Editor: Luna Huang
Ngay khi Văn lão gia đem lời nói nói rõ ràng, tú cầu chiêu thân chính thức bắt đầu, tất cả mọi người vô cùng kích động chờ đợi, một thân ảnh có hứng thú lả lướt xuất hiện ở trước mắt mọi người. . .
Nhu vãn lụa mỏng che nửa mặt, dù sao cũng là đại hộ nữ nhi của người ta, dung mạo tuyệt sắc há có thể đơn giản cho người thấy, chỉ là y phục tơ lụa cạn phấn, không chỉ có hiện lên thân phận kim quý của nàng, càng lộ ra dáng người của vị Văn gia đại tiểu thư này xuất sắc bực nào, dáng đi như từ phong bãi liễu, thật đúng là đẹp, nhìn đôi mắt câu dẫn người, cũng đủ để cho nam nhân lầu dưới thần hồn điên đảo. . .
Tuy rằng, Văn lão gia nói ra điều kiện chiêu tuyển vị hôn phu của Văn gia, người dưới thành lâu vẫn như cũ rất nhiều, phóng nhãn nhìn lại, ít nhất cũng có bốn năm trăm người!
Mà Địch Diên Diên lựa chọn một chỗ tương đối tiếp cận thành lâu, rồi lại có chút lệch vị trí nhìn náo nhiệt, phỏng chừng vị trí như vậy cũng sẽ không cũng sẽ không tú cầu đi!
Còn không có biết tràng diện tú cầu đã ném như vậy, nàng cũng không để ý đứng như vậy gần mười phút, hơn nữa nàng cũng thật tò mò, nhận được tú cầu lại sẽ là ai? Nếu là một nam nhân không thế nào ưu tú, Văn gia tiểu thư cũng nguyện ý gả cho hắn? Bất quá vẫn còn một trạm sau cùng nữa, người cuối cùng có thể bái đường, cũng cũng sẽ không quá kém, dù sao người không hài lòng việc ném tú cầu, tạm gác lại vấn đề để hắn biết khó mà lui. . .
Người bên cạnh bất tri bất giác nhiều hơn, Bạch Tuyết cùng Thanh nhi vì bảo hộ Địch Diên Diên không bị vô ý “Phi lễ”, vẫn là bảo vệ trước người của nàng, thế nhưng những người đó nhiều lắm, không khỏi thôi thôi chàng chàng, mà bị Địch Diên Diên mà bị liên quan, cũng không khỏi lui về sau một bước. . .

“A! Xin lỗi!” Trong ngực của nam nhân rõ ràng nhất cảm thấy có người sau lưng, vì để tránh cho bản thân sẽ trực tiếp bị ép vào trong ngực của nam nhân nào đó, cong tay phải của mình, hướng sau đẩy, đánh lên trong ngực của người nào đó!
Quay đầu, Địch Diên Diên chỉ có thể dùng thanh âm hướng năm nhân phía sau mình nói xin lỗi, bất quá, khi nàng xoay qua chỗ khác, nhìn thấy lồng ngực hoàn mỹ rắn chắc của người nam nhân kia, mà căn bản nhìn không thấy tướng mạo của người kia, cho nên nàng chỉ có thể ngước mắt!
Vốn, trong nữ tử, nàng cũng không được xem là nhỏ nhắn xinh xắn, cổ thân thể này hình dạng chừng một thước sáu mươi tám, nhưng nam nhân phía sau nàng cũng là quá cao rồi! Có ít nhất một thước tám mươi năm hơn!
Ngẩng đầu nhìn lại, đầu tiên dẫn vào chính là đường viền đao tước tinh xảo của nam nhân này, môi mỏng nhẹ nhàng mím gợi cảm đào hồng, chỉ là trong lúc lơ đảng thoáng giơ lên, là một bộ mặt nạ màu bạc, căn bản thấy không rõ dáng vẻ của nam nhân này, thế nhưng, hoàn mỹ nửa mặt hoàn mỹ, còn có xuyên thấu qua mặt nạ nhìn thấy con ngươi tím đậm mà tà mị kia, có thể hoàn toàn kết luận, gương mặt dưới mặt nạ sẽ là như thế nào mê người, điều này làm cho Địch Diên Diên không khỏi cảm thấy hiếu kỳ. . .
“Không có gì. . .” Tuy rằng một kích kia đánh vào bộ ngực mình có chút gấp còn có chút khí lực, nhưng đối với hắn mà nói căn bản không thể nói rõ cái gì, chỉ là mới vừa va chạm như vậy, một thân mùi thơm ngát của vị “Công tử” này truyền vào trong lỗ mũi hắn, để tâm hắn hắn vốn có bình thản vô ya trong khoảng thời gian ngắn nổi lên một chút sóng lăn tăn, nhưng lại cũng chỉ có một chút như vậy, muốn bắt được, cũng đã tỉnh hồn lại một cái chớp mắt chảy đi. . .
Nghe người kia nói không có gì, Địch Diên Diên cũng thu hồi lòng hiếu kỳ của mình, sau đó đem thân thể của mình lần thứ hai quay trở lại, không nhìn người nam nhân kia nữa, trên người người nam nhân kia phát ra khí tức, lạnh lùng quỷ mị, tổng cho người nhìn có chút nguy hiểm, những người này vẫn là xa một chút mới tốt, bất đắc dĩ, lúc này, hắn cũng đứng ở phía sau mình, không biết tại sao, nàng luôn có một loại cảm giác bị đánh giá!
Thấy người trước mắt hình như đối với mình không có hứng thú gì quay đầu lại, lòng của Tà Vô Phong khó tránh khỏi có một chút không vui chính hắn cũng không hiểu, là bởi vì “Hắn” Không thèm để ý? Nhưng Tà Vô Phong cũng không phải một người thích tất cả mọi người đều đặt tiêu điểm trên người mình! Mà lúc này đối với phản ứng của mình, Tà Vô Phong vẫn như cũ một tia không giải thích được. . .

Chỉ là, thời gian “Hắn” quay lại, hắn đem hình dạng của “Hắn” Thấy rõ ràng hơn một ít, phẫn nam trang, hình dạng thanh tú tuấn mỹ, trái lại giống thư sinh văn nhã nhiều hơn, không có chỗ gì đặc biệt, hơn nữa thư sinh đại thể lấy đọc sách vi trong, tự nhiên là không có nhiều thời gian rèn đúc thân thể, đại thể sẽ gầy yếu chút, vừa vặn cùng vóc người mảnh khảnh của nàng hôn nhau liền hợp, chỉ là dưới trang phục tầm thường, Tà Vô Phong rất rõ ràng cảm nhận được cái loại khí chất này không giống người thường, nữ tử này, trước bất luận hình dạng làm sao, chính là khí tức trên người phát ra liền có thể khiến cho sự chú ý của hắn chút ý. . .
(Luna: Ông này vừa gặp đã muốn hôn hít rồi =.= nam chủ thể loại gì thế này???)
“Công tử, Văn tiểu thư kia hình như nhìn về phía bên này! Công tử, hắn có đúng hay không muốn ném qua? Nàng nhìn trúng ngươi rồi!”
(Luna: Sợ nhìn trúng ông sau lưng thì có)
Đột nhiên, Thanh nhi có chút hưng phấn mà lôi kéo y sam của Địch Diên Diên nói, mà Địch Diên Diên cũng đúng lúc nhìn sang đường nhìn của Thanh nhi, đích xác, Văn tiểu thư là nhìn về phía bên này, chỉ là nàng(Văn tiểu thư) nên nhìn cũng không phải mình, mà là nhìn nam nhân thần bí đeo mặt nạ phía sau mình.
Bất quá, Thanh nhi này có đúng hay không có chút hơi quá? Lẽ nào ăn mặc nam trang, cũng thực sự đem mình xem là nam nhân? Thấy Văn tiểu thư kia nhìn lại, đáng giá hưng phấn như thế?
“Sắp ném rồi! Sắp ném rồi!”

Mọi người thấy Văn tiểu thư giơ tú cầu màu đỏ lên cao, biết nàng đã chuẩn bị cho tốt mà ném xuống, tất cả mọi người tất một bên thét, một bên chuẩn bị đoạt lấy tú cầu. . .
Quả nhiên, nhìn tú cầu đỏ thẫm như một đường pa-ra-bôn hướng mình bên này nắm đến. . .
Chỉ là Văn tiểu thư cũng có thể chỉ là tiểu thư khuê phòng, khí lực dù sao rất có hạn, vị trí của bọn họ đứng cách thành lâu cũng khá xa, mặc dù nàng là hướng bên này ném, nhưng là không đến được tay của nam nhân phía sau Địch Diên Diên, mà người nam nhân kia lại giống như không có hứng thú nhận tú cầu, chỉ là thẳng tắp đứng ở phía sau của nàng. . .
Nhìn tú cầu bị những người đó cướp, Văn Yên Vũ cũng không khỏi có chút nóng nảy, dù sao nàng cũng không muốn trò đùa như thế vì mình chọn phu quân, thế nhưng gia huấn bách vu, nàng không có cách nào, nên nàng quét mắt toàn trường người, mới tung tú cầu, nàng vốn định ném cho nam nhân mang mặt nạ bạc ở trong góc, vô luận có nhìn được tướng mạo hay không, chính là hắn dáng người khi đứng của hắn cũng đủ hấp dẫn, hơn nữa nàng rất có lòng tin, dưới mặt nạ định cũng là một bộ mặt tuyệt mỹ!”
Lui thêm bước nữa, cho dù tú cầu không đến được tay của nam nhân thần ký kia, trước người hắn còn có một thư sinh lớn lên thanh tú anh tuấn! Người thư sinh kia có chút gầy yếu, nhưng nhìn qua tổng so với những người ngổn ngang ở đây tốt hơn nhiều!
“A! Đón rồi, đón rồi! Có người đón được rồi!”
Ngay thời gian Văn Yên Vũ còn đang suy nghĩ nhập thần, một thanh âm thật to xuyên thấu toàn trường, có người đón được tú cầu!
“Công tử!” Lúc này, Thanh nhi là thật nóng nảy! Tiểu thư nhà nàng cư nhiên đón được tú cầu của nhân gia! Vậy phải làm sao bây giờ?

“A. . .” Rất rõ ràng, vẻ mặt Địch Diên Diên vô tội! Vừa Văn tiểu thư kia nhìn về phía bên này xấu hổ, chắc là thực sự nhìn trúng nam tử sau lưng nàng, hảo tâm quấy phá của nàng cũng chẳng qua là giúp một chút thôi, đem tú cầu này giành được, sau đó truyền cho nam nhân phía sau, dù sao đây là một nam nhân chân chân thiết thiết, nếu đi tới nơi này, nhất định là muốn cướp tú cầu, thế nhưng trong lúc hỗn loạn, thời gian Địch Diên Diên đem tú cầu giao cho hắn, người nam nhân kia cư nhiên mang tang vật đặt dưới chân! Hoàn hảo tất cả mọi người không có phát hiện, vì vậy nàng lợi dụng tốc độ nhanh nhất nhặt lên. . .
(Luna: Đây là gọi lo chuyện bao đồng)
Ai biết, lúc này liền có người phát hiện tú cầu bị nàng “Đón được” rồi!’
Nhìn mọi người đều đều mang ánh mắt chúc mừng cùng đố kỵ nhìn mình, Địch Diên Diên mỉm cười, sau đó dùng tốc độ nhanh nhất đem tú cầu đặt ở trong lòng nam nhân phía sau, sau đó thanh âm không lớn nói một câu. . .
“Huynh đài, cái này cho ngươi! Chúc ngươi tân hôn vui vẻ!” Đón, lôi kéo Bạch Tuyết cùng Thanh nhi xoay người lập tức chạy đi, đang lúc mọi người còn chưa kịp phản ứng trong nháy mắt, ba người đã tiêu thất trong tầm mắt của mọi người. . .
—— đề lời nói ngoài ——
Cám ơn đã ủng hộ! Lớn hơn lực cất dấu a! Cầu bình luận nga. . . Tạ ơn lạp!

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play