CHƯƠNG 399: THỜI CƠ ĐÃ ĐẾN
Dịch giả: Luna Wong
Quốc sư phủ khôi phục sự yên lặng, ánh trăng u tĩnh bao phủ nơi này, coi như mới vừa rồi cái gì cũng không có xảy ra. Nhưng Dạ Quân Ly và Mạnh Thanh Hoan lại thiết thiết thật thật đều nhìn trong mắt.
Thương Minh thu hồi mộc kiếm trong tay, ngẩng đầu nhìn phương hướng của Dạ Quân Ly và Mạnh Thanh Hoan, trầm giọng nói: “Còn đứng đó làm cái gì, vào đi!”
Hắn xoay người vào chính điện, Linh Hư nhìn bọn họ một mắt, thần sắc lạnh nhạt cũng xoay người đi vào.
Tràng diện mới vừa rồi, Dạ Mạch Hàn chỉ nhìn thấy một đoàn đoàn hắc khí vờn quanh, nhưng đối thoại của Linh Hư cùng của nữ tử kia hắn lại là nghe thấy được.
Không nghĩ tới nữ tử gọi là Mị Nguyệt kia đã vậy còn quá lợi hại, có thể tùy ý điều khiển vong hồn tập kích quốc sư phủ!
“Đi thôi.” Dạ Quân Ly lôi kéo Mạnh Thanh Hoan đi đến phía chính điện, Dạ Mạch Hàn đuổi theo, ba người vào trong điện, liền thấy Linh Hư và Thương Minh đang ngồi ở trên ghế uống trà.
“Các ngươi là bị này ác linh dẫn tới?” Linh Hư ngẩng đầu nhìn Dạ Quân Ly và Mạnh Thanh Hoan, dò hỏi.
Mạnh Thanh Hoan gật đầu một cái nói: “Đây đến tột cùng là xảy ra chuyện gì? Ngươi và nữ tử tên là Mị Nguyệt có thù hận gì?”
Linh Hư nhướng nhướng mày, tựa hồ không muốn nhắc tới đoạn chuyện cũ kia, nhãn thần của hắn đen tối, thần sắc có chút âm trầm: “Nàng là người của Thiên Linh quốc cùng ta từng có chút va chạm, có lẽ là ngày ấy trên đại điển cầu phúc tế tự, nàng nhận ra ta, nên tặng cho ta một phần đại lễ như thế.”
Hắn khẽ suy một tiếng, ngữ khí có chút khinh miệt.
“Nếu Mị Nguyệt đã xuất hiện, như vậy muốn tìm dư nghiệt của Thiên Linh quốc cũng sẽ không khó, việc này giao cho chúng ta xử lý. Các ngươi không cần phải lo lắng!” Linh Hư nói chuyện, cúi đầu nhấp một ngụm trà.
Mạnh Thanh Hoan thấy thần tình kia của hắn tựa hồ là tình thế bắt buộc, trong lòng không khỏi an ổn vài phần.
Dạ Quân Ly cũng biết năng lực của Linh Hư, nếu hắn nói giao cho hắn, liền nhất định có thể xử lý tốt.
Hắn thấy lúc này canh giờ đã khuya, nhân tiện nói: “Nếu như vậy, chúng ta đây về trước.”
Linh Hư gật đầu, đột nhiên quay Dạ Mạch Hàn nói: “Kính vương, sư đệ thật vất vả đến Dạ Chiêu một chuyến, nếu ngươi ở không liền tới trong phủ ta ngồi một chút.”
Mi tâm của Dạ Mạch Hàn nhướng một cái, đáy mắt màu đậm thoáng một cái đã qua, hắn gật đầu một cái nói: “Được, ngày khác ba sư huynh đệ chúng ta chè chén một phen.”
Linh Hư cười cười, hơi gật đầu, đưa mắt nhìn ba người bọn họ rời đi.
Thẳng đến bọn họ đi xa, Linh Hư mới thu hồi nụ cười trên mặt, hắn đưa tay xoa xoa trán, nhắm mắt lại, liền nghe Thương Minh trầm giọng hỏi: “Ngươi dự định nói với Dạ Mạch Hàn?”
Linh Hư mở mắt, ngón tay gõ nhẹ bàn, thanh âm sâu kín nói: “Kính vương gặp chuyện trầm ổn lãnh tĩnh, hơn nữa rất có mưu lược và tài hoa, chuyện này nói cho hắn biết, vô phương! Lúc này quan trọng nhất là tìm được hạ lạc của thiếu chủ.”
Hắn nói chuyện nhìn về phía Thương Minh hỏi: “Thượng Quan Quyết sẽ tín nhiệm hạ lạc của thiếu chủ mà Doanh Nguyệt nói ra chứ?”
Bookwaves.com
Con ngươi màu u lam của Thương Minh thu lại, lại là lắc đầu: “Thân là long vệ hộ quốc của Thiên Linh quốc, ngươi cho răngd hắn há phải đơn giản liền nói ra hạ lạc của thiếu chủ như thế? Chỉ sợ thiếu chủ là ai, liền chỉ có bản thân hắn biết được, đó là Mị Nguyệt cũng không biết được!”
“Nếu như ta đoán không lầm, Thượng Quan Quyết nhất định là phải đợi lấy được thông linh ngọc, mới bằng lòng mang theo bọn họ đi gặp thiếu chủ! Nếu hắn biết thông linh ngọc ở trên người Dạ Quân Ly, nhất định sẽ nghĩ cách lấy cho bằng được!” Thương Minh chìm chìm mâu, thanh âm u lãnh vài phần.
Chỉ tiếc Thượng Quan Quyết xuất quỷ nhập thần, hạ lạc vô tung, hơn nữa lòng nghi ngờ rất nặng, ngay cả Doanh Nguyệt cũng vô pháp từ trên người hắn có được càng nhiều đầu mối hơn.
Đây thật khó làm!
“Hơn nữa, còn có một chuyện càng khó làm hơn!” Con ngươi u lam của Thương Minh buồn bã, hắn ngẩng đầu nhìn nhìn bóng đêm xa xa, sâu kín than thở: “Bất quá, cũng là thời gian để Trường Lan đến Dạ Chiêu, tranh thủ cơ hội thuộc về hắn.”