“Số hưởng, xét theo số lần và chất lượng hiến tế của cậu, bây giờ Long Thần ban cho cậu danh xưng Đại Thần Quan, ban cho cậu đôi mắt nhìn thấu và thuật cận chiến Thần Quan”.
“Ha”.
Lục Hi cười một tiếng, quả nhiên ông đây phi phàm, Long Thần lại ban thưởng phép thần thông vượt quá mức quy định.
Đúng lúc Lục Hi đang dương dương tự đắc, chiếc đồng hồ cát màu vàng đột nhiên lật úp, nhanh chóng chảy hết không còn dư thừa một giọt.
Lục Hi liếc nhìn, nhất thời gấp gáp.
“Ê, ê, đó không phải đồ tôi chọn đâu, ông không thể chơi xấu được”.
Lục Hi gấp đến mức kêu la om sòm, nhưng ân điển của thần đã không còn thừa giọt nào.
“Con mẹ nó chứ, đây là bẫy người mà”.
Lục Hi nhảy dựng lên, anh chỉ tay về phía đại điện chửi như tát nước, nhưng anh vẫn không nhận được bất kỳ lời đáp lại nào.
Đúng lúc này, một luồng sức mạnh dồi dào hạ xuống bên cạnh Lục Hi, toàn thân anh cứng đờ, trong đầu xuất hiện thêm thông tin.
Mắt nhìn thấu: phá vỡ hết tất cả hư vọng, thu được tầm nhìn chân thực, dành riêng cho Đại Thần Quan.
Thuật cận chiến Thần Quan: nguồn gốc của võ thuật, Long Thần đã đặc biệt chế tạo ra thuật cận chiến cho các Thần Quan của ông ta để chinh phục bóng tối, dành riêng cho Đại Thần Quan.
“Đây là thứ chó má gì thế?”
Lục Hi cảm ngộ hai kỹ năng này trong đầu mình, anh hung hãn mắng một câu.
Nhiều thần ân như vậy mà đổi lấy hai thứ này, còn bị cưỡng chế nhận, Lục Hi vô cùng bất mãn, bất mãn đến cực độ.
Ngay sau đó, Lục Hi mở mắt nhìn thấu, anh muốn xem xem đổi lấy nhiều thần ân như vậy, rốt cuộc sẽ là thứ chó má gì đây.
Sau khi mở mắt nhìn thấu ra, lập tức Lục Hi cảm thấy thế giới xung quanh hoàn toàn thay đổi.
Bây giờ anh mới nhìn rõ tòa long điện này đang trôi lơ lửng trong hư không mịt mù, một tầng ánh sáng màu trắng bên ngoài đang bao quanh toàn bộ long điện, để mặc dòng thời gian cuốn trôi, nó vẫn sừng sững bất động.
Lục Hi kinh hồn bạt vía, anh nhìn hư không vô biên xán lạn nhiều màu sắc, có cả những quái thú hư không kích thước bằng với một hành tinh thỉnh thoảng lướt qua, chân anh cũng đã bị chuột rút.
“Mẹ nó”.
Lục Hi hú lên quái dị, vội vàng nhắm mắt nhìn thấu, thế giới hư không lúc này mới biến mất.
“Hù chết ông đây”.
Lục Hi vỗ ngực, chưa hoàn hồn nói.
Vừa rồi thông qua mắt nhìn thấu thấy cảnh kia quá mức thần kỳ và kinh khủng, cho dù Lục Hi gan lớn cũng kinh hãi không thôi.
Bây giờ anh mới thật sự biết được loài người là một sự tồn tại nhỏ bé, thế giới này còn có nhiều bí mật đang chờ anh đi phát hiện.
Có điều chỉ dựa vào mấy con quái thú hư không dáng dấp tương đương với một hành tinh Lục Hi nhìn thấy kia, anh quyết định nếu tu luyện không tới vô địch vũ trụ thì sẽ biết điều ngây ngô ở trái đất.
Nhanh chóng rời khỏi đàn tế Long Thần, Lục Hi trở về phòng mình.
“Con mẹ nó, lão già đáng chết dám bẫy mình”.
Lục Hi mắng.
Năng lực của mắt nhìn thấu quả thật lợi hại, nhưng Lục Hi không nghĩ ra loại năng lực này bây giờ có ích gì với anh.
