“Hừ hừ, nếu anh ta có thể tiếp được một quyền này của anh Quân, tôi ăn phân cho các anh xem”.
Một đám người rốt rít nói trong lúc Dương Quân ra tay.
Bọn họ biết rất rõ sự lợi hại của Dương Quân.
Dương Quân gần như không tu luyện bất cứ loại võ thuật nào, sức mạnh thiên phú dị bẩm của hắn ta đã kinh khủng dọa người.
Cho nên con đường trước sau như một của hắn ta chính là dùng sức mạnh để nghiền ép tất cả, đối mặt với sức mạnh tuyệt đối, tất cả đều là hư vọng.
Lúc này, Lục Hi lại nghiêng người tiến sát gần Dương Quân, sau đó một chưởng cắt vào bên hông hắn ta.
“Bốp”.
Dương Quân lảo đảo té ngã trên đất, một quyền kia cũng nện xuống, mặt đất đổ bê tông đã bị đập thành một cái hố sâu.
Lúc này, toàn bộ yên lặng như tờ.
Sao đột nhiên Dương Quân có thể ngã xuống, bọn họ có chút không hiểu.
Dương Quân chậm rãi đứng lên, sắc mặt lạnh lùng nhìn Lục Hi: “Có bản lĩnh đấy, nhưng anh không có cơ hội đâu, mấy thủ đoạn nhỏ này chẳng có ích gì với tôi”.
Trong lòng Dương Quân giận dữ, vừa rồi Lục Hi với dáng người quái dị, bỗng nhiên tiến sát lại gần, một chưởng cắt vào hông hắn ta.
Sức lực không mạnh nhưng lực tàn phá lại cực lớn, khiến hắn ta phút chốc liền mất thăng bằng, té ngã xuống đất.
Hắn ta thừa nhận bản thân đã xem thường Lục Hi.
Sau khi nhìn trận chiến giữa anh và Hoàng Chân, Dương Quân vẫn cho rằng Lục Hi giống hắn ta, về mặt sức mạnh thì tương đối có sở trường, chắc cũng không giỏi về võ lắm.
Nhưng về sức mạnh, Dương Quân không thua bất kỳ ai, cho dù là tông sư, Dương Quân cũng có lòng tin thắng được anh về mặt sức mạnh.
Bởi vì hắn ta có bí mật, chính là từ nhỏ hắn ta có thiên phú dị bẩm. .
Truyện Huyền HuyễnĐiều bí mật này ngay cả bố mẹ hắn ta cũng không biết, trong cơ thể hắn ta từ nhỏ đã có một viên nội đan, mà viên nội đan này chính là ngọn nguồn sức mạnh của hắn ta.
Chỉ cần hắn ta dùng toàn lực bùng nổ, sức mạnh mà hắn ta phát huy được sẽ khiến cho người đời sợ đến rớt cằm.
Mà cho tới bây giờ, Dương Quân chỉ mới biểu hiện ra một nửa sức mạnh, bởi vì sức mạnh của hắn ta quả thực quá mạnh, mạnh đến mức kinh hãi.
Dương Quân biết đối mặt với Lục Hi là lúc hắn ta đưa ra toàn bộ thực lực, bởi vì Lục Hi cũng rất mạnh.
Lúc này trên người Dương Quân đột nhiên cháy lên ngọn lửa màu trắng cao ba mét dường như rất chân thực.
Đây là biểu hiện hắn ta đang giải phóng sức mạnh dự trữ trong nội đan, bởi vì sức mạnh này quá mạnh, mạnh đến mức đã tràn ra ngoài, trở thành một nơi chứa năng lượng.
“Anh là người đầu tiên khiến tôi xuất toàn lực ra, tiếp chiêu đi, đừng để tôi thất vọng”.
Dương Quân hét lớn một tiếng, ngọn lửa toàn thân tăng vọt, hắn ta tiến một bước dài đánh về phía Lục Hi, hai quả đấm như sao băng nện về phía anh.
Dương Quân bùng nổ toàn bộ sức mạnh, giống như mãnh hổ xuống núi, khí thế kinh người.
Lục Hi cũng là lấy làm kinh ngạc, sức mạnh của Dương Quân đã mạnh đến mức này rồi, xung quanh người cũng đã hình thành ngọn lửa sức mạnh.
Chỉ là ngọn lửa sức mạnh này đến võ giả bình thường cũng không dám tới gần, chỉ cần gần hắn ta một chút cũng sẽ bị ngọn lửa sức mạnh này làm bị thương, người yếu sẽ bị đốt thành tro bụi.
