CHƯƠNG 53: BÍ MẬT CỦA KÍNH VƯƠNG 2
Editor: Luna Huang
Mâu quang hẹp dài của Dạ Quân Ly hiện lên một chút quang huy sâu đậm ngắm nhìn nàng, môi mỏng của hắn hơi nhắp, tiếng nói thấp thuần từ từ tản ra: “Bổn vương tin tưởng, một ngày nào đó, ngươi sẽ cảm thấy hứng thú.”
Nhãn thần của hắn đoạt mục, biểu tình tự tiếu phi tiếu để Mạnh Thanh Hoan có một loại cảm giác hồn xiêu phách lạc.
Không được, mị lực của yêu nghiệt này quá lớn, Mạnh Thanh Hoan thật lo lắng cho mình có một ngày sẽ ở trên tay hắn. Nàng vội vội vàng vàng tránh mắt, hừ lạnh một tiếng biểu hiện lơ đểnh, nhưng đáy lòng từ lâu hoảng hồn.

Dạ Quân Ly nhìn dáng dấp kiệt ngạo bất tuân này của Mạnh Thanh Hoan, đột nhiên có một loại cảm giác mất mác, hắn biết rõ Mạnh Thanh Hoan đối với thân phận của Hiên vương phi căn bản là vô ý, thậm chí nàng không muốn cùng hắn có điều gút mắt!
Đến tột cùng là vì cái gì? Nghĩ kinh thành này bao nhiêu tiểu thư khuê các tha thiết ước mơ thân phận này, hết lần này tới lần khác chỉ có Mạnh Thanh Hoan không thèm quan tâm.
Là hắn đối với nàng, không đủ tốt sao?
“Đi thôi.” Thanh âm lành lạnh của Dạ Quân Ly nghe không ra tâm tình gì.
Mạnh Thanh Hoan hít sâu một hơi đi theo bên người Dạ Quân Ly, hai người vừa vào Kính Vương phủ, quản gia liền ra đón tự mình dẫn đường, dẫn bọn họ đến thư phòng.
Trong thư phòng, Dạ Mạch Hàn đứng ở cửa sổ nhìn mưa rơi sấm chớp rền vang bên ngoài, gió đêm lành lạnh mang theo khí ẩm ướt nồng nặc kéo tới, tiếng bước chân tới gần, hắn đưa tay đóng cửa sổ lại, xoay người, người bên ngoài đã đi vào rồi.
“Mưa lạnh ngày mùa hè, ta cho người chuẩn bị canh gừng, tam đệ, Mạnh cô nương, mời ngồi.” Dạ Mạch Hàn hướng phía bọn họm thỉnh bọn họ vào ngồi.
Mạnh Thanh Hoan ngẩng đầu đánh giá hắn, hắn vẫn mặc trường bào bằng gấm bạch sắc, quả nhiên ý vị ưu nhã, ôn nhuận như ngọc.
Không bao lâu, liền có hạ nhân mang canh gừng cùng trà bánh lên, cửa phòng đóng lại, chỉ nghe tiếng mưa bên ngoài ba ba rung động, bên trong phòng quanh quẩn hương trà.

“Để nhị ca đợi lâu.” Dạ Quân Ly mỉm cười hàn huyên một câu, thuận lợi nâng trà trản trên bàn khẽ ngửi trà hương.
Vọng Thư Uyển.com
Dạ Mạch Hàn cười ngồi xuống đối diện bọn họ, hắn tùy ý sửa lại ống tay áo một chút, liền nghe Mạnh Thanh Hoan cạn tiếu cười một tiếng, lấy tị lôi châu trong ngực ra đi tới đưa cho hắn nói rằng: “Đa Tạ cẩm nang diệu của vương gia, tị lôi châu này trả lại cho ngươi.” Nàng dừng một chút còn nói: “Thứ này ở lại trên người ta, có lẽ ngày sau sẽ biến thành tai hoạ.”
Đáy mắt của Dạ Mạch Hàn hiện lên một khen ngợi, hắn đưa tay tiếp nhận tị lôi châu khen: “Mạnh cô nương thực sự rất thông minh.”
Mạnh Thanh Hoan ngượng ngùng cười cười, tuy rằng tị lôi châu này là đồ tốt, nhưng tác dụng thật đúng là không lớn. Nếu nàng giữ ở bên người, để cho người khác phát hiện nàng có bảo bối này, tiết mục trời phạt hôm nay toàn bộ chơi xong rồi.
“Thế nhưng so với Kính Vương, ta còn là kém rất xa. Ta rất hiếu kỳ, ngươi thế nào vững tin Trương Tấn Phong nhất định sẽ bị sét đánh?” Mạnh Thanh Hoan ngồi trở lại ghế, vẻ mặt tò mò theo dõi hắn.

Dạ Mạch Hàn thu hồi tị lôi châu, giải thích với nàng: “Là thiên lôi dẫn, trước khi các ngươi đi ta ở trên quan tinh thai bày thiên lôi dẫn, đó là một loại sợi tơ rất nhỏ mắt người căn bản nhìn không thấy sự tồn tại của nó, nhưng nó lại có thể dẫn lôi trên trời hạ xuống. Trương Tấn Phong chỉ kiếm mà đứng, mũi kiếm vừa lúc chạm đến thiên lôi dẫn, lôi điện theo thiên lôi dẫn rơi vào mũi kiếm, lúc này mới bị sét đánh.”
Mạnh Thanh Hoan hơi kinh hãi, Dạ Mạch Hàn nói thiên lôi dẫn chắc là thứ gì có thể dẫn điện, hơn nữa địa thế trên quan tinh thai, cùng với lôi dẫn hôm nay, chỉ sợ lúc đó tất cả người dùng kiếm chỉ lên trời đều sẽ bị sét đánh.
Đây thật là thật bất khả tư nghị!
Như vậy, lăng tẩm của Dạ Quân Ly là bày lôi dẫn này? Mâu quang của Mạnh Thanh Hoan sáng ngời, hỏi hắn” “Thiên lôi của Thanh lăng có phải là vương gia biện pháp như thế dẫn xuống không?”
Dạ Mạch Hàn cũng không ngoài ý muốn, hắn gật đầu mỉm cười.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play