CHƯƠNG 3: NHẬN THỨC BẰNG HỮU MỚI
Editor: Luna Huang
“Tà vương phi ngươi khách khí…”
Thành vương phi còn muốn nói gì, lại bị một cái mỉm cười của Địch Diên Diên cắt đứt…
“Thẩm thẩm chớ khách khí, có thể gọi bổn cung là Diên Diên…”
(Luna: xưng bổn cung với người ta mà bảo người ta đừng khách khí @@)
Một câu nói như vậy càng để người chung quanh cảm thấy thần kỳ!
Ai cũng biết, địa vị của Tà vương phi vô cùng tôn quý, Thành vương phi cùng Thành vương gia thậm chí là tất cả người trong hoàng tộc ở chỗ này cũng cùng Tà hoàng tộc không có nửa điểm liên hệ máu mủ! Nếu không phải Tà đế nhân từ, bọn họ bất quá là nhất giới bình dân bách tính, nhưng bây giờ… Tại sao vậy chứ? Thành vương phi đến cùng làm cái gì? Dĩ nhiên sẽ làm đáng để Tà vương phi cao cao tại thượng khoan dung như vậy, lễ đãi như vậy?
“Tốt, Diên Diên mời ngồi đi, nghe hoàng thượng nói ngươi thích uống thích uống cùng ăn điểm tâm, thử những thứ này đi, nhìn xem có thích hay không…”
Chỉ vào một ít điểm tâm màu sắc sặc sỡ tinh xảo trên mặt bàn, Thành vương phi hiền lành nhìn Địch Diên Diên cười, dáng tươi cười chân thành tha thiết hòa ái, ánh mắt nhìn Địch Diên Diên thân thiện để người khó có thể tin, giống như là nhìn nữ nhi thân sinh của mình vậy…
Bất quá những thứ này cũng chỉ có Địch Diên Diên thấy, những người khác tựa hồ không có dám chính diện nhìn đã gặp các nàng. ˋˊ
“Điểm tâm thật tinh xảo, trà cũng rất thơm…”
Địch Diên Diên cười đến xán lạn, vì sao Thành vương phi sẽ hiểu rõ chuyện của mình như vậy? Cũng sẽ không nghĩ là hại nàng, nhưng lại có chút ngạc nhiên, cho dù là nhìn cảm thấy hợp ý cũng sẽ không ở trong thời gian ngắn thân mật như vậy a?

“Những thứ này tự nhiên là không so được với điểm tâm của Tà vương phủ, Diên Diên thích là tốt rồi!”
“Tà vương phi ngươi có chỗ không biết, những điểm tâm này đều là mẫu phi cố ý sáng sớm tự mình làm.” ˋˊ
Tức phụ ngồi ở bên Thành vương phi, dáng dấp thật xinh đẹp, cũng phụ nhân trể tuổi là cao quý ưu nhã người nói, ngữ khí ôn hòa, không phải là tranh công, chỉ là muốn nói ra việc này, bởi vì tâm ý của Thành vương phi, nàng là hiểu rõ nhất.
“Nga? Còn là thẩm thẩm tự mình làm? Thực sự ăn rất ngon!”
Nhấp một ngụm trà, Địch Diên Diên cầm lấy chiếc đũa liền ăn rất ngon, tướng ăn ưu nhã, nhưng cũng sẽ không uốn éo kiểu cách như thiên kim tiểu thư, dáng vẻ rất vui vẻ, thấy vương phi như vậy, người trong viện tử cũng bắt đầu chậm rãi trầm tĩnh lại.
“Bất quá là một ít ăn vặt gia hương, Diên Diên thích là tốt rồi!”
Nói đến hai chữ Diên Diên, thần tình trong mắt của Thành vương phi tựa hồ hàm tình cảm gì…
Địch Diên Diên thấy vậy, là muốn hỏi chút gì, thế nhưng lại bị lời của người khác ngăn chặn…
“Tà vương phi vừa tới Mị quốc đã quen thuộc chưa?”
