên trong, Mạnh Thanh Hoan phát hiện một đầu mối trọng yếu.
“Các ngươi Vu tộc cùng Cương tộc không?” Mạnh Thanh Hoan vẫn nhìn bọn họ hỏi.
Dạ Quân Ly hơi thiêu mi, làm như nhớ ra cái gì đó: “Vu tộc cùng Cương tộc không phải là thần tộc của Thiên Linh quốc sao? Nghe nói là vì phù hộ Thiên Linh quốc mà tồn tại, chỉ là Thiên Linh quốc từ lâu diệt vong nhiều năm.”
Hơn hai mươi năm trước, Thiên Linh quốc bị Dạ Chiêu quốc cùng Thánh Dương quốc chiếm đoạt, từ đó về sau một quốc gia phân hai, giằng co thành loại tình thế hôm nay.
Mạnh Thanh Hoan nhíu nhíu mày nói: “Trong Quỷ Môn trận này nói, Vu tộc cùng Cương tộc là thần tộc thủ hộ thông linh ngọc, chỉ có bọn họ hiểu được làm sao lợi dụng thông linh ngọc để cho người tử mà phục sinh. Hôm nay ngươi chỉ có thể dùng máu của ta nuôi ngọc bội mà bảo trì hô hấp và nhịp tim, nhưng đây cũng không phải là kế lâu dài, chúng ta phải tìm được hậu nhân của hai tộc thủ hộ thông linh ngọc, tìm kiếm trọng sinh chi pháp.”
Vọng Thư Uyển.com
Dạ Mạch Hàn hơi kinh hãi, hỏi nàng: “Ngươi thật có thể xem hiểu một đoạn văn tự kỳ quái này?” Lúc đầu hắn mở quyển sách này ra liền phát hiện trong sách có nhiều chỗ chỉ dùng để văn tự kỳ quái ghi lại, hắn đau khổ nghiên cứu nhiều năm cũng không biết văn tự kia viết cái gì.
Hắn chỉ có thể xem hiểu một ít tin tức hán văn ghi lại.
Mạnh Thanh Hoan thiêu mi cười, giải thích: “Đây là Phạn văn là một loại văn tự rất cao thâm, vương gia nếu là muốn học, sau này ta có thể dạy ngươi.”
Mâu quang của Dạ Mạch Hàn lóe lóe gật đầu cười nói: “Vậy trước tiên tạ qua Mạnh cô nương rồi.”
“Sau này vương gia vẫn là gọi ta tiểu Cửu hoặc là Thanh Hoan đi, hôm nay chúng ta nếu thẳng thắn thành khẩn với nhau, vậy sau này chúng ta liền là bằng hữu. Ngươi nói đúng không?” Đối với Dạ Mạch Hàn từ lúc ban đầu nàng liền có một loại tín nhiệm cùng hảo cảm không rõ.
May mắn là trực giác của nàng đúng!
“Thanh Hoan? Là ngươi tự đặt sao?” Đối với thân phận của Mạnh Thanh Hoan, hắn tự nhiên là điều tra qua, cửu tiểu thư không được sủng này của Mạnh phủ không có giống tên gì, mọi người cũng gọi nàng Mạnh Cửu Nhi.
Mạnh Thanh Hoan tên này, cũng rất đặc biệt, cũng rất êm tai.
“Sau khi ta tỉnh lại cũng bởi vì thương trên đầu đã quên trí nhớ lúc trước, nên tự đặt cho mình cái tên mới.” Mạnh Thanh Hoan cùng Dạ Mạch Hàn chính trò chuyện, thình lình một trận gió lạnh một bên chạy tới, nàng theo bản năng ngẩng đầu nhìn lại đón nhận ánh mắt nguy hiểm thiển thiển nhược ngược của Dạ Quân Ly.
Biểu tình trên mặt nàng nhất thời ngừng lại, tâm khẽ run lên, nàng lại làm chuyện gì chọc yêu nghiệt này mất hứng?