Bởi vì Lâm Đường có chút mỏi mệt, Chử Khang Ninh nói xong bèn để cậu ngủ một lát.
Khi Lâm Đường mở mắt ra, bên ngoài trời đã xẩm tối. Cậu đứng dậy, phát hiện mình đã mặc quần áo sạch sẽ. Chử Khang Ninh đang ngồi bên cạnh, thấy Lâm Đường tỉnh bèn rót cho cậu một cốc nước: “Em đã nghĩ xong chưa? Để Dư Tắc đi đầu thai chứ?”
Lâm Đường uống một ngụm nước, ánh mắt dao động rồi lộ rõ vẻ buồn rầu: “Tôi nghĩ kỹ rồi, tôi sẽ nói chuyện với cậu ấy, tôi không muốn liên lụy đến cậu ấy nữa.”
Chử Khang Ninh để cái cốc sang một bên, ghé lại gần Lâm Đường, vẻ mặt có hơi lo lắng: “Tôi sợ cậu ta không hiểu được lòng tốt của em, lúc đó phải làm sao?”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.