CHƯƠNG 299: XẢO NGỘ HỒ LY
Editor: Luna Huang – mấy hôm nay, nhà ad xuất hiện f0 rồi, nên số chương ít lại càng ít, mọi người thông cảm và giữ gìn sức khỏe nha
Trong hoàng cung thịnh kinh.
Trường Lan ngồi ngay ngắn ở trước án thư, xử lý tấu chương trong triều, chợt nghe ngoài cửa sổ truyền đến một tiếng chim hót.
Liền thấy một con Bách Linh màu sắc rực rỡ tiến đến, rơi vào trên tay của hắn.
Trường Lan thả bút son tay xuống, gở thư trên người linh điểu xuống, mở ra quét mắt nội dung trong thư, môi hắn mím chặt hơi giương lên, đáy mắt tiếu ý ôn nhuận như gió.
Đại môn thư phòng bị người đẩy ra,, Tô Trầm Ương cước bộ vội vã đi đến, hắn ôm quyền hướng phía Trường Lan hơi khom người nói: “Điện hạ, xe của Lâu tướng đã đến hành cung thịnh kinh, ngày mai Lâu tướng lấy thân phận sứ thần chính thức vào cung yết kiến.”
Tô Trầm Ương dừng một chút, tiếp tục nói: “Hoàng thượng nói, nếu Lâu tướng phát hiện Hiên vương cũng ở trong hoàng cung, chỉ sợ gây bất lợi cho Hiên vương, nên…”
Mi tâm của Trường Lan nhíu lại, phụ hoàng hắn nói không phải không có lý. Hắn là thân phận ẩn thái tử, nếu là bị người có lòng lợi dụng, có lẽ sẽ đổi tội danh tư thông địch quốc cho Dạ Quân Ly!
Huống chi, lúc này chuyện của Long Đằng quân còn chưa điều tra rõ, lúc này, Dạ Quân Ly quả thực không thể có dính dấp với Thánh Dương quốc!
Mà thân phận ẩn thái tử của hắn, cũng phải lừa Lâu Vũ Thần mới được!
(Luna: Thương anh nhà quá, Lâu hồ ly nhà ta tuy là nam 8 nhưng cũng thật đáng thương, ta không tin ổng khi không đi gây chuyện ác, cũng không tin vì bà nữ chủ mà làm mấy chuyện như thế đâu, nhất định có ẩn tình)
“Đã biết, chuyện này ta sẽ xử lý.” Trường Lan xoa xoa mi tâm, cầm lấy bút son tiếp tục phê duyệt tấu chương trên án, lại nói: “Hạ lạc của công chúa ta đã biết, người phái ra tìm công chúa đều rút về đi.”
“Vâng.” Tô Trầm Ương lên tiếng, xoay người muốn chạy, nghe Trường Lan đột nhiên hỏi hắn: “Trầm Ương, thịnh kinh thành có chỗ nào chơi vui không?”
Tô Trầm Ương ngẩn người, vẻ mặt không hiểu nhìn Trường Lan trả lời: “Thành bắc có một tòa Thiên Âm phường, có người nói bên trong có thật nhiều đồ hiếm lạ, rất không tệ.”
“Đã biết, ngươi lui ra đi.” Trường Lan như trước cúi đầu nghiêm túc phê duyệt tấu chương, trên mặt không thấy có bất kỳ biểu tình.
“Thuộc hạ xin cáo lui!” Tô Trầm Ương khom người, mang theo đầy bụng không giải thích được và nghi hoặc, xoay người ra thư phòng.
Ngày kế
Trên đường cái phồn hoa náo nhiệt của thịnh kinh thành, trước một sạp nhỏ tầm thường, hai nữ tử đang ở chọn trâm gài tóc.
“Phi Nhan, ngươi xem cái này đẹp mắt không?” Mông Lung cầm một khối ngọc bội khắc hoa lũ không hỏi Phi Nhan bên người.
Từ lần trước ở phủ nha cửu môn, nàng bị trọng thương, liền một mực tĩnh dưỡng, thật vất vả nàng dưỡng lành, lúc này mới lôi kéo Phi Nhan xuất môn đi dạo phố.
Phi Nhan nhìn đồ nàng chọn, không khỏi dịu dàng cười trêu nói: “Ngươi đều phú khả địch quốc, thứ tốt gì chưa thấy qua, dĩ nhiên cũng thích đồ ở sạp nhỏ này?”
Ngọc bội kia bất quá chỉ là mặt hàng thông thường, so với bạch ngọc phỉ thúy thượng đẳng trong Thất Sát môn, vẫn là kém xa lắc.
“Thứ tốt thấy nhiều rồi, từ lâu câu không nổi hứng thú của ta.” Mông Lung nói buông khối ngọc bội kia xuống, tiếp tục nhìn chằm chằm sức vật lâm lang mãn mục, dự định tìm một thứ càng đẹp mắt.
Vọng Thư Uyển.com
Ánh mắt của nàng đột nhiên rơi vào một mộc trâm trầm hương phong cách cổ xưa rất khác biệt, nàng vươn tay muốn lấy, đột nhiên có người nhanh hơn nàng một bước cầm cây trâm tượng điêu khắc gỗ kia.
Mông Lung theo bản năng nhìn người nọ, chờ thấy rõ dung mạo của hắn, đáy lòng nàng lộp bộp một chút, đáy mắt kinh sắc khó nén.
Đã thấy khóe môi người nọ nhẹ nhàng câu len, ánh mắt thâm thúy đi đến chỗ nàng: “Ánh mắt của Mông Lung cô nương thực sự là không tệ, trâm gài tóc tượng điêu khắc gỗ này rất là khác biệt.”
Mông Lung cảm giác mình làm như bị sét đánh, đầu của nàng có chút ông ông tác hưởng, thẳng đến cảm giác Phi Nhan phía sau đụng nàng một cái, nàng mới nhất thời hoàn hồn, ngoài cười nhưng trong không cười trả lời: “Lâu tướng, thực sự trùng hợp a, ngươi đây là muốn mua trâm gài tóc tặng vị hôn thê của ngươi sao?”