Băng khí cực lạnh sẽ không ngừng ăn mòn thân thể của đối thủ, tạo nên vết thương vĩnh viễn cho đối thủ. Hơn nữa, trong phạm vi này, kiếm Huyền Băng của ông ta có thêm được hiệu quả cực lạnh, uy lực cũng tăng thêm một bậc.

Có thể nói, trong giới tông sư thì ông ta chính là vô địch. Bất kể kẻ địch nào cũng không thể chịu nổi uy lực của phạm vi này.

Một bán bộ tông sư cũng giỏi đấy, nhưng đứng trước mặt một tông sư đã có phạm vi hoàn chỉnh thì vẫn yếu ớt vô cùng. Hành động này của Lục Hi có thể là hoàn toàn chịu chết.

Lúc này, Lục Hi đã xông vào trước phạm vi, chỉ thấy anh không chút do dự tiến vào trong, phát động tấn công Lâm Phong.

Lục Hi vừa xông vào phạm vi cực lạnh của Lâm Phong, phạm vi lập tức điên cuồng tấn công. Từng luồng gió sắc lẹm như đao như kiếm cắt về phía Lục Hi.

Một ý chí cực lạnh như muốn đông cứng tâm can đang không ngừng ăn mòn thân thể anh, cùng với những tia chớp bổ xuống đầu anh. Nhất thời, Lục Hi phải chịu đủ loại công kích.

Tất cả mọi người của Viêm Long đều lo lắng nhìn cảnh này, không biết Lục Hi có thể kiên trì được bao lâu.

Mà những đòn tấn công này vừa tiếp xúc với ngọn lửa màu vàng kim trên người Lục Hi thì lập tức bị xóa mất dạng, giống như chẳng tạo được chút thương tổn nào cho anh.

Đám người lập tức trợn trừng mắt, há miệng đến nỗi cằm sắp rơi xuống đất.

Một thế giới cực lạnh có uy lực như thế mà lại không thể tổn thương đến Lục Hi, thật không khoa học.

Mà Lâm Phong thì càng kinh hãi hơn. Ông ta hiểu rõ nhất uy lực của phạm vi cực lạnh, đẳng cấp dưới tông sư vốn không thể phản kháng nổi, mà dù là tông sư cùng đẳng cấp đi nữa, đối phương phải mở phạm vi ra thì mới có thể chống lại ông ta được.

Lục Hi này không có phạm vi gì cả, chỉ dựa vào chân khí của bản thân mà kháng cự được phạm vi của ông ta?

Mắt thấy Lục Hi đang ở trong phạm vi của mình một cách thoải mái, đồng thời nhanh chóng vung quyền tới trước mặt mình, Lâm Phong bất chấp kinh ngạc mà vung kiếm chém Lục Hi.

Thực lực của Lục Hi tuy khiến ông ta kinh ngạc, nhưng là một tông sư, ông ta vẫn có tự tin tuyệt đối.

Trong phạm vi cực lạnh này, không một ai có thể kiên trì quá lâu, hơn nữa trong phạm vi thì uy lực kiếm Huyền Băng của ông ta được tăng lên đáng kể, ông ta vẫn có ưu thế về thiên nhiên, Lục Hi hẳn phải thua không nghi ngờ.

Chỉ thấy kiếm Huyền Băng của Lâm Phong đi đến đâu thì hoa băng ngưng tụ đến đó, những bông hoa này dán vào thân kiếm, bay về phía Lục Hi.

Đẳng cấp dưới tông sư chỉ cần trúng phải số hoa băng kia thì sẽ bị đóng băng vài giây. Mà cao thủ chỉ cần bị sơ sẩy một giây thôi cũng sẽ lâm vào tử địa, huống chi bị đóng băng mấy giây.

Mà Lục Hi thì không quan tâm, hai quyền tung bay như sao băng, tấn công Lâm Phong từ các góc độ, những bông hoa băng kia chẳng có tác dụng gì dưới ngọn lửa vàng kim của anh.

Lâm Phong thấy kiếm Huyền Băng ở trong phạm vi cực lạnh này, cộng thêm hoa băng ngưng kết ra đều không có tác dụng với Lục Hi thì khiếp sợ vô cùng.

Có điều ông ta lập tức trấn định lại. Ông ta tin chắc rằng Lục Hi không thể nào kiên trì được quá lâu trong phạm vi này. Chống chọi với phạm vi cần cực kỳ nhiều chân khí.

Ông ta không tin chân khí của Lục Hi có thể dày đặc như cấp bậc tông sư của ông ta. Chỉ cần ông ta duy trì được phạm vi cực lạnh này, Lục Hi tiêu hao chân khí đến một mức nhất định thì uy lực của phạm vi sẽ được phát huy.

Lâm Phong bắt đầu ngưng thần chiến đấu, kiếm Huyền Băng tung bay, ngăn cản các đòn tấn công khó lường của Lục Hi.

Mà sau đó ông ta phát hiện mình đã sai.

Lục Hi sở hữu sức mạnh cự long, thể chất mạnh mẽ, lại có Long Tinh chống đỡ, đối phó với phạm vi cực lạnh thì chẳng mất chút sức nào.

Lục Hi khởi động mắt xuyên thấu, dùng thuật cận chiến thần quan để chiến đấu với Lâm Phong.

Bây giờ anh nhận ra thứ đồ mà con rồng kia đưa cho anh thật sự rất hữu dụng.

Mắt xuyên thấu phối hợp thuật cận chiến thần quan thì đúng là cặp đôi hoàn hảo.

Những hướng tấn công của Lâm Phong đều được hiện rõ trước mắt xuyên thấu, bao gồm cả chân khí chuyển động, quỹ đạo chiêu số. Anh đều nhìn rõ hết thảy mà chiến cứ lấy tiên cơ.

Thuật cận chiến thần quan thiên biến vạn hóa, vô cùng vô tận, cũng chỉ có thể dựa vào ý thức thứ hai mà không ngừng thôi đẩy mới có thể tịnh tiến liên tục.

Đại Thần Quan, mắt xuyên thấu, thuật cận chiến thần quan, ý thức thứ hai, xem ra đây là một món quà hoàn chỉnh mà lão rồng đó chuẩn bị cho Đại Thần Quan Môn của anh.

Dưới sự giúp đỡ của bộ thần kỹ này, võ kỹ của Lục Hi có thể nói đã trở nên vô cùng kỳ diệu.

Lục Hi cảm thấy bản thân càng ra chiêu càng thuần thục, càng đánh càng thoải mái. Chỉ thấy anh cười khà khà, không ngừng công kích Lâm Phong.

Khó khăn lắm mới gặp một cao thủ tông sư, miễn cưỡng có thể đấu với thuật cận chiến thần quan của anh, đúng là lúc để mài giũa võ kỹ. Lục Hi cũng không vội đánh bại mà giữ lại đường sống cho ông ta để so chiêu.

Võ kỹ của Lục Hi làm đám Viêm Long xem cực kỳ mê say, nhìn biểu hiện của Lục Hi, bọn họ mới dần dần lĩnh ngộ được đôi chút về thuật cận chiến này, cũng dần dần nhận được chút tâm đắc.

Mà Lâm Phong lúc này càng đánh lại càng kinh hãi. Lục Hi ở trong phạm vi của ông ta, chân khí không yếu đi chút nào mà còn có xu thế càng đánh càng hăng, không có tư thế suy yếu.

Lâm Phong thậm chí còn bắt đầu nghi ngờ rằng chân khí của mình sẽ suy kiệt trước cả Lục Hi nữa. Suy cho cùng thì duy trì phạm vi cực lạnh sẽ cần tiêu hao rất nhiều chân khí.

Lâm Phong biết mình phải ra đòn sát thủ rồi, cứ như vậy thì ông ta sẽ thua mất.

Là một tông sư, ông ta không thể thua được, nếu không, ông ta sẽ trở thành nỗi nhục trong nhóm tông sư.

Bởi vì trước nay chưa từng có chuyện tông sư thua trong tay người khác.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play