Nếu anh thật sự để lộ thân phận ra thì e là sau này tình cảm bạn bè của anh với họ sẽ không còn đơn thuần nữa.

Lúc này, Tân Mỹ Dục cũng mở to mắt, kinh ngạc nói: “Cậu còn biết cả y thuật ư, sao tôi thấy khó tin vậy”.

Hồi còn nhỏ, cô ta nhớ Lục Hi chỉ là đứa chuyên đi gây chuyện, trêu chọc cô ta không ít, Tân Mỹ Dục còn lâu mới tin Lục Hi biết y thuật ấy.

Mà đám Thiệu Thanh cũng chẳng tin chút nào, với sự hiểu biết của bọn họ về tình cách của Lục Hi thì khả năng anh đi học y là bằng không. Nếu anh nói bản thân là huấn luyện viên võ thuật thì đám Thiệu Thanh còn tin, nhưng học y thì hơi lố.

Lúc này, Lục Hi mỉm cười đáp: “Tôi biết ngay là mấy cậu sẽ không tin mà, nhưng Mỹ Dục, cậu đã có thai ba tháng rồi, phải chú ý dưỡng thai, đừng uống rượu nữa”.

Tân Mỹ Dục nghe vậy thì tức khắc kinh ngạc che miệng.

Chuyện mang thai mới chỉ có cô ta và chồng Vương Nhất Minh biết, còn chưa nói cho bố mẹ chồng biết, các bạn học của cô ta càng không có khả năng biết, vậy sao Lục Hi lại biết được.

Mọi người kinh ngạc nhìn Tân Mỹ Dục, kinh ngạc vô cùng.

Thiệu Thanh không dám tin hỏi: “Mỹ Dục, là thật sao?”

Tân Mỹ Dục thì ngơ ngẩn gật đầu.

Sau đó, đám bạn học mới hoàn toàn bị sốc, không ngờ Lục Hi lại là bác sĩ, thật sự là khó tin.

“Lục Hi, sao cậu biết tôi mang thai vậy?”, Tân Mỹ Dục không dám tin, hỏi lại.

Mà đám bạn học cũng trông mong nhìn Lục Hi, bọn họ cũng rất muốn biết vì sao Lục Hi lại rõ chuyện này, dù gì thì họ cũng chưa từng thấy Lục Hi tiếp xúc với Tân Mỹ Dục.

Lục Hi cười đáp: “Bọng mắt của cậu màu xanh, gương mặt tươi tắn nhưng hơi vàng, bọng mắt bên phải xanh hơn bọng mắt bên trái, khả năng cao là con trai”.

“Thật sao?”, Tân Mỹ Dục kích động che miệng, hưng phấn không thôi.

Lục Hi có thể biết cô ta mang thai, nên bây giờ cô ta cũng đã hơi tin tưởng Lục Hi, sau đó Lục Hi lại nói con của cô ta có khả năng sẽ là bé trai, sao mà không kích động cho được.

Phải biết rằng, trong gia đình này, một bé trai sẽ có tầm quan trọng cực lớn, dù sao sau này sản nghiệp của gia đình vẫn luôn cần người kế nghiệp.

Mà nhà Đoàn Tinh Tinh mới chỉ sinh ra một bé gái, gia đình này vẫn chưa có cháu trai mà.

Nếu thật sự là con trai thì địa vị của Tân Mỹ Dục trong nhà sau này chắc chắn sẽ cao hơn rất nhiều, khác hẳn hiện tại.

Mà Lục Hi thì chỉ mỉm cười gật đầu, tỏ vẻ chắc chắn.

Từ khi được Cát Hồng truyền y thuật, cho ý thức thứ hai thôi diễn mấy ngày thì đã hoàn toàn nằm lòng y thuật cả đời của Cát Hồng.

Hiện tại, nếu nói đến lý thuyết thì trình độ trung y của anh đã là số một, không ai bì kịp, chỉ thiếu thực hành.

Mà đến cảnh giới hiện tại của anh, đã có thể nhìn ra khí sắc của một người là tốt hay xấu, cho nên khi hai thứ kết hợp lại thì thấy Tân Mỹ Dục có thai là một chuyện quá đỗi đơn giản.

Với trình độ của anh bây giờ, dù là Diệp Phùng Xuân - thần y số một Hoa Hạ đứng trước mặt anh thì cũng chỉ là trò trẻ con. Phải biết rằng Cát Hồng chính là “tiên y”, trình độ y thuật vượt qua Diệp Phùng Xuân quá nhiều.

Lúc này, nhóm bạn học mới tin rằng Lục Hi thật sự biết y thuật, liên tục cảm thán khen ngợi.

Có thể dựa vào ánh mắt mà nhìn ra được phụ nữ có thai, y thuật của Lục Hi chính là thần.

Lúc này, Lục Hi lại nâng ly lên: “Uống rượu, uống rượu thôi”, anh không muốn mình là trung tâm để đề tài, cứ như vậy thì sẽ lòi đuôi mất.

Sau đó, nhóm bạn học lại bắt đầu trở nên náo nhiệt.

Lúc này không còn bị những người khác đến phá đám nữa, mọi người liền vui vẻ ăn uống, sau đó Tân Mỹ Dục cũng sắp xếp phòng nghỉ cho mọi người.

Lần này, bố mẹ chồng của cô ta cũng không dám làm gì nữa, mà lại còn vui vẻ đưa căn phòng tốt nhất khách sạn cho bọn họ vào nghỉ.

Lục Hi nhìn mọi người đã ổn thỏa thì đến chỗ tiếp tân trả tiền, nhân viên thu ngân sống chết không dám nhận, Lục Hi cứ kiên trì, Tân Mỹ Dục nói cũng không nghe, đành phải cho anh trả.

Lúc này, Lục Hi mới nói với Tân Mỹ Dục: “Tôi về đây, chờ mọi người tỉnh lại thì cậu thay tôi chào hỏi bọn họ mấy câu, sau này giữ liên lạc”.

Tân Mỹ Dục nghe vậy thì nói: “Cậu cũng uống rượu, lái xe được chứ?”

Lục Hi cười đáp: “Yên tâm, tôi sẽ cẩn thận”.

Tân Mỹ Dục cũng không tiện giữ anh lại, đành gật đầu.

Khi tiễn Lục Hi ra khỏi khách sạn, Tân Mỹ Dục mới nói: “Lục Hi, cảm ơn cậu rất nhiều”.

“Cảm ơn gì chứ, thật là, tạm biệt”, Lục Hi cười nói, lái con xe rách của mình rời đi.

Tân Mỹ Dục nhìn Lục Hi rời đi, trong lòng cảm thán bội phần.

Lúc còn đi học, cô ta ghét Lục Hi vô cùng, vì người này suốt ngày trêu cợt cô ta.

Bây giờ mọi người đều đã trưởng thành, lâu rồi mới gặp mặt, tuy rằng cô ta không quá thích Lục Hi nhưng vẫn có thể tạm chấp nhận được.

Không ngờ rằng Lục Hi lại quen biết với những người có địa vị lớn như vậy, lại còn ra mặt giúp bản thân xả cơn tức trong lúc bản thân oan ức nhất. Có người bạn là Lục Hi, địa vị của cô ta trong nhà nhau này cũng sẽ tăng lên, ít nhất thì bố mẹ chồng và Đoàn Tinh Tinh sẽ không dám làm càn trước mặt cô ta nữa. Tất cả mọi chuyện này đều là nhờ có Lục Hi.



Mà cùng lúc đó, tại một căn tứ hợp viện của nhà họ An ở Thượng Kinh.

Diệp Phùng Xuân cùng gia chủ mới nhà họ An là An Gia Nhân, An Trung cùng mấy nhân vật quan trọng trong nhà họ An đang xanh mặt ngồi trong phòng khách.

Bởi vì bọn họ vừa mới nhận được một tin tức cực kỳ xấu.

Cục trưởng cục an ninh quốc gia đã làm đơn xin điều động Ám Bộ nhưng đã bị nội các lạnh lùng bác bỏ.

Mà nội các cũng không giải thích bất kỳ điều gì.

Điều này khiến cho Diệp Phùng Xuân và người nhà họ An hiểu được Lục Hi không hề đơn giản.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play