CHƯƠNG 360: ĐI BẮT QUẬN CHÚA
Editor: Luna Wong
“Chủ tử, hình như là Đoàn thế tử.” Sở Tu Trần trả lời.
Mới vừa rồi ngựa của hắn bình ổn tiêu sái, trên đường phố một bên đột nhiên chạy tới một con ngựa đấu đá lung tung, lúc này hắn mới nóng nảy ghìm dây cương, nhưng người cưỡi ngựa vẫn là ngã xuống tới.
Mạnh Thanh Hoan nghe được ba chữ Đoàn thế tử, khẽ run chỉ chốc lát, mới nhớ tới là ai.
Đã thấy Dạ Mạch Hàn vén lên mành, chỉ thấy cách đó không xa, Đoàn Thiên Dệu ngồi dưới đất, xem ra tay hắn tựa hồ là bị thương, trên mặt mơ hồ có thể thấy được vẻ thống khổ.
Mạnh Thanh Hoan và Dạ Mạch Hàn xuống tới xe, vội vội vàng vàng đi tới chỗ hắn.
“Thế tử, ngươi không sao chứ?” Dạ Mạch Hàn tra xét thương thế cho hắn, thấy hắn tay phải rũ xuống không có khí lực, hắn trầm giọng nói: “Chắc là trật khớp, ngươi nhịn một chút.”
Lúc nói chuyện hắn nắm cánh tay của Đoàn Thiên Duệ hơi cố sức, chỉ nghe tiếng vang giòn của đầu khớp xương, kèm theo tiếng kêu rên của Đoàn Thiên Duệ.
Đầu khớp xương phục vị, mà cái trán của Đoàn Thiên Duệ như trước mồ hôi lạnh ứa ra.
“Đa tạ Kính vương, ta không sao.” Đoàn Thiên Duệ giùng giằng muốn đứng lên, Dạ Mạch Hàn và Sở Tu Trần vội vội vàng vàng giúp đỡ, đã thấy hắn lại vẫn dự định cưỡi ngựa.
Dạ Mạch Hàn vội vội vàng vàng ngăn hắn lại nói: “Ngươi đều bị thương thành như vậy, tốt nhất tìm thái y nhìn một cái. Chớ cưỡi ngựa, ta tiễn ngươi hồi phủ!”
“Không, ta phải đi cứu muội muội ta, nàng bị Dạ Huyền Tân mang đi, nếu như đi chậm ta sợ…” Thanh âm của Dạ Huyền Tân khẽ run lên, thần sắc có chút lo lắng sợ.
Mạnh Thanh Hoan nghe hắn nhắc tới Dạ Huyền Tân, không khỏi khiếp sợ, Dạ Huyền Tân không phải là bị cách chức làm thứ dân sao?
Bất quá chỉ chốc lát, Mạnh Thanh Hoan liền đoán được dụng ý của Dạ Huyền Tân.
Thanh âm của nàng có chút nóng nảy nói: “Dạ Huyền Tân nên là cùng đường, do đó dùng Đồng Xương quận chúa để uy hiếp an quốc công, ý đồ có được sự giúp đỡ của hắn! Nếu quả thật là như vậy, Đồng Xương quận chúa chỉ sợ…”
Một nam nhân cùng đồ mạt lộ, đi tới bước này chuyện gì đều có thể làm được. Hơn nữa Dạ Huyền Tân và Đồng Xương quận chúa Đoàn Thiên Vũ vốn là có hôn ước.
Bookwaves.com
Nếu Dạ Huyền Tân bắt đi Đoàn Thiên Vũ, trước phải hủy thuần khiết của nàng, lấy đó để áp chế an quốc công!
Ánh mắt của Đoàn Thiên Duệ rơi vào chỗ Mạnh Thanh Hoan, hơi kinh hãi, hắn chỉ cảm thấy nàng có chút quen mắt, nhưng chính là nghĩ không ra đã gặp qua ở nơi nào.
“Không sai, ta lo lắng Dạ Huyền Tân sẽ hủy thuần khiết của Vũ nhi, nên ta nhất định phải tìm được hắn.” Tâm trạng của Đoàn Thiên Duệ sốt ruột, sau khi hắn nhận được tin tức liền người tìm kiếm mọi nơi, nhưng cũng không có một chút tin tức.
Bởi vì nóng ruột hắn mới có thể đựng với xe ngựa của Dạ Mạch Hàn, bị thương.
Mạnh Thanh Hoan nhìn Đoàn Thiên Duệ một mắt, lập tức rơi vào chỗ Dạ Mạch Hàn, ý kia quá rõ ràng, rõ ràng là để hắn hỗ trợ.
“Đoàn thế tử, bổn vương vẫn có thể tận lực lượng nhỏ bé, chẳng biết quận chúa bị bắt đi ở nơi nào? Có thể nói quá với chúng ta một chút không?” Dạ Mạch Hàn dò hỏi.
Đoàn Thiên Duệ nhìn Dạ Mạch Hàn gật đầu, liền đem chuyện đã xảy ra kể ra một lần: “Vũ nhi mỗi lần mười lăm cũng sẽ đến Hộ Quốc tự ngoài thành thượng hương cầu phúc, ngày hôm nay cũng không ngoại lệ, chỉ là xe ngựa của nàng mới ra khỏi thành không lâu, liền lọt vào phục kích, Dạ Huyền Tân đả thương hộ vệ, lái xe ngựa mang theo Vũ nhi chẳng biết đi nơi nào!”
“Ta đã phân phó người ra khỏi thành đi tìm, nhưng kinh thành lớn như vậy, ta không biết Dạ Huyền Tân sẽ mang theo Vũ nhi đi đâu!” Đoàn Thiên Duệ tràn đầy hổ thẹn, là hắn sơ sẩy đại ý, dĩ nhiên thật không ngờ Dạ Huyền Tân sẽ cùng đồ mạt lộ chơi một chiêu này.
Dạ Mạch Hàn đại để biết rõ chuyện đã xảy ra, hắn nói với Đoàn Thiên Duệ: “Ta đã biết, chúng ta đây phân công nhau hành động, có tin tức gì tùy thời liên lạc.”
Đoàn Thiên Duệ chỉnh đốn trang phục nhất cung thi lễ một cái nói: “Đa tạ Kính vương!”