Nhưng từ khi Lục Hi ăn một con rồng, lại trải qua một năm tu luyện, chẳng những thể chất mạnh mẽ, hơn nữa có sức mạnh Cự Long, về mặt sức mạnh này, anh vẫn chưa gặp qua đối thủ.
Nhìn thấy Dương Quân mạnh như vậy, Lục Hi nhất thời cũng hứng thú.
Anh gào rú một tiếng như rồng kêu, xung quanh người cũng rực lên một tầng lửa màu vàng.
Đây là sức mạnh Cự Long anh dùng toàn lực để kích thích, giống như Dương Quân, thân thể của họ đã không có cách nào dung nạp sức mạnh lớn như vậy.
Lúc này, hai quả đấm của Dương Quân đã đến trước mặt Lục Hi, anh cũng không hề yếu thế, vừa vặn đụng vào.
Tiếp theo chính là tiếng va chạm đến thấu xương, sức mạnh kinh khủng hàm chứa trong nắm đấm của hai người, đám người bên cạnh nhìn cũng sợ hết hồn hết vía hàng loạt.
Bọn họ có thể cảm nhận được khi hai người dốc toàn lực bùng nổ, loại sức mạnh khủng khiếp này e rằng bọn họ ngay cả không tiếp nổi một chiêu thì cũng phải bị thương nặng.
Lúc này sắc mặt từng người đều tái nhợt.
Bây giờ bọn họ mới biết thường ngày Dương Quân mạnh là thế, nhưng cũng không phải bộ mặt thật.
Lúc này, bọn họ cũng nhìn ra một người thanh niên tướng mạo tầm thường thế mà lại kinh khủng như vậy, có thể đọ với Dương Quân sức mạnh gần như muốn phá rách trời.
Hai người đánh đấm với nhau, càng đấm càng hăng.
Công kích của Dương Quân đơn giản nhưng trực tiếp, chính là dùng sức lực mạnh nhất để hoàn toàn nghiền ép kẻ địch và nghiền nát tất cả những gì xuất hiện trước mặt hắn ta.
Tấn công của Lục Hi đã dung hợp với thuật cận chiến Thần Quan, dưới sự trợ giúp của loại năng lực thần bí này, trong nháy mắt Dương Quân đã bị anh đánh mười mấy quyền. Còn anh vẫn cứng rắn chống lại đòn tấn công như vũ bão của Dương Quân.
Tất cả mọi người nhìn cảnh này lại khiếp sợ một trận.
Dương Quân đã mạnh như vậy, thực lực có thể so với tông sư, vậy mà còn ở thế hạ phong, rốt cuộc Lục Hi này mạnh cỡ nào!
Đúng lúc này, Dương Quân vẫn đang ở thế hạ phong đột nhiên quát lên, ngọn lửa sức mạnh toàn thân tăng vọt.
Đồng thời hắn ta chống lại một cước của Lục Hi, khóe miệng rỉ máu.
Nhưng hắn ta lại đổi lấy một lần cơ hội.
Ngay lúc này, hắn ta dùng hết sức đánh một quyền vào ngực Lục Hi.
Chỉ thấy Lục Hi trực tiếp bị đánh bay ra ngoài, đánh sập một hàng doanh trại phía đông.
Dương Quân theo sát phía sau, nhảy vọt mấy cái đã lao vào doanh trại đổ sụp, hắn ta đã bùng nổ hơn nửa sức mạnh trong nội đan, cơ hội vất vả lắm mới đổi được, tuyệt đối không thể bỏ qua.
Đám người hồi hộp nhìn cảnh này, đúng lúc đó chỉ thấy trong doanh trại bụi bay đầy trời, theo đó là một tiếng vang thật lớn, một bóng người bay ngược ra ngoài, ngã thẳng vào trong doanh trại phía tây, đánh sập mấy phòng.
Lúc này, sau một tiếng huýt sáo trong trẻo như rồng kêu, chỉ thấy Lục Hi bay người lên từ chỗ ngói lớn, trực tiếp nhào về doanh trại phía tây.
Lại một tiếng va chạm đến thấu xương, hai người Dương Quân và Lục Hi từ trong doanh trại bị đánh sập đột nhiên nghiêng mình vào trong thao trường, họ lại cùng nhau chiến đấu không khoan nhượng.
Mà ngọn lửa sức mạnh trên người Dương Quân rõ ràng đã yếu dần, trải qua lần bùng nổ kia, sức mạnh của hắn ta đã bắt đầu suy yếu.