CHƯƠNG 392: ĐÁNH THÁI CỰC
Dịch giả: Luna Wong
Trường Lan?
Mạnh Thanh Hoan đột nhiên đánh một cơ linh, thần trí thanh tỉnh rất nhiều, nàng trừng một đôi con ngươi linh động chói mắt nhìn chằm chằm Dạ Quân Ly có chút không hiểu hỏi: “Trường Lan muốn giải quyết như thế nào?”
Dạ Quân Ly mỉm cười, thanh âm trầm thấp nói: “Ta thu được truyền tin của Trường Lan, hắn nói việc này Tiêu Tầm Dương sẽ giúp chúng ta xử lý, nếu như ta đoán không lầm, Tiêu Tầm Dương chắc là muốn dùng chuyện nhị ca và Tiêu Thủy Vân chỉ phúc vi hôn đại làm văn, bức bách phụ hoàng thu hồi ý chỉ tứ hôn.”
Ý nghĩ của Mạnh Thanh Hoan thiếu dưỡng, nhất thời không hiểu được ý trong lời này của Dạ Quân Ly.
Thấy trên mặt Mạnh Thanh Hoan có chút mờ mịt, Dạ Quân Ly thấp nhu cười, hôn đôi mắt xinh đẹp mắt của nàng giải thích: “Đế vương gia nói chữ tín nhất, nhị ca và Tiêu Thủy Vân vốn là chỉ phúc vi hôn, mà hôm nay phụ hoàng lại muốn bội bạc, chỉ nàng cho cho nhị ca, nàng cho rằng Tiêu Tầm Dương sẽ tính như vậy sao?”
Nghe lời này, trong nháy mắt Mạnh Thanh Hoan hiểu rõ ra, khóe môi nàng nổi lên một tia tiếu ý sáng rỡ, tấm tắc hai tiếng nói: “Nguyên lai là như vậy, vậy nếu như chuyện này thành, hôn sự của nhị ca và Tiêu Thủy Vân chẳng phải là danh chính ngôn thuận rồi sao?”
Dạ Quân Ly hừ nhẹ một tiếng, gương mặt ngạo nghễ: “Hắn vốn là nên thú Tiêu Thủy Vân.”
Khóe môi của Mạnh Thanh Hoan run lên, cố nén cười thầm than, yêu nghiệt này thật là đủ phúc hắc!
Bất quá nghĩ đến Tiêu Thủy Vân còn đang hiểu lầm Dạ Mạch Hàn, Mạnh Thanh Hoan cảm thấy vẫn nên đứng ra giải thích rõ tương đối khá.
“Ngày mai ta muốn đi gặp Tiêu Thủy Vân một chút, ngươi giúp ta an bài một chút đi. Nhị ca giúp chúng ta nhiều như vậy, ta cũng muốn tặng hắn một phần hảo nhân duyên hồi báo hắn.”
Đáy mắt của Mạnh Thanh Hoan hiện lên một tia giảo hoạt, mặc kệ thế nào, nàng đều phải kiệt lực thúc đẩy Tiêu Thủy Vân và Dạ Mạch Hàn, để một đôi oan gia vui mừng có một kết quả.
Dạ Quân Ly biết được dụng tâm của Mạnh Thanh Hoan, hắn hít một hơi thật sâu, ôm nàng chặt hơn nhu nhu thanh âm đáp: “Được, theo ý nàng!”
Mạnh Thanh Hoan an tĩnh tựa ở trong ngực của hắn, nghĩ từ sau khi hồi kinh phát sinh việc này, cùng với hôn sự của nàng và Dạ Quân Ly.
Có phải là bởi vì làm việc tốt thường gian nan, cho nên nàng và Dạ Quân Ly mới có thể có nhiều khốn cảnh như vậy hay không? Mặc kệ thế nào, nàng đều sẽ không khuất phục!
Ngày kế.
Mạnh Thanh Hoan dùng qua tảo thiện không lâu, Dạ Mạch Hàn xuất hiện ở Ngọc gia. Hắn bây giờ cùng Mạnh Thanh Hoan có hôn ước trong người, nên xuất nhập Ngọc phủ tùy tiện giống như xuất nhập vương phủ!
Bookwaves.com
Dạ Mạch Hàn tìm lý do, quang minh chính đại liền mang Mạnh Thanh Hoan từ trong phủ đi ra ngoài.
Ngồi trên xe ngựa, hai chân của Mạnh Thanh Hoan tréo nguẩy nhìn người đối diện cười nói: “Nhị ca thực sự là càng ngày càng có phong phạm nữ tế của Ngọc gia, nhìn ngươi cùng lão cha kia của ta “đánh thái cực” thật thoải mái.”
Mi tâm của Dạ Mạch Hàn nhíu lại, đáy mắt hiện lên chút nghi hoặc hỏi: “Cái gì gọi là đánh thái cực?”
Mạnh Thanh Hoan đột nhiên cười ha ha đứng lên, bắt đầu cố lộng huyền hư: “Nhị ca thông minh như vậy dĩ nhiên ngay cả điều này cũng không biết?”
Dạ Mạch Hàn có chút nghiêm túc, ba chữ đánh thái cực này hắn vẫn là lần đầu tiên nghe nói, trong lòng không khỏi hiếu kỳ.
Mạnh Thanh Hoan khó có được thấy Dạ Mạch Hàn nghiêm túc hỏi chuyện như vậy, nàng không chọc hắn nữa, hướng hắn giải thích: “Thái cực là một loại quyền pháp, chú ý lấy nhu thắng cương. Nếu dùng trên phương diện nói chuyện, ý của đánh thái cực đó là không tiết lộ tâm tư của mình, làm cho đối phương đoán không ra dụng ý của ngươi.”
“Giản đơn mà nói, chính là hai mặt, dụng tâm kín đáo!” Mạnh Thanh Hoan giơ mi lên, khóe môi mang theo nụ cười nhàn nhạt.
Mi tâm Dạ Mạch Hàn thư triển ra, ánh mắt như hòa kia đột nhiên sinh ra vài phần ngưng trọng hỏi nàng: “Mấy thứ này, đều là ngươi từ chỗ của các ngươi học được sao?”