Địch Diên Diên cùng Thành vương phi an vị trên bàn đá giữa viện tử, hai bên trái phải còn có vài bộ bàn đám các tiểu thư phu nhân = bắt đầu cười nói, đương nhiên, ai cũng sợ nói sai một câu nói đắc tội Tà vương phi thân phận tôn quý, nên mọi người bất quá cũng là tùy tiện nói đóa hoa đẹp, món điểm tâm ăn ngon. ˋˊ
Thế nhưng, vẫn là có người nguyện ý nói ra câu đầu tiên, vô luận như thế nào, muốn từ trên người Tà vương phi hạ công phu, vẫn là cần phải có dũng khí bước ra trước, nói không chừng, còn có thể như Thành vương phi được tôn trọng!
Người nói chuyện chính là nhi tức phụ của Ngụy thượng thư, nữ nhi của một phú thương, hình dạng cũng coi như đoan trang hữu lễ, ngôn từ hiểu được nặng nhẹ, Địch Diên Diên gật đầu cười cười, nhàn nhạt trả lời một câu.

“Ân, hết thảy đều đã quen, vương gia nhà của chúng ta cũng rất chiếu cố bổn cung, hết thảy đều vì bổn cung an bài thỏa đáng, đương nhiên, hoàng gia gia cùng tất cả mọi người rất săn sóc, nên tất cả đều tốt!”
Không có cố ý huyền diệu, chỉ là đem tất cả như thường nói ra, thế nhưng xung quanh có vài người nghe xong khó chịu, đừng nói là một ít tiểu thư xuất giá xem Tà vương là đối tượng kết hôn, chính là một ít phu nhân tuổi còn trẻ đã xuất giá cũng từng một lần ảo tưởng mình có thể gả cho Tà vương, nhưng đây hết thảy hết thảy đều bị phá hư, chỉ vì Tà vương như là bất kỳ nữ nhân nào đều chướng mắt, cũng từng có người truyền ra Tà vương không thích nữ nhân, thế nhưng ai cũng thật không ngờ, chính là Tà vương đến Phượng Dạ quốc một chuyến, liền muốn thành thân, làm cho các nàng càng kinh ngạc chính là, người hắn muốn thú dĩ nhiên sẽ là đệ nhất xấu nữ Phượng Dạ quốc Địch Diên Diên!
Đối với các nàng sự đả kích huyễn tưởng tan biến này không biết bao lớn! Thế nhưng nghĩ thầm Tà vương sẽ lấy một xấu nữ như vậy vi thê nhất định là có nguyên nhân gì, nên trong lòng vẫn là tồn tại hy vọng, hy vọng Tà vương có thể mau chóng hưu thê! Nhưng không có nghĩ tới, nguyên lai đây hết thảy chỉ là màn khói, Địch Diên Diên là vị đại mỹ nhân nghiêng nước nghiêng thành, hơn nữa tài học cổ kim, chính là còn chưa gặp người thật, toàn bộ trên dưới Mị quốc cũng đã truyền khắp sự tích của nàng!
“Tà vương phi bình dị gần gũi, thực sự không như những người bên ngoài nói một dạng…”
Lần này nói chuyện là một vị tiểu thư trẻ đẹp, ngay cả có chút trẻ con mập mạp, hình dạng bất quá chỉ là mười lăm mười sáu, mặc y phục đạm hoàng sắc, cũng thập phần khả ái, hình dạng nói chuyện cũng thập phần chân thành, vừa nhìn chính là không có tâm cơ gì, một người rất đơn thuần. ˋˊ
“Vương phi xin đừng trách, muội muội bất quá là nhất thời lanh mồm lanh miệng!”
Ngồi ở bên cạnh nữ hài hoàng y khả ái nên là tỷ tỷ của nàng, thế nhưng tướng mạo của hai người cũng rất bất đồng, nữ nhân này mặc xiêm y thâm tử, rất diễm lệ, nhưng là lại hình dạng có bệnh trạng, nhìn không ra một chút tinh thần, cùng xiêm y tươi đẹp rất không tương xứng. ˋˊ
Thanh âm rất nhẹ nhàng, cũng nghe không được vẻ khẩn trương, càng hàm nhìn có chút hả hê, nhưng ngôn ngữ lại tựa hồ như muốn cho người nghe nàng rất khẩn trương bảo vệ muội muội của mình, nhưng là như vậy, Địch Diên Diên vẫn có thể nghe được.
“Thật lòng nói, bổn cung tự nhiên hiểu được, làm sao sẽ trách tội, huống chi, vị tiểu thư này cũng không nói gì không thể tha thứ… Không cần khẩn trương thái quá, bất quá… Bổn cung muốn biết, người bên ngoài là nói bổn cung như thế nào?”
Trong miệng tỷ muội Ánh Tương các, nàng cũng nghe tán dương của bách tính phía bên ngoài nói về nàng, đều nói nàng cơ linh thông tuệ, cùng Tà vương quả thực chính là lang tài nữ mạo, một đôi bích nhân, thế nhưng, vì sao những lời này truyền tới trong tai những tiểu thư khuê phòng này, tựa hồ thành không tốt?
“Cái này…”
Hoàng y nữ hài tựa hồ muốn nói cái gì đó, nhưng lại là muốn nói lại thôi, nhìn tỷ tỷ của mình một chút, thấy tỷ tỷ không có nửa điểm nhãn thần gợi ý, nàng thực sự không biết như thế nào cho phải, cùng lúc muốn nói thật ra, nhưng về phương diện khác lại lo lắng bởi vì mình nhất thời nói sai liên lụy đến người nhà…

“Nói đi, không có chuyện gì.” ˋˊ
Thanh âm êm ái của Địch Diên Diên đủ để hòa tan tất cả lo nghĩ trong lòng hoàng y nữ tử, vỗ vỗ ngực, liền trực tiếp nói ra lời của mình muốn nói.
“Người bên ngoài đều nói vương phi là một bát phụ, yêu nữ, không biết dùng thủ pháp gì mê hoặc Tà vương, để Tà vương hoàn toàn nghe theo, càng ỷ vào thân phận của mình không coi ai ra gì, hiêu trương bạt hỗ…”
Hoàng y nữ tử tựa hồ là muốn nói tiếp, nhưng nhìn gương mặt tự tiếu phi tiếu của Địch Diên Diên, nàng cũng không biết nói thế nào nữa mới tốt, càng không biết bởi vì những lời này mình có thể đắc tội vương phi hay không, thế nhưng, những lời này của nàng đều là thật a, đều là cùng các tiểu thư tụ hội nghe được, nha hoàn có nhiều cơ hội ra ngoài, nghe được tin đồn tự nhiên sẽ nhiều, còn dùng những thứ bát quái này dụ tiểu thư nhà mình vui vẻ, mà tiểu thư lại dùng những thứ này làm chủ đề nói chuyện trong các bữa tụ họp, đây là rất bình thường, bất quá đều là nghe được, vương phi muốn trách tội cũng không phải trách tội nàng mới đúng a!
“Nguyên lai, bổn cung ở trong mắt người khác bất kham như thế a?”
Câu này của Địch Diên Diên là phản thoại, càng tiếu ý kéo dài, nhìn nha đầu ngốc khả ái kia, bị người lợi dụng cũng không biết, Địch Diên Diên thoáng chốc trong lúc đó cũng chỉ nghĩ đến hai chữ, đơn thuần.
“Diên Diên, ngươi không nên trách Dung nhi, nàng còn nhỏ, không phân rõ thị phi trắng đen, nghe đồn bậy bạ, coi là thật.”
Thành vương phi cũng không hiểu biểu tình này của Địch Diên Diên là gì, nhưng là lo lắng nàng nổi giận, nên cũng thừa dịp Địch Diên Diên vẫn không nói gì khuyên trước, thế nhưng trực giác vẫn cảm thấy Địch Diên Diên không phải thực sự nổi giận.
“Yên tâm đi, nàng bất quá là đem lời nghe được nói cho bổn cung nghe mà thôi…”
Câu này của Địch Diên Diên vẫn chưa có nói hết, nữ hài tên Dung nhi kia lập tức nói tiếp, loại này không biết là hành vi can đảm hay là ngu ngốc hay là ngu ngốc để ở đây ngoại trừ Thành vương phi cùng Địch Diên Diên ra tất cả mọi người đều lo lắng.
“Thuyết pháp phía ngoài ta cho tới bây giờ sẽ không có miệt mài theo đuổi, bất quá, hôm nay nhìn thấy Tà vương phi, ta liền xác nhận một việc!”
“Nga? Chuyện gì?”
Địch Diên Diên nhiều hứng thú, thật tình cảm thấy nữ hài tên Dung nhi này, là một nữ hài đơn thuần đến khả ái, không có xảo trá, người như thế, thích hợp làm bằng hữu!
“Người bên ngoài nói cũng không đúng, lấy mỹ mạo của ngươi, căn bản không cần dùng mê dược gì cũng có thể mê hoặc Tà vương, hơn nữa, ngươi lại càng không ghê tởm như những người bên ngoài nói!”

“Đa tạ ngươi lý giải, có thể trực tiếp gọi ngươi Dung nhi không?”
Xem nữ hài này như bằng hữu, Địch Diên Diên cũng sẽ không khách sáo nữa.
“Đương nhiên có thể! Có thể được vương phi thưởng thức, ta rất vui vẻ nga!”
Dung nhi liền trực tiếp đứng lên, đi tới trước mặt của Địch Diên Diên, tựa như một hài tử, dáng tươi cười xán lạn, giống như là cùng bằng hữu mới vừa quen chào hỏi…
Tất cả mọi người cảm thấy Dung nhi rất vô lễ, rất sợ Địch Diên Diên sẽ tức giận, cùng lúc có vài người lại như muốn xem náo nhiệt.
“Mời ngồi đi…”
Địch Diên Diên mỉm cười để Dung nhi ngồi xuống, cử động này lần thứ hai để mọi người vô cùng kinh ngạc, không phải nói vương phi tâm cao khí ngạo, coi như là đối với rất nhiều người thân phận tôn quý cũng rất vô lễ, nhưng vì sao đối với một tiểu tướng quân chi nữ như thế cũng có hậu đãi như vậy? Đây thật để cho người nhìn không giải thích được a!
“Kỳ thực hôn yến lần trước, ta là không thể đi, cũng không có thấy chân dung của vương phi, bây giờ thấy thực sự cảm thấy ngươi rất đẹp!”
“Cảm tạ, ngươi cũng rất khả ái! Cái này… Rất đẹp!”
Dung nhi vừa nói chuyện một bên không tự chủ giật giật tay, lơ đãng trong lúc đó thủ liên trên tay liền lộ ra, nhìn thủ liên ngũ sắc bảo thạch tổ hợp mà thành trên tay Dung nhi, Địch Diên Diên nhìn đến định nhãn, bởi vì dưới ánh mặt trời soi sáng, có vẻ càng đẹp.
“Vương phi nói là cái này sao? Ta có hai cái, tặng một cái cho người đi!”
Lúc nói lời này Dung nhi không có nửa điểm lấy lòng, giống như là nhất tâm tặng một kiện lễ vật cho bằng hữu mới quen, thế nhưng người chung quanh cũng không nghĩ như vậy, đều cho rằng Dung nhi giả ngu muốn bám vị quý nhân như Địch Diên Diên này, nhất là vị tỷ tỷ kia của Dung nhi…
—— đề lời nói ngoài ——
Cảm tạ các vị chi trì nga! (dương sóc mạng tiểu thuyết)

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play