Suy nghĩ một lúc, Lục Hi lại một lần nữa mở mắt nhìn thấu.
Tất cả mọi thứ đều trở nên trong suốt trong mắt Lục Hi.
Lục Hi nhìn xuống dưới lầu, chỉ thấy Tần Lam đang nằm trên sofa hút thuốc, xuyên qua tầng lầu, quần áo và cơ thể Tần Lam hiện rõ mồn một trong mắt anh.
“À há, dáng dấp bà cô này đẹp thế, trước đây sao không phát hiện ra nhỉ? Không được, cô ta là anh em với mình, ông đây không thể làm như vậy”.
Ngay sau đó, Lục Hi lại đưa mắt nhìn Vân Khả Thiên đang không ngừng nhìn lén Tần Lam.
“Ọe ~, mẹ nó chứ”.
Lục Hi vội vàng nhắm chặt mắt xuyên thấu.
“Thứ đồ chơi này có chút tác dụng nhưng không lớn, hoàn toàn không mang lại lợi ích gì”.
Lục Hi đưa ra bình luận đối với loại năng lực này, sau đó anh bắt đầu nghiên cứu thuật cận chiến Thần Quan.
Lúc này.
Lục Hi chợt phát hiện trong đầu mình xuất hiện thêm một ý thức.
Hơn nữa ý thức này có thể suy nghĩ vấn đề một cách độc lập.
Thời điểm anh đang nghĩ đến nghiên cứu thuật cận chiến Thần Quan, ý thức này cũng bắt đầu nghiên cứu.
Năng lực danh hiệu Đại Thần Quan mang tới là ý thức thứ hai.
Thời điểm ý thức này xuất hiện, Lục Hi liền biết được lai lịch của nó.
“Thì ra là như vậy!”
Xem ra danh hiệu Đại Thần Quan này cũng không phải cho không.
Có ý thức thứ hai rồi, vậy thì sẽ nhiều hơn người khác một cái đầu, có thể phân chia suy nghĩ vấn đề khác nhau, ngược lại sẽ tiện lợi hơn rất nhiều.
Hơn nữa ý thức thứ hai cũng không cần nghỉ ngơi, chỉ cần anh muốn, nó có thể tiếp tục suy nghĩ.
“Đây là chuyện tốt đấy, cố gắng nghiên cứu kỹ thuật cận chiến Thần Quan, ông đây muốn ngủ rồi”.
Lục Hi ngáp một cái rồi nằm xuống ngủ.
…
Sáng sớm ngày hôm sau.
Lục Hi tỉnh lại, anh mở mắt, một lát sau trên mặt liền lộ ra nụ cười.
Hóa ra thuật cận chiến mà ý thức thứ hai nghiên cứu ra đã hoàn toàn dung nhập vào trong ký ức của anh.
Bây giờ Lục Hi mới phát hiện ra thứ được gọi là thuật cận chiến Thần Quan đã mạnh đến hỗn loạn.
Động tác cơ bản của thuật cận chiến Thần Quan chỉ có mười mấy cái, nhưng khi anh tổ hợp lại thì thiên biến vạn hóa, thậm chí vô cùng vô tận, ý thức thứ hai khai triển trong một buổi tối cũng chỉ là phân tích một chút vẻ bề ngoài mà thôi.
Nhưng chính điểm này đã khiến Lục Hi có nhận biết long trời lở đất đối với võ thuật.
Bản thân anh cũng là một võ giả tập võ từ nhỏ, công lực và võ thuật của mình có thể nói là tương đối cao siêu.
Nhưng những loại võ anh học kia so với thuật cận chiến Thần Quan thì khác một trời một vực, giống như đom đóm và trăng sáng, con kiến và người khổng lồ Titans, căn bản không thể coi như nhau được.
Giờ Lục Hi mới hiểu vì sao nói thuật cận chiến Thần Quan là một loại võ thuật Long Thần đặc biệt chế tạo cho các Đại Thần Quan của ông ta đi chinh phục vùng đất bóng tối.
Mặc dù anh không biết vùng đất bóng tối rốt cuộc ở đâu, nhưng ngay cả lão Long này cũng muốn Thần Quan của mình đi chinh phục, vậy thì chắc chắn cũng không phải nơi tốt đẹp gì.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT