Bách Lý Thần Hi và Nạp Lan Ngôn Kỳ dẫn đầu bước vào đại sảnh, những người khác theo sát phía sau, cả lễ thành hôn, ngoại trừ lúc bái đường xong Bách Lý Thần Hi chưa từng ở trong phòng tân hôn đợi mà cùng Nạp Lan Ngôn Kỳ chào hỏi khách khứa ở đại sảnh, những cái khác làm theo phong tục của Liệt Diễm Quốc.
Bốn người Viêm Kỳ, Minh Dương, Linh Diên, Trúc Thanh đem lễ vật đến, sau khi chứng kiến lễ thành hôn của Bách Lý Thần Hi và Nạp Lan Ngôn Kỳ xong liền rời đi.
Đương nhiên, lần này đến đây, bất luận là Viêm Kỳ và Minh Dương hay là Linh Diên và Trúc Thanh, đều có những thu hoạch không giống nhau. Cấp bậc tu luyện của Viêm Kỳ tăng lên, long châu thành hình; bệnh của Minh Dương đã hết; Linh Diên và Trúc Thanh mang về lời hứa của Nạp Lan Ngôn Kỳ dành cho tộc Tinh Linh và tộc Huyết.
Băng Linh vốn là tứ công chúa của Tây Hải Long, dù đã trở về, nhưng nàng ấy cũng không có dự định trở về ngay lập tức mà lựa chọn ở tại bên cạnh Bách Lý Thần Hi, trở thành thành viên của tổ chức Quang.
Bách Lý Thần Hi vẫn muốn đến một nơi khác ở đại lục xem xét tình hình, có điều, hiếm có khi được về phủ Tướng quân, nếu rời đi, cũng không biết lúc nào mới có thể trở lại nên quyết định ở lại phủ Tướng quân với Bách Lý Ứng Phong thêm một thời gian.
Lúc mới đầu, mọi chuyện đều tốt, nhưng sau khi Bách Lý Thần Hi xác định rằng mình mang thai không bao lâu, Bách Lý Thần Hi không chịu đựng được, một mực yêu cầu Nạp Lan Ngôn Kỳ đưa nàng rời đi.
Chuyện là như thế này, Bách Lý Thần Hi có thói quen vận động vào sáng sớm, có một ngày, nàng đi chạy bộ như thường lệ, nhưng đột nhiên cảm thấy khó chịu, nàng mới đột nhiên nhớ ra, đã rất lâu không có nguyệt sự, sau đó, tìm ngự y đến kiếm tra, quả nhiên là đã mang thai rồi.
Nạp Lan Ngôn Kỳ đã muốn Bách Lý Thần Hi sinh con cho hắn rất lâu rồi, bây giờ mang thai, nàng trở thành bảo bối của tất cả mọi người, Bách Lý Ứng Phong, Hà Vân Trân, Triển Ngọc Cầm và mọi người đều vui mừng khôn xiết, mỗi ngày đều các kiểu bồi bổ cho Bách Lý Thần Hi, cũng không cho phép nàng vận động chạy nhảy, cả ngày được nuôi như thế này, vận động nhiều nhất cũng chỉ là đi bộ với Nạp Lan Ngôn Kỳ.
Trước giờ Bách Lý Thần Hi đều thích vận động, đột nhiên rảnh rỗi như vậy, làm sao nàng có thể chịu được? Quan trọng nhất chính là cả ngày các loại bồi bổ, nàng ăn đến khó chịu.
Thế là...
“Ngôn Kỳ, chúng ta đi thôi.” Bách Lý Thần Hi có chút ai oán nhìn Nạp Lan Ngôn Kỳ, nói: “Nếu còn tiếp tục như thế này, con chưa ra đời ta đã chết vì buồn chán rồi.”
“Nói gì vậy hả?” Nạp Lan Ngôn Kỳ không vui trừng mắt với Bách Lý Thần Hi, nói là không vui, nhưng thật ra không hề có điều này, ngược lại còn tràn đầy sủng ái, hắn nói: “Mọi người cũng đều là vì tốt cho nàng, nàng nghĩ xem...”
