Khả Hân đứng đó chờ anh mắt hướng ra biển trong lòng thầm nghĩ "không biết bây giờ ba thế nào rồi sức khỏe có tốt không, có ăn uống đầy đủ không, vài ngày nữa mình sẽ tới thăm ông ấy"Mãi mê suy nghĩ nên 15 phút đã trôi qua Đại Long vẫn chưa về, cô có phần hơi lo lắng nhưng cũng kiên nhẫn đợi thêm một lúc nữa , 1 tiếng đã trôi qua vẫn không thấy bóng dáng của anh cô sốt ruột lấy điện thoại điện ra gọi cho anh nhưng không có phản hồi, định chạy đi tìm anh thì sau lưng cô có một bé gái trên tay cầm một bó hoa hồng , cô bé lấy tay níu váy cô lại, Khả Hân quay sang thấy cô bé thì ngạc nhiên nhìn cô bé, không lẽ cô bé bị lạc ba mẹ sao?Bé gái nhìn cô mỉm cười rồi đưa bó hoa cho cô " Em tặng chị Hoa nè" , cô ngơ ngác tặng hoa? Không để cô hỏi thêm bé gái nắm tay cô đưa đi đâu đó cô cũng khá bất ngờ nhưng cũng đi theoĐến nơi cô thấy trước mắt mình là những cánh hoa hồng được xếp thành hình trái tim xung quanh là những ngọt nến được thắp sáng hai bên có rất nhiều người đứng cầm bong bóng trong rất đẹp mắtBé gái đưa cô đến chính giữa trái tim hoa hồng rồi buông tay , cô ngơ ngác không biết gì thì đằng sau vang lên một giọng nói quen thuộc "Khả Hân" cô quay lại nhìn Đại Long đứng trước mặt cô, tóc anh đã được vuốt keo rất đẹp, quần áo cũng đã được thay ra giờ trông anh rất lịch lãm và đẹp trai chẳng khác gì mấy vị tổng tài mà hằng ngàn cô gái mơ ước, tìm Khả Hân khẽ lệch một nhịp cô ấp úng nói"Tất.

.

tất cả những chuyện này là do anh làm sao"?Đại Long cười tươi bước về phía cô anh không trả lời câu hỏi của cô mà chỉ tay về một phía nào đó" Em nhìn bên kia đi"Khả Hân nhìn theo hướng anh chỉ nhưng không thấy gì cả, cô quay đầu lại đã thấy anh lúc này đang quỳ xuống trên tay là một cái hộp bên trong là một chiếc nhẫn kim cương sáng lấp lánhĐại Long nhìn cô nói " Khả Hân ngay từ lúc gặp em anh đã nghĩ chúng ta không thể cùng nhau vì hoàn cảnh cả hai vô cùng khác biệt, nhưng khi nhiều lần tiếp xúc và ở cạnh em anh chợt nhận ra mình đã yêu em từ lúc nào rồi, chỉ là bản thân anh cố chấp không muốn thừa nhận, từ trước giờ em đã chịu thiệt rất nhiều nhưng bây giờ đã có anh ở đây ,anh sẽ cùng em gánh vác tất cả ,cùng em trải qua cuộc sống bình yên nhất, Anh yêu em"Anh hít sâu một lần nữa và nói to"Lâm Khả Hân em có đồng ý làm vợ của Hoàng Đại Long anh không"?Khả Hân lúc này đã khóc , khóc vì quá hạnh phúc khóc vì ngoài ba ra vẫn còn một người lúc nào cũng âm thầm chờ đợi cô âm thầm bảo vệ cô, nén nước mắt cô gật đầu " Em Đồng Ý"Anh cười tươi đem chiếc nhẫn từ trong hộp ra đeo vào ngón tay áp út của cô, không nhịn được anh đứng dậy ôm cô xoay vòng vòng, mọi người xung quanh vỗ tay chúc mừng cho cặp đôi.

Đám cưới của Đại Long và Khả Hân diễn ra suông sẽ ,đa phần là mời những người quen và bạn bè thân thiết, dù lễ cưới có ra sao thì trên sân khấu cặp đôi trẻ vẫn giữ trên môi nụ cười thật tươi.

8 năm sau!.

.

Đại Long bây giờ đã lên chức làm cảnh sát trưởng và được mọi người yêu mến, còn Khả Hân trong một lần thử tài làm bánh sủi cảo cho chồng thì phát hiện tay nghề của cô không tệ nên đã mở một quán ăn sủi cảo phục vụ những người đi làm đi học vào buổi sáng, tuy là chỉ bán sủi cảo nhưng lượng khách hằng ngày ra vào quán cô vô cùng đông đúc không kém những quán ăn lớn.

Hằng tháng cô và Đại Long đều vào trại để thăm ba ,ông vẫn khoẻ mạnh chỉ là tuổi đã già đi nhưng nhìn ông vẫn rất có sức sốngSau 8 năm cô và anh đã có hai tiểu bảo bối một trai một gái, Anh trai lớn tên Hoàng Nhất Phi tám tuổi, em gái nhỏ tên Hoàng Khả Ái năm tuổi, hai anh em rất yêu thương nhau mỗi khi có bánh đều chia sẽ cho nhau, hai đứa nhỏ còn rất ngoan ngoãn biết phụ mẹ mỗi khi quán đông khách, cuộc sống của gia đình nhỏ cứ kéo dài như vậy trong suốt tám năm.

Chiều hôm đó, ba mẹ con đang ngồi ở phòng khách xem tivi thì tiếng cửa mở ra ," Là ba về" Khả Ái hét lớn hai anh em lập tức chạy đến chỗ ba mừng rỡ " Ba" "Ba về rồi còn nhớ ba lắm" Hai em nhà nọ thì nhau nói nhớ baĐại Long sau tám năm vẫn không thay đổi nhiều , anh đã trở thành một người đàn ông trụ cột trong gia đình vẻ đẹp của anh cũng không bị mờ phai mà ngày càng cuốn hút, anh nhìn vợ mình đang ngồi trên ghế cười với anh " Thế còn nhớ ba mà không nhớ mẹ sao"?Nhất Phi nhanh nhẹn đáp" Có có cả hai người con đều nhớ hết" xong liền ôm chầm lấy ba , Khả Ái bên đây cũng không chịu thua liền đáp " Em cũng nhớ mẹ nữa nhớ cả ba luôn"Hai vợ chồng bật cười trước sự ngây ngô của hai anh em cô nhìn ba người ngoài cửa rồi nói"Được rồi giờ vào trong ăn cơm thôi nào bà con cũng đói lắm rồi" nói xong cô bước vào trong chuẩn bị , ba người lần lượt bước vào trong nhà bếp miệng vẫn cười nói vui vẻNhìn cảnh tượng này cô không khỏi xúc động , thật hạnh phúc đây chính là gia đình mà cô hằng mong ước từ rất lâu, một gia đình với đầy đủ các thành viên , một cuộc sống giản dị và yên bình.

Cảm ơn anh đã đến bên em giúp em thoát khỏi vũng bùn lầy những sự cay nghiệt của xã hội , giúp em cảm nhận được sự yêu thương là như thế nàoCảm ơn em vì đã giúp anh nhận ra rằng bản thân cũng có thể được yêu thương như bao người khác, giúp anh thoát khỏi cánh cửa ngăn cách do anh tự tạo nên, một lần nữa anh muốn nói với em"Anh Yêu Em"Hoàn.

*Lời nói của tác giả:Cảm ơn các bạn đã theo dõi bộ truyện Chạm Đến Tim Anh , vì là lần đầu tiên viết truyện nên có nhiều sai sót mong các bạn có thể thông cảm , xin cảm ơn rất nhiều, mãi yêu.

.


Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play