CHƯƠNG 219: TRIÊU THÁNH LỆNH

Editor: Luna Huang
Là một loại tản ra suy nghĩ, lập tức tham mạch đập của nàng, một lúc lâu sau hắn trầm giọng nói: “Là thiên tuyệt tán, là một loại độc dược làm cho nội lực của người ta toàn bộ tiêu tán, cả người vô lực. Nếu ta đoán đúng, cô nương này hẳn là người mang nội lực, võ công phi thường.”

Đám người nghe lời này đều là cả kinh.

Trường Lan lại nói: “Cần giải loại độc này, cần một tân di hoa làm thuốc, chỉ là trước mắt không phải mùa tân di hoa nở, cho nên chỉ có thể đi mua quán trên trấn . Vừa vặn độc của Thượng Tà ta cần đổi các vị thuốc mới, cho nên chúng ta đặt chân ở trấn phía trước đi.”

“Quyết định như vậy đi.” Dạ Mạch Hàn nói xong ánh mắt sâu kín quét nữ tử hôn mê bất tỉnh trong xe ngựa một mắt, hắn than nhẹ một tiếng xoay người ý bảo Dạ Quân Ly.

Dạ Quân Ly hiểu ý, ấn đường hơi trầm xuống nhìn hắn hỏi: “Cuối cùng là sao lại thế này, cô nương này là lai lịch gì?”

Dạ Mạch Hàn đem lệnh bài lấy trên người thích khách ra đưa cho hắn: “Ngươi xem đi.”

Dạ Quân Ly tiếp nhận, nhìn chằm chằm lệnh bài làm bằng đồng xanh cùng với chữ khắc trên lệnh bài, ánh mắt của hắn chợt lạnh lùng, gân xanh trên tay lồi ra.

Mạnh Thanh Hoan nhìn sắc mặt Dạ Quân Ly thay đổi, rất là kinh ngạc, nàng nhìn chằm chằm lệnh bài trong tay Dạ Quân Ly đọc lên chữ phía trên: “Triêu Thánh lệnh?” Vẻ mặt nàng hồ nghi nhìn bọn hắn chằm chằm hỏi: “Chẳng lẽ lại là môn phái trên giang hồ?”

Tựa như Thất Sát Dạ Mạch Hàn cho nàng, Mạnh Thanh Hoan cho rằng Triêu Thánh lệnh cũng là tín vật môn phái giang hồ.

Dạ Quân Ly mạnh mẽ nắm chặt lệnh bài này, giọng nói tự nhiên lạnh vài phần trả lời: “Là lệnh ám sát hoàng thất Thánh Dương quốc.” Hắn nói xong hé mắt lại nói: “Cô nương này là người hoàng thất Thánh Dương quốc muốn giết!”

Mạnh Thanh Hoan cả kinh, nàng sờ lên cằm, nhìn thoáng qua màn xe mở nửa.

Bên trong xe ngựa Trường Lan đang châm cho cô nương kia, chỉ là nàng hết sức khó hiểu, cô nương này đến tột cùng đắc tội người nào sẽ bị hoàng thất Thánh Dương quốc đuổi giết tới Dạ Chiêu quốc!

Thời gian Dạ Mạch Hàn nhìn lệnh bài này cũng rất ngoài ý muốn, hắn than nhẹ một tiếng nói: “Xem ra chỉ có thể chờ cô nương này thanh tỉnh chúng ta hỏi rõ ràng.”

Vọng Thư Uyển.com

Dạ Quân Ly gật đầu, nếu là người Thánh Dương quốc muốn giết, dĩ nhiên là người hắn phải bảo vệ. Huống chi, những sứ giả ám sát này của Thánh Dương quốc gây án trong Dạ Chiêu quốc của hắn, thật sự là không thể tha thứ!

“Đi thôi, tức khắc khởi hành đến Yên Hà trấn!” Dạ Quân Ly trả lại lệnh bài cho Dạ Mạch Hàn, lập tức phân phó đội ngũ tiếp tục khởi hành.

Mạnh Thanh Hoan lên xe ngựa, nàng xuyên thấu qua cửa kính xe nhìn Dạ Quân Ly cùng ngồi ở trên con ngựa cao to đang đàm luận cái gì.

Một khối lệnh ám sát của hoàng thất Thánh Dương quốc, không biết lại muốn dấy lên mưa gió như thế nào!

Đến chiều, bọn họ đi tới Yên Hà trấn, Dạ Quân Ly tìm một gian khách điếm, dàn xếp đám người ở, Dạ Mạch Hàn cùng Trường Lan đến quán phụ cận mua thuốc.

Trong phòng.

Cố Ninh Tuyết cẩn thận chiếu khán cô nương hôn mê bất tỉnh kia, Mạnh Thanh Hoan ở một bên đánh giá cẩn thận, đột nhiên tấm tắc hai tiếng nói: “Cô nương này lớn lên cũng thật xinh xắn, ngươi nói nàng có thể trở thành biểu tẩu của ngươi hay không?”

“A. . .” Vẻ mặt Cố Ninh Tuyết kinh ngạc, biểu tình trên mặt không mất đáng yêu.

Mạnh Thanh Hoan cười khúc khích, khép lại cằm đã rơi xuống của nàng lại, nói: “Ngươi không biết là biểu ca ngươi cứu nàng là một loại duyên phận sao? Hay là nói ngươi nhẫn tâm nhìn biểu ca ngươi cô độc sống quãng đời còn lại?”

Cố Ninh Tuyết bĩu môi, thấp than: “Ngươi cũng quá bất công, lo lắng lo lắng biểu ca ta, vì sao không lo lắng Trường Lan công tử?”

Vẻ mặt Mạnh Thanh Hoan vô tội, nhún vai nói: “Ta đã tìm xong cô nương tốt cho Trường Lan rồi, ngươi không cần lo lắng.”

Cố Ninh Tuyết một trận căng thẳng nhìn chằm chằm Mạnh Thanh Hoan thật cẩn thận hỏi: “Là ai a?”

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play