“Được rồi, đừng nói những thứ đó nữa, lỗ tai sắp mài thành kén rồi.” Nạp Lan Ngôn Kỳ vừa mở miệng đã Bách Lý Thần Hi ngắt lời, nàng nói: “Ta biết bọn họ cũng là vì muốn tốt cho ta, thế nên ta mới không từ chối được, ta có thể chịu đến bây giờ mới nói đi đã rất tốt rồi đó!”
Khóe miệng Nạp Lan Ngôn Kỳ giật giật, bây giờ nàng mới nói đi sao? Thế lúc trước người bảo ta đưa nàng đi rốt cuộc là ai vậy?
Đương nhiên, Nạp Lan Ngôn Kỳ sẽ không nói những lời này ra, cũng không thể nói ra, phải biết người mang thai, tính khí thất thường, một khi không hài lòng sẽ không có lợi cho ai cả.
Nạp Lan Ngôn Kỳ nói: “Vậy nàng muốn đi đâu?”
“Đến đại lục Linh Xuyên.” Bách Lý Thần Hi không suy nghĩ đã lên tiếng, phải biết nàng vẫn luôn chờ mong, ở nhà lâu như vậy, mỗi ngày đều các loại bồi bổ, nếu tiếp tục như thế, nàng dám khẳng định, nghe thấy tên của những thứ đó thôi nàng cũng sẽ nôn mất.
“Nhưng tình hình của nàng bây giờ...” Thần Hi, nàng có biết mình đang mang thai không?
“Bây giờ ta thế nào? Ai nói người mang thai không thể đi?” Bách Lý Thần Hi lập tức phản bác: “Bây giờ ta đã bốn tháng rồi, thai nhi cũng đã ổn định, hơn nữa thể chất của ta rất tốt, làm sao có thể dễ dàng xảy ra chuyện chứ?” Dừng một chút: “ Nếu chàng không đưa ta đi, ta sẽ tự mình đưa người của tổ chức Quang đi.”
“Đây là uy hiếp ta sao?” Nạp Lan Ngôn Kỳ nhìn Bách Lý Thần Hi, hỏi: “Nàng chắc nàng có thể mở kết giới giữa đại lục Tây Xuyên và đại lục Linh Xuyên?”
“Ánh mắt của chàng là như thế nào? Hoài nghi năng lực của ta?” Bách Lý Thần Hi không vui.
“Ta không phải là hoài nghi!” Nạp Lan Ngôn Kỳ nói một cách chắc nịch: “Ta là chắc chắn nàng không mở được kết giới giữa hai đại lục.”
“Ta không được, không phải vẫn còn Ngự Thanh sao?” Bách Lý Thần Hi nhíu mày.
Ánh mắt Nạp Lan Ngôn Kỳ tối sầm lại: “Thần Hi, nếu nàng còn tiếp tục nhìn ta với ánh mắt đó, ta không thể bảo đảm sẽ không...”
“Chàng dám không?” Bách Lý Thần Hi chính là cố ý kíƈɦ ŧɦíƈɦ Nạp Lan Ngôn Kỳ, Nạp Lan Ngôn Kỳ cũng đã nhìn ra, nhưng hắn chẳng thể làm gì được nàng.
“Biết rõ ta không dám, còn dám dụ ta?” Nạp Lan Ngôn Kỳ nhìn Bách Lý Thần Hi đầy sủng ái, giọng nói vô cùng dịu dàng.
“Chính là biết chàng không dám, ta mới dụ chàng, như thế nào?” Ha ha, Bách Lý Thần Hi chính là cố ý, nhưng nàng tựa hồ đã quên mất, chủ đề nói chuyện giữa hai người là cái gì.
Ánh mắt Nạp Lan Ngôn Kỳ hiện lên ý cười, lóe lên liền biến mất ngay lập tức, sau đó nói: “Nàng như thế này là cố tình dày vò ta.”
“Có sao?” Lời ra khỏi miệng, Bách Lý Thần Hi bỗng nhiên ý thức được vấn đề, cười như không cười nhìn Nạp Lan Ngôn Kỳ: “Làm sao? Lại muốn vòng vò rồi khiến ta quên mất chuyện ta bảo chàng đưa ta rời đi sao?”
Nạp Lan Ngôn Kỳ rất vô tội: “Đâu có?”
“Ngôn Kỳ, không phải lần đầu tiên ta bảo chàng đưa ta đi đúng không?” Bách Lý Thần Hi không trả lời mà hỏi lại, rõ ràng là mỉm cười nhưng lại mang đến cho người ta một loại cảm giác nguy hiểm, chí ít, lúc này Bách Lý Thần Hi cảm thấy rất không ổn.
“Hình như có mấy lần rồi.” Mỗi lần đều bị hắn dùng các cách để nàng quên đi, nhưng lần này, đã sắp thành công rồi, hắn đâu nghĩ đến, Bách Lý Thần Hi đột nhiên hết sức tỉnh táo? Hắn có thể làm cái gì? Giả ngu thôi!
“Ngôn Kỳ, chàng cố tình đúng không? Thật lòng không muốn đưa ta đến đại lục Linh Xuyên đúng không?” Sắc mặt Bách Lý Thần Hi đột nhiên thay đổi, có chút ủy khuất nói: “Chàng chính là ghét bỏ ta, chê ta mang thai dáng người không đẹp, mặt cũng xấu đi…”
“Không có chuyện đó.” Nạp Lan Ngôn Kỳ vội vàng ngắt lời, ai mà biết được nếu để cho nàng tiếp tục nói sẽ nói ra thứ gì.
Bách Lý Thần Hi vốn là người không hành động theo lẽ thường, lúc mang thai thì lại càng không, tính nết càng lúc càng quái dị, đương nhiên, cũng chỉ ở trước mặt Nạp Lan Ngôn Kỳ mà thôi, đối mặt với những người khác, nàng vẫn rất bình thường, những ngày qua, Nạp Lan Ngôn Kỳ đúc kết được một kết luận: Bách Lý Thần Hi trở nên như thế hoàn toàn là do hắn cưng chiều.
Rõ ràng biết là do mình nuông chiều, Nạp Lan Ngôn Kỳ vẫn bằng lòng tiếp tục nuông chiều.
Thật ra, Bách Lý Thần Hi không hề bởi vì mang thai mà trở nên xấu xí, ngược lại da dẻ trở nên tốt hơn, người cũng đẹp hơn.
“Vậy chàng mau đưa ta đi.” Bách Lý Thần Hi thật sự không muốn ở lại nữa, nếu không nàng làm sao có thể nổi cáu như thế này chứ?
“Thần Hi...” Nạp Lan Ngôn Kỳ định nói thêm gì nữa, lời vừa ra miệng đã bị Bách Lý Thần Hi ngắt lời: “Chàng muốn ở lại đại lục Tây Xuyên thì cứ ở lại, ta bảo Ngự Thanh đưa ta đi.”
“Ta đã nói cho nàng chưa, tứ đại Thần thú đều nghe lệnh của ta? Không có mệnh lệnh của ta, Ngự Thanh dám dẫn nàng đi sao?” Nạp Lan Ngôn Kỳ nói: “Cho dù nó dám dẫn nàng đi, nó có thể đưa nàng vào trong không? Kết giới của đại lục Linh xuyên và đại lục Tây Xuyên, nàng cho rằng là ai cũng có thể mở sao?”
“Nếu ta nhớ không nhầm, năm đó, lúc ở Băng Minh, những tên đó là mười hai Thiết Kỵ của Thần điện đại lục Linh Xuyên đúng không?” Bách Lý Thần Hi hiển nhiên không tin lời của Nạp Lan Ngôn Kỳ.
“Những người đó đúng là đến từ Thần điện đại lục Linh Xuyên, thế nhưng điều này không có nghĩa là kết giới giữa hai đại lục có lỗ hổng, đại lục Linh Xuyên gần nhất với thần của đại lục...” Nạp Lan Ngôn Kỳ định giải thích, nhưng Bách Lý Thần Hi hoàn toàn không muốn nghe, nàng xem như đã nhìn ra, cái tên Nạp Lan Ngôn Kỳ mặc dù cưng chiều nàng, nhưng chàng vẫn rất quan tâm con của chàng, sở dĩ ở thời điểm này không muốn đưa nàng đi, đơn giản là sợ nàng có chuyện gì xảy ra, dù sao cao thủ của đại lục Linh Xuyên cũng nhiều như mây.
Thế là...
“Thôi đi, ta biết chàng đang suy nghĩ điều gì, ta không đi đại lục Linh Xuyên nữa, ta đưa người của tổ chức Quang đến Mộc Phong Quốc chơi...” Không cần hoài nghi, Bách Lý Thần Hi chính là cố ý, lấy lui để tiến. Nàng không tin chàng sẽ để nàng đi Mộc Phong Quốc, mặc dù Nam Cung Chi Khiêm không khiến hắn cảm thấy nguy hiểm nhưng hắn vẫn không vui, quả nhiên, Bách Lý Thần Hi vừa mới nói đến Mộc Phong Quốc chơi đã bị Nạp Lan Ngôn Kỳ ngắt lời.
Nạp Lan Ngôn Kỳ có chút bất đắc dĩ nói: “Được rồi, ta đưa nàng đến đại lục Linh Xuyên.”
“Ta không muốn đi đại lục Linh xuyên nữa, ta muốn đến Mộc Phong Quốc chơi.” Bách Lý Thần Hi ngạo nghễ.
“Thần Hi, nàng cố tình đúng không?” Nạp Lan Ngôn Kỳ cắn răng nghiến lợi, hắn đã đồng ý đưa nàng đi đại lục Linh Xuyên, nàng còn muốn như thế nào nữa? Nhất thiết phải chọc tức hắn sao?
“Ta chỉ là muốn đi Mộc... ưm…” Bách Lý Thần Hi còn chưa dứt lời đã bị Nạp Lan Ngôn Kỳ chặn miệng lại, tất cả những lời đã đến miệng đều bị nuốt ngược vào.
Bách Lý Thần Hi trừng to mắt nhìn xem Nạp Lan Ngôn Kỳ, trong lòng không rõ có cảm giác gì, nàng đúng là điên rồi mới chọc chàng, không ngờ nàng lại quên mất bản tính của chàng, thất sách quá thất sách quá.
Nạp Lan Ngôn Kỳ cũng vô cùng chừng mực, rất nhanh, hắn đã buông Bách Lý Thần Hi ra, ánh mắt thâm trầm, giọng nói khàn khàn: “Thần Hi, không được nhắc đến Mộc Phong Quốc nữa, nàng biết rõ ta không muốn nàng gặp Nam Cung Chi Khiêm.”
“Chàng là tên khốn, ai cho chàng...” Bách Lý Thần Hi hung hăng trừng mắt với Nạp Lan Ngôn Kỳ, rất muốn mắng chàng, nhưng lúc nhìn thấy ánh mắt của chàng, mọi lời nói đều bị nuốt trở vào, cuối cùng thốt ra chỉ còn lại ủy khuất: “Ai bảo chàng không đưa ta rời đi? Ta biết chàng sợ cơ thể ta không chịu đựng nổi, cũng sợ đứa bé trong bụng có chuyện, thế nhưng ta sắp ngột ngạt chết rồi. Đứa bé trong bụng cũng là của ta, làm sao ta có thể không thương yêu chứ?”
“Thời điểm ba tháng đầu, thai nhi vẫn chưa thành hình, ta không phải ngoan ngoãn ở tại phủ Tướng quân, mọi người nói cái gì, ta đều làm theo, mọi người cho ta ăn cái gì, ta cũng ăn.”
“Cơ thể của ta, ta tự biết, ta cũng không phải là nữ nhi tay trói gà không chặt, chỉ cần cẩn thận một chút thì sẽ không có chuyện gì xảy ra.”
“Là ta không quan tâm đến cảm nhận của nàng.” Nạp Lan Ngôn Kỳ ôm Bách Lý Thần Hi vào trong lòng, hắn thật sự rất sợ nhìn thấy ánh mắt đó của nàng, ủy khuất đến mức khiến người ta đau lòng.
Nạp Lan Ngôn Kỳ không nhìn thấy Bách Lý Thần Hi đang áp vào ngực hắn khóe miệng cong lên cười thỏa mãn, đương nhiên, cho dù có nhìn thấy, hắn cũng sẽ giả bộ như không thấy gì, ai bảo hắn yêu nàng, bằng lòng cưng chiều nàng chứ?
Thật lâu sau, Nạp Lan Ngôn Kỳ phá vỡ sự im lặng, giọng nói dịu dàng: “Thần Hi, nàng muốn khi nào thì đi đại lục Linh Xuyên?”
“Ta muốn đi lúc nào thì sẽ đi lúc đó sao?” Bách Lý Thần Hi ngước mắt nhìn Nạp Lan Ngôn Kỳ, hỏi một cách thận trọng.
“Đúng!” Nạp Lan Ngôn Kỳ gật đầu, nói: “Nàng muốn đi lúc nào thì chúng ta sẽ đi lúc đó.”
“Cha và Nhị nương, nhũ mẫu bọn họ nhất định sẽ rất lo lắng, lần này chúng ta đi không biết sẽ đi bao lâu, chuyện của nhũ mẫu và cha còn chưa xong, chuyện đại sự cả đời của Minh Tùng và Thiến Hi còn chưa giải quyết.” Bách Lý Thần Hi thở dài, không biết phải làm gì.
“Những chuyện này, nàng không cần phải bận tâm nữa, ta sẽ chọn lúc nào đấy đi tìm Tướng quân và Nhị phu nhân, nhũ mẫu xem ý kiến của ba người như thế nào? Nếu như bọn họ đều có ý đó, ta sẽ bảo Ngôn Đông hạ chỉ ban hôn được chứ?” Nạp Lan Ngôn Kỳ không muốn nhìn thấy nhất chính là vẻ mặt này của Bách Lý Thần Hi, biết rõ nàng đang giả vờ, biết rõ nàng cố tình nhưng hắn vẫn là cam tâm tình nguyện đem hết những chuyện này lên người mình, an ủi Bách Lý Thần Hi.
“Vấn đề này nói sau đi.” Bách Lý Thần Hi biết Nạp Lan Ngôn Kỳ dung túng nàng, nàng cũng nguyện thể hiện sự yếu đuối ở trước mặt chàng, cho chàng cơ hội thể hiện.
“Nhất định sẽ cho nàng một đáp án hài lòng.” Mấy tháng Nạp Lan Ngôn Kỳ cùng Bách Lý Thần Hi ở trong phủ Tướng quân, dựa vào đầu óc của hắn, hắn có thể không nhìn ra mọi chuyện sao?
“Ta nghe nói gần đây Minh Tùng khá thân thiết với con gái của Hội trưởng Công hội Luyện Dược Tư Mã Vũ Kính? Thiến Hi hình như cũng có thiện cảm với Ngự y Tô?” Đúng là nghe nói, nghe Đông Phương Thanh Thanh nói, còn tại sao lại nghe Đông Phương Thanh Thanh nói những này, không cần nói cũng biết đáp án.
Thấy Bách Lý Thần Hi nói như vậy, Nạp Lan Ngôn Kỳ cười nhẹ lắc đầu, nói: “Nàng quan tâm Minh Tùng và Thiến Hi như vậy, nếu ta còn không có động thái gì thì tỷ phu là ta có chút thất trách rồi.”
“Vậy chàng định thể hiện như thế nào?” Bách Lý Thần Hi cười hỏi lại.
“Ta sẽ đích thân đi tìm Tư Mã Vũ Kính và ngự y Tô nói chuyện, được chứ?” Nạp Lan Ngôn Kỳ dịu dàng hỏi.
“Vậy chuyện trọng đại cả đời của phụ thân và đệ đệ, muội muội của ta giao hết cho chàng nhé.” Bách Lý Thần Hi mỉm cười nhìn Nạp Lan Ngôn Kỳ, đợi sau khi chuyện của phụ thân và nhũ mẫu, Minh Tùng và con gái của Tư Mã Vũ Kính, Thiến Hi và ngự y Tô được giải quyết, nàng có thể không còn lo lắng mà đi đến đại lục Linh Xuyên rồi.
“Tại sao ta có cảm giác mình lọt vào một cái bẫy nhỉ?” Nạp Lan Ngôn Kỳ lại gần Bách Lý Thần Hi nói.
“Ta cố tình gài bẫy chàng đấy, cũng chính chàng tự nhảy vào, không phải sao?” Bách Lý Thần Hi nhíu mày, hỏi ngược lại.
“Đúng, ta cam tâm tình nguyện.” Nạp Lan Ngôn Kỳ cưng chiều nhìn Bách Lý Thần Hi, dịu dàng nói.
“Thế là được rồi, làm con rể, làm tỷ phu, chàng có nghĩa vụ đó.” Bách Lý Thần Hi nói.
“Đúng thế, có điều, nàng định cảm ơn ta như thế nào?” Nạp Lan Ngôn Kỳ cười hỏi.
“Quả cầu trong bụng của ta không phải là báo đáp tốt nhất dành cho chàng sao?” Bách Lý Thần Hi sờ lên bụng của mình, nói.
“Con của chúng ta, không nên gọi quả cầu.” Nạp Lan Ngôn Kỳ chấn chỉnh lại.
“Đau lòng rồi?” Bách Lý Thần Hi nhíu mày, cho tới bây giờ, nàng vẫn còn có chút không dám ti, tên nhóc này chắc chắn sinh vật có được ngoài ý muốn.
Nạp Lan Ngôn Kỳ rất vô tội: “Ta chỉ là muốn chấn chỉnh cách gọi của nàng mà thôi.”
“Hở?” Bách Lý Thần Hi nhìn Nạp Lan Ngôn Kỳ, nàng muốn nghe xem Nạp Lan Ngôn Kỳ muốn nói điều gì.
Nếu như Bách Lý Thần Hi biết được những lời Nạp Lan Ngôn Kỳ chuẩn bị nói, như vậy, nàng thà không hỏi còn hơn.
Nạp Lan Ngôn Kỳ mỉm cười, hắn cũng có chút chờ mong sau khi Bách Lý Thần Hi nghe xong những lời sắp tới sẽ có phản ứng như thế nào. Dưng lại một chút, Nạp Lan Ngôn Kỳ mở miệng, hắn nói: “Thần Hi, ta là Phượng Hoàng, nàng nói xem con của chúng ta sẽ là gì chứ?”
“Có ý gì?” Bách Lý Thần Hi bỗng nhiên có dự cảm không lành.
“Chẳng phải nàng đã đoán được rồi sao?” Nạp Lan Ngôn Kỳ tiếp tục cười nói.
“Ta chẳng đoán được gì cả.” Bách Lý Thần Hi một mực phủ nhận.
Nạp Lan Ngôn Kỳ nói: “Thần Hi, Phượng Hoàng không phải sinh quả cầu mà là đẻ trứng.”
Lời vừa nói ra, xung quanh trở nên yên tĩnh!
Bách Lý Thần Hi sững sờ ngay tại chỗ, nhất thời quên mất phản ứng, trong đầu quanh quẩn câu nói của Nạp Lan Ngôn Kỳ.
“Đẻ trứng?” Khóe miệng Bách Lý Thần Hi giật giật.
Nạp Lan Ngôn Kỳ nhìn phản ứng của Bách Lý Thần Hi, không lên tiếng nhắc nhở, chỉ lặng lẽ nhìn nàng, chờ nàng tiêu hóa sự thật này.
Thật lâu sau, Bách Lý Thần Hi cuối cùng cũng hoàn hồn, lập tức hét lên: “Lão tử không muốn đẻ trứng.”
Má nó! Cái này cũng quá huyền ảo đó có biết không? Nàng ở bên một vị thần, mang thai đứa con của thần đã hết sức kinh ngạc rồi, vậy mà bây giờ còn nói cho nàng, trong bụng nàng không phải là một đứa bé mà là trứng Phượng Hoàng, điều này khiến nàng làm sao chịu nổi?
Nạp Lan Ngôn Kỳ biết Bách Lý Thần Hi cần phát tiết, nàng cũng chỉ hét lên vài tiếng mà thôi, thế nên hắn cũng không mở miệng.
“Lão tử không muốn đẻ trứng.” Bách Lý Thần Hi thấy cái tên cầm đầu mọi chuyện này không có ý định mở miệng, tức giận gào thét một lần nữa: “Lão tử muốn vứt bỏ quả trứng trong bụng, nhất quyết không đẻ trứng.”
Đùa à, sinh con đã rất khủng bố rồi, còn đẻ trứng? Bách Lý Thần Hi nghiêm trọng hoài nghi lúc trước đầu bị kẹp cửa, nếu không, làm sao nàng lại đồng ý giúp Nạp Lan Ngôn Kỳ sinh con chứ?
“Thần Hi, nàng nhẫn tâm vứt bỏ con của chúng ta sao? Đây chính là kết tình tình yêu của chúng ta.” Nạp Lan Ngôn Kỳ ủy khuất nhìn trăm dặm thần hi, đùa vậy thôi, hắn khó khăn vất vả lắm mới khiến cho Bách Lý Thần Hi đồng ý sinh con, sao có thể để Thần Hi vứt bỏ chứ?
“Ta đồng ý sinh con cho chàng chứ không có đáp ứng đẻ trứng cho chàng.” Nàng là người, sao có thể đẻ trứng?
“Con của chúng ta ở trong trứng.” Nạp Lan Ngôn Kỳ nhấn mạnh: “Thế nên nàng đúng là sinh con cho ta.”
“Tóm lại, ta không muốn đẻ trứng.” Bách Lý Thần Hi đưa ra kết luận.
Lúc Bách Lý Thần Hi vừa dứt lời, Nạp Lan Ngôn Kỳ còn chưa mở miệng, đã có một giọng nói non nớt của trẻ con truyền đến.
“Mẫu thân, người đừng vứt bỏ chúng con.”
“Đúng thế, mẫu thân, chúng con sẽ rất ngoan.”
“Không sai, mẫu thân, chúng con đáng yêu như thế, người bỏ được sao?”
“Mẫu thân, nếu người muốn vứt bỏ chúng con, chỉ có thể chứng tỏ rằng người không đủ yêu phụ thân.”
Bốn giọng nói khác nhau truyền vào tai, hơn nữa lại phát ra từ bụng, Bách Lý Thần Hi chỉ cảm thấy tim đập thình thịch, nàng rốt cuộc mang thai cái gì vậy? Mới hơn bốn tháng mà đã có thể nói chuyện trôi chảy như thế rồi sao?
“Bảo bối à, mẫu thân rất yêu phụ nhân, cũng rất yêu các con, thế nên các con hãy yên tâm...” Nạp Lan Ngôn Kỳ nghe thấy bọn nhỏ nói chuyện, đừng nhắc đến vui sứng, hắn vội vàng giải thích, nhưng hắn còn chưa nói xong, Bách Lý Thần Hi đã giành lời, nàng nói: “Các ngươi đều có thể nói chuyện được rồi, vậy thì chắc chắn là đã lớn cả rồi, mau ra ngoài.”
Khóe miệng Nạp Lan Ngôn Kỳ giật giật, con mới được hơn bốn tháng mà thôi, làm sao lớn rồi chứ?
“Mẫu thân, chúng con còn rất nhỏ.” Bốn tên bảo bối quả quyết lên tiếng.
“Mới lạ, các ngươi... ưʍ...” Bách Lý Thần Hi mở miệng một lần nữa, lời chưa nói xong, đã bị Nạp Lan Ngôn Kỳ chặn lại, những lời tiếp theo đều bị nuốt trở vào.
Với cái tính khí của Bách Lý Thần Hi, một chưởng đẩy Nạp Lan Ngôn Kỳ ra: “Chàng làm gì thế?”
Nạp Lan Ngôn Kỳ nói: “Thần Hi, các con đều vô tội.”
“Có bản lĩnh thì chàng tự đi mà đẻ.” Bách Lý Thần Hi xù lông, mặc dù nghe được giọng non của các con là điều rất tốt, nhưng vừa nghĩ tới bốn quả trứng ở trong bụng, nàng liền đau bụng.
“