CHƯƠNG 275: OÁN CHÚ KHÔI LỖI THUẬT

Editor: Luna Huang
Dạ Mạch Hàn ho nhẹ một tiếng, ánh mắt nhẹ nhàng rơi xuống chỗ bọn họ, trước mặt mọi người, hai người này cũng quá không chút kiêng kỵ.

Dạ Quân Ly hoàn hồn, hắn ngẩng đầu nhìn Phi Chiếu tràn đầy vết máu nằm trên mặt đất, ánh mắt rơi vào chỗ Tiêu Tầm Dương, trầm trầm hỏi: “Bệ hạ có phải nên cho bổn vương một công đạo hay không?”

Tiêu Tầm Dương thu mi tâm lại, gân xanh trên trán ẩn hiện: “Trẫm không cần có gì để trả cho ngươi, thích khách ở đó, Hiên vương nếu có bản lĩnh tự thẩm đi.”

Hắn nói tú bào chợt vung lên, ghé mắt nhìn Trường Lan một mắt, chợt mang theo cấm quân nghênh ngang rời đi.

Mạnh Thanh Hoan nhìn bóng lưng Tiêu Tầm Dương rời đi có chút xuất thần.

Lúc này nàng rốt cuộc minh bạch, trước Dạ Quân Ly đã nói.

Tiêu Tầm Dương và Dạ Đình Giang từng là bằng hữu thân như huynh đệ, cuối cùng lại vì một nữ nhân trở mặt thành thù.

Mà nữ nhân này chính là sinh mẫu của Dạ Quân Ly, Vu Phất Vân!

Nên, Tiêu Tầm Dương nhìn thấy Dạ Quân Ly mới có thể nổi giận như vậy, thủy hỏa bất dung, nhưng hết lần này tới lần khác Dạ Quân Ly và Trường Lan lại là bằng hữu!

Quan hệ này, thực tại huyền diệu lại phức tạp.

Trường Lan thấy Tiêu Tầm Dương đi xa, hắn mới vội vã đi tới, trên mặt nghi ngờ hỏi: “Đến tột cùng xảy ra chuyện gì?”

Hắn tự nhiên nhìn ra, Phi Chiếu khác thường, nhất định không phải ám sát đơn thuần!

Mạnh Thanh Hoan nhớ tới chuyện vừa rồi, biểu tình nàng có chút ngưng trọng, thanh âm nhàn nhạt nói: “Là Tiêu Cảnh Lương, hồn phách của hắn tới tìm ta báo thù.”

Trường Lan và Dạ Mạch Hàn nghe lời này, đều là cả kinh, lại nghe Thương Minh lạnh lùng nói: “Sai rồi.”

Ánh mắt của mọi người đều nhìn về Thương Minh.

Thương Minh nâng mắt hơi quét bọn họ một mắt, trầm giọng nói: “Hắn là bị người lợi dụng!”

“Bị người lợi dụng?” Mâu quang của Mạnh Thanh Hoan khẽ động, hơi trầm tư, từ sau khi nàng xuyên qua gặp phải không ít huyền linh, cũng chỉ có một mình Lâm ma ma là bị tỷ tỷ của mình phụ thân.

Nhưng lại không như Tiêu Cảnh Lương, có thể tùy ý khống chế người sống, muốn làm gì thì làm!

Trong óc Mạnh Thanh Hoan nhất thời thanh minh rất nhiều, có chút bất khả tư nghị nhìn Thương Minh.

Thương Minh hé mắt, thanh âm hơi trầm xuống nói: “Là oán chú khôi lỗi thuật! Trong thuật pháp âm dương, có một loại pháp thuật cực kỳ thâm độc đáng sợ, có thể cùng hồn phách oán niệm sâu đậm đạt thành hiệp nghị, ai lấy điều cầu nguyện của ngươi nấy!”

Mạnh Thanh Hoan nghe những lời này, trong lòng chấn động, mơ hồ có một loại cảm giác đại sự không tốt.

Là có người lợi dụng oán khí của Tiêu Cảnh Lương để công kích bọn họ? Đến tột cùng là ai muốn gây bất lợi cho bọn họ?

Mâu quang yêu dị của Dạ Quân Ly thu lại, nhìn về phía Thương Minh hỏi hắn: “Có biện pháp nào có thể tìm ra người thi pháp không?”

Vọng Thư Uyển.com
“Không có.” Thương Minh liếc Dạ Quân Ly một mắt, lại nói: “Người này đạo pháp cao thâm, không dưới bổn tọa. Ta hoài nghi là có người mượn Tiêu Cảnh Lương tới tìm hạ lạc của thông linh ngọc, chỉ sợ thông linh ngọc trên người các ngươi, sớm đã bại lộ rồi!”

“Vì sao nói như vậy?” Mạnh Thanh Hoan có chút không giải thích được, nghi ngờ hỏi.

Thương Minh giải thích: “Ta nói rồi, oán chú khôi lỗi thuật là người hiệp nghị với oán linh, hai người ai thì tự lấy thứ người đó cầu. Mục đích của Tiêu Cảnh Lương là muốn báo thù, mà mục đích của người làm pháp là gì?”

Mọi người nghi hoặc nhìn Thương Minh, chợt nghe hắn trầm giọng nói: “Linh khí của thông linh ngọc chống lại oán linh tập kích! Nên, người làm pháp nên là mượn tay của Tiêu Cảnh Lương, xác nhận hạ lạc của thông linh ngọc!”

“Ta nghĩ lúc này, hắn đã biết hạ lạc của thông linh ngọc rồi, mà các ngươi cũng đã trở thành mục tiêu của hắn!” Thương Minh nói ánh mắt trầm trầm nhìn về phía Mạnh Thanh Hoan và Dạ Quân Ly.

Sở dĩ Thương Minh có hoài nghi này, là bởi vì phản ứng sau cùng của Tiêu Cảnh Lương, lúc đó nếu hắn chạy cũng không muộn, thế nhưng hắn lại tự tìm đường chết, đi tập kích Dạ Quân Ly.

Mặc dù Tiêu Cảnh Lương là oán linh, nhưng nếu không mượn ngoại lực hoặc thuật pháp, căn bản cũng không khả năng tiếp xúc được người, nhưng hắn vẫn làm như vậy.

Có một loại khả năng duy nhất, chính là bị người sai sử, bị người lợi dụng!

Mạnh Thanh Hoan biết suy đoán của Thương Minh không phải không khả năng, nàng cũng tin tưởng Tiêu Cảnh Lương là bị người lợi dụng!

Nhưng đến tột cùng là ai?

Mạnh Thanh Hoan cảm thấy, loại địch nhân ẩn dấu trong bóng đêm này đáng sợ nhất, nhất là mục đích của đối phương là thông linh ngọc, nếu không thể tìm được người giật dây, bọn họ tùy thời đều phải đối mặt với nguy hiểm!

“Còn có ai biết thông linh ngọc, hoặc là dự đoán được thông linh ngọc?” Mạnh Thanh Hoan đột nhiên ngẩng đầu, ánh mắt sâu kín nhìn bọn họ hỏi.

Vài người nhìn nhau một mắt, cơ hồ là trăm miệng một lời: “Dư nghiệt của Thiên Linh quốc!”

Dạ Quân Ly và Dạ Mạch Hàn cùng với Trường Lan Thương Minh đều nghĩ tới một loại khả năng, đó chính là dư nghiệt của Thiên Linh quốc muốn lấy lại thông linh ngọc, để mà phục quốc!

Bởi vì thông linh ngọc này nguyên bổn chính là vật của Thiên Linh quốc!

(Luna: Đột nhiên ta hy vọng chuyện này không có yêu đương ngôn tình gì hết, bởi thấy được rõ mấy ổng bị bà nữ chính này làm cho loạn rồi, trong khi ta thấy bả thực sự không có lực hấp dẫn như thế. Ai. . .lăn vào vết xe cũ rồi, nửa muốn edit tiếp, nửa muốn drop, phải làm sao đây ta???)

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play