Dư Tắc ôm thắt lưng Lâm Đường, cọ loạn chóp mũi vào ngực cậu. Nhưng Lâm Đường vẫn phải nhắc nhở: “Dư Tắc? Chúng ta ra ngoài trước nhé? Sẽ có người tới đây đấy.”
Dư Tắc ngẩng đầu, ánh mắt hắn khá mông lung, phải mất một lúc mới chậm rãi có tiêu điểm: “Đường Đường…”
Chỉ vài ngày không gặp, nhưng đối với Lâm Đường, đây là một khoảng thời gian rất dài. Cậu không nhìn thấy mặt Dư Tắc, chỉ có thể vươn tay sờ má hắn, nhỏ giọng đáp lại: “Ừ, đi chưa?”
Dư Tắc thong thả gật đầu, nhớ ra Lâm Đường không nhìn được gì trong bóng tối nên lại “ừ” một tiếng. Hắn đứng dậy, khom lưng bế người nọ lên.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.