CHƯƠNG 204: QUỶ VƯƠNG CHO MỜI
Editor: Luna Huang
Dạ Mạch Hàn mạnh mẽ quay đầu lại, đã thấy người mặc hắc y đấu bồng đứng ngoài cửa phòng, nàng che bản thân cực kín, chỉ lộ ra một đôi con ngươi âm bố.
Kiếm trong tay Lăng Túc chỉa về phía yết hầu của nàng, nhưng đáy mắt nàng không có ý sợ hãi.
Dạ Quân Ly ôm chặt Mạnh Thanh Hoan trong lòng, ánh mắt âm trầm lộ ra âm vụ lãnh duệ nhìn chằm chằm người ở phía ngoài.
“Ngươi chính là Việt Phong Linh!” Hắn híp mắt, u ám thấu xương vờn quanh, khí tràng cường đại hết sức khiếp người.
Từ chỗ Việt Vĩnh Nham hắn đã biết được, sau khi Việt Phong Linh bị tỷ tỷ Việt Như Yên bán cho đồ tể Lâm trấn liền mất tích, hạ lạc không rõ.
Mà có thể dễ dàng ra vào Việt phủ, ngoại trừ Việt Phong Linh lớn lên ở Việt phủ, chỉ sợ cũng không có người khác! Huống chi, người này dùng đấu bồng che kín mặt, cực kỳ ăn khớp với Việt Phong Linh bị hủy dung.
Hắc y nhân kia cười khẽ một tiếng, nhướng nhướng mi tâm nói: “Việt Phong Linh đã chết rồi, ta gọi là La Sát, là sứ giả tới từ Địa Ngục!”
Dạ Quân Ly hừ nhẹ một tiếng nói: “Nhưng ngươi chung quy vẫn mang họ Việt” nói xong hắn ngẩng đầu cho Lăng Túc một mắt, Lăng Túc hiểu ý thu hồi kiếm.
Dạ Quân Ly đặt Mạnh Thanh Hoan lên giường, đứng dậy, ánh mắt lạnh lùng nghiêm nghị nhìn chằm chằm nàng: “Nói, quỷ vương sau lưng ngươi đến tột cùng có mục đích gì?”
Việt Phong Linh tiến vào, ánh mắt nàng quét nhẹ qua Dạ Mạch Hàn cùng Dạ Quân Ly, cuối cùng dừng hình ảnh chỗ Trường Lan.
“Y tiên công tử quả nhiên danh bất hư truyền, thời gian ngắn ngủn có thể giải quyết ôn dịch Phong Đô thành. Nhưng cho dù công tử y thuật cao hơn nữa, cũng giải không được độc vị cô nương này trúng.” Nàng nói xong ngón tay tràn đầy vết thương chỉ Mạnh Thanh Hoan nằm ở trên giường.
Ánh mắt Trường Lan lạnh lùng, dưới hai tay nắm chặt thành quyền, ngực ngậm một ngụm tức giận.
“Ngươi đến tột cùng muốn thế nào?” Trước mắt hắn quả thật không có đầu mối độc Mạnh Thanh Hoan trúng, mà nữ tử rõ ràng lai giả bất thiện.
Việt Phong Linh long long cổ tay áo rộng ánh mắt âm bố mang theo nụ cười tùy ý: “Cung chủ chúng ta muốn mời chư vị tiến đến làm khách, còn mong nể mặt.”
Cung chủ Nghe thủ lĩnh môn phái nào, trong lòng đám người Dạ Quân Ly đều tự hiểu rõ, người gọi là cung chủ này, hẳn l chính là người mưu đồ phía sau màn sự tình của Phong Đô, quỷ vương trong truyền thuyết!
Dạ Quân Ly híp mắt, thư giãn ấn đường, khóe môi vẽ lên ý cười âm trầm: “Cô nương thỉnh dẫn đường đi.”
Vọng Thư Uyển.com
Việt Phong Linh có chút ngoài ý muốn, nàng trừng mắt lên nhìn nam nhân tướng mạo không coi là nhiều xuất chúng bao nhiêu, chẳng biết tại sao nàng cảm giác trên người nam nhân này lộ ra một dòng khí cao quý làm cho không người nào có thể bỏ qua, cái loại khí chất tài đức vẹn toàn này, lại làm cho người ta không rét mà run.
“Các vị xin mời.” Việt Phong Linh làm động tác thỉnh, khóe môi ẩn ở dưới đấu bồng hơi hơi kéo lên.
Dạ Quân Ly bế Mạnh Thanh Hoan lên, hắn đảo qua Vân Thường cùng Lăng Túc, phân phó nói: “Các ngươi canh giữ ở Việt gia, chiếu khán Cố công tử, không có phân phó của ta không cho phép tự tiện hành động.”
Vân Thường cùng Lăng Túc sắc mặt cả kinh, nhưng lại không dám phất ý tứ của Dạ Quân Ly, chỉ phải cúi đầu ứng thanh vâng.
“Biểu ca. . .” Cố Ninh Tuyết không muốn ở lại Việt gia, vẻ mặt biểu tình ủy khuất nhìn Dạ Mạch Hàn, hi vọng hắn có thể nói giúp.
Biểu cảm Dạ Mạch Hàn nghiêm túc lạnh giọng trách mắng: “Hảo hảo ở nơi này đợi.”
Cố Ninh Tuyết sợ tới mức lập tức im bặt, nàng bĩu môi, một bụng là không chịu phục, nhưng là không dám biểu lộ ra.
Dạ Quân Ly ôm Mạnh Thanh Hoan, đi theo sau Việt Phong Linh, Trường Lan cùng Dạ Mạch Hàn cùng đi. Ra Việt phủ, Việt Phong Linh liền dẫn bọn họ đến miếu quỷ vương.
Kể từ khi biết Phong Đô bị quấy phá chính là bởi vì, miếu quỷ vương này liền bị bách tính dỡ bỏ, hiện giờ nơi này một mảnh hỗn độn.
Sau khi Việt Phong Linh đến nơi này, đứng ở trước mặt tượng đá quỷ vương bị hủy nửa bằng đá, nàng cũng không có động tác gì, nhưng tượng đá trước mắt tự động dời vị trí, cơ quan tượng đá tự động mở ra, lộ ra một cái mật đạo!