Ngay sau đó, ngọn lửa chân khí trên người An Gia Thần cháy lên cao hơn ba trượng, trong vòng năm trượng quanh cơ thể có Du Long do chân khí hình thành, nó chậm rãi di chuyển bao quanh ông ta, tỏa ra một luồng khí tức kinh khủng.

Đám người võ đạo của Tây Kinh trong lòng không khỏi sợ hãi một trận, bọn họ sinh ra một chút tâm lý hoảng hốt.

Lúc này, chỉ thấy ngọn lửa chân khí trên người An Gia Thần bốc lên không dứt, Du Long vờn xung quanh người, giống như thiên thần giáng xuống, uy thế kinh người.

Lâm Tiêu không khỏi nhíu mày, mặc dù chưa từng gặp mặt, nhưng ông ta biết đây là phạm vi Chân Long nổi danh của An Gia Thần.

Ba con rồng trong phạm vi Chân Long của ông ta có thể nuốt trọn bất kỳ kẻ địch nào dám cả gan tiến vào phạm vi, hơn nữa có thể giải phóng ra một loại uy áp khiến người ta sợ hãi. Một khi An Gia Thần thả ra phạm vi Chân Long, đối thủ còn chưa chiến đã thua lớn ở trong lòng và về mặt khí thế. Phạm vi Chân Long ở trong tông sư cũng có thanh danh hiển hách và cực kỳ kinh khủng.

“Thằng nhóc, đến thử chút phạm vi Chân Long của lão phu đi”, An Gia Thần quát lớn, khí thế bừng bừng.

Ba con rồng khí của phạm vi Chân Long này là do ông ta tu luyện “khí Chân Long” khổ cực mấy chục năm mới có được, tông sư sơ kỳ bình thường chỉ cần dám vào trong phạm vi của ông ta, không cần ông ta ra tay đã bị ba con rồng khí của ông ta xé nát rồi, một bán bộ tông sư ông ta càng không để trong mắt.

Lúc này, Hoàng Triển Tường đã sớm tránh ra xa, trên mặt mang theo vẻ cười nhạt vô cùng khinh bỉ nhìn về phía Lục Hi.

Phạm vi của An Gia Thần vô cùng lợi hại, Lục Hi chết chắc rồi.

“Thằng nhóc, bây giờ biết sự lợi hại của tông sư An rồi chứ, xem mày còn phách lối nữa không”, Hoàng Triển Tường tránh ở một bên, ầm ĩ nói.

Lục Hi liếc nhìn ông ta, anh cười nhạt.

Vừa rồi anh không dùng hết toàn lực, chỉ là anh muốn xem sức mạnh phạm vi của An Gia Thần là gì.

Mỗi một tông sư đều có phạm vi riêng không giống nhau, mà phạm vi của An Gia Thần xem ra có liên quan đến võ kỹ ông ta tu luyện, quả thật có chút đặc biệt.

Nhưng ở trong mắt Lục Hi cũng chỉ như vậy thôi, ba con rồng khí người khác nhìn thấy thì vô cùng lợi hại, nhưng Lục Hi thấy chỉ là làm trò cười cho thiên hạ, ở trước mặt anh cũng dám gọi đây là “phạm vi Chân Long”?

Đám người Lâm Tiêu cũng đều lo lắng cho Lục Hi, nhưng không phải lo lắng anh không đánh lại An Gia Thần, chỉ là với công lực thâm hậu của An Gia Thần, tiếp ba quyền của Lục Hi e rằng sẽ không có bất kỳ vấn đề gì, đến lúc đó vậy thì có hơi khó coi.

Diệp Phùng Xuân mặt cũng đầy đắc ý, lạnh lùng nhìn Lục Hi, ông ta tuyệt đối tin tưởng thực lực của Lục Hi.

Còn thư ký Vương mặt không biểu cảm đứng ở đó, không nói một lời.

Lúc này, Lục Hi khẽ mỉm cười, anh đã nhìn đủ rồi, phạm vi của An Gia Thần cũng chỉ có như vậy, anh quyết định kết thúc chiến đấu.

Cơ thể Lục Hi chấn động, trên người bốc lên một tầng ngọn lửa màu vàng sậm, ngọn lửa trên quyền phải càng tăng vọt.

Sức mạnh Cự Long âm thầm thúc giục, Rồng Tinh trong cơ thể điên cuồng di chuyển, tất cả sức mạnh đều được anh duy trì trên quyền phải của mình, xung quanh quyền phải đã nứt ra mấy đường kẽ hở không gian như sợi tóc.

An Gia Thần vừa nhìn liền biến sắc mặt.

Với sức mạnh của ông ta thì còn xa mới đạt đến trình độ như vậy, cũng không biết vì sao, nhưng ông ta đã cảm nhận thấy nguy hiểm.

Bỗng nhiên ông ta hít một hơi, ngọn lửa trên người lại một lần nữa cháy rực, ba con rồng khí cũng lớn mạnh lên mấy phần, nâng cao tu vi của chính mình đến cực hạn.

Lúc này, Lục Hi cười quỷ dị, anh sải bước đến trước mặt An Gia Thần, một quyền đánh tới.

Quả đấm đi đến đâu, không gian khó có thể chịu nổi sức mạnh như vậy, không ngừng xuất hiện vết nứt nhỏ.

Đồng thời trên người anh đột nhiên bộc phát ra một luồng khí tức kinh khủng, giống như thần linh cổ xưa hạ xuống, cuốn sạch tại chỗ. Trong lòng tất cả mọi người đều có nỗi sợ hãi vô hình, bọn họ chỉ muốn lập tức chạy khỏi nơi này, chỉ là bọn họ phát hiện mình không nhúc nhích nổi.

Long Uy!

Khi Lục Hi giải phóng Long Uy, chấn áp xung quanh, ngay cả linh hồn của tất cả mọi người cũng run rẩy, còn ba con rồng khí trong phạm vi Chân Long cũng tiên tán, ngay cả phạm vi cũng nát rữa.

Khí Chân Long ông ta tu luyện được vừa chạm phải Long Uy chân chính của Lục Hi đã dễ dàng sụp đổ.

“Ầm!”

Cùng một tiếng vang thật lớn, phạm vi của An Gia Thần đang sụp đổ thì ông ta cũng bị một quyền của Lục Hi khom người cong như con tôm, dính trên nắm tay anh.

Xung quanh hoàn toàn yên tĩnh.

Lục Hi chậm rãi thu hồi quả đấm của mình, anh đứng chắp tay, An Gia Thần chật vật ngẩng đầu lên, trong miệng tràn ra lượng lớn máu tươi, ông ta không thể tin nổi nhìn Lục Hi rồi chậm rãi ngã xuống, hơi thở mong manh.

Tất cả mọi người đều bị sợ ngây người.

Người của nhà họ Hoàng, bao gồm cả Diệp Phùng Xuân và thư ký Vương đều ngây ra như phỗng.

An Gia Thần lại bị một quyền đánh vào trạng thái sắp chết, điều này quá khoa trương rồi, ông ta một tông sư trung kỳ đó, một tông sư hậu kỳ cũng không thể một quyền đánh ông ta bị thương được. Thế này là thế nào?

Lúc này, Lục Hi thu hồi Long Uy, ngọn lửa cũng thu vào trong cơ thể, anh lẳng lặng nhìn An Gia Thần.

Một lát sau, đám người thở dài một hơi, như tỉnh lại trong mộng.

Anh Lục quá mạnh. Hóa ra, hiểu biết của bọn họ với anh Lục chỉ là bề ngoài mà thôi. Anh Lục quả thật thâm sâu khó lường!

Còn người của nhà họ Hoàng đã bị dọa như mặt giấy trắng, run lẩy bẩy.

Núi dựa lớn thế cứ như vậy sụp đổ, bọn họ nằm mơ cũng không ngờ tới, mà bây giờ lửa giận của Lục Hi ai có thể chịu được, mình sao?

Chỉ là nhà họ Hoàng ở cùng nhau e rằng cũng chưa đủ Lục Hi nhét kẽ ràng.

Lúc này, Lục Hi nhìn An Gia Thần nằm trên đất, hơi thở mong manh, anh nói: “Còn một quyền, ông chuẩn bị xong chưa?”

Mặt An Gia Thần liền sợ hãi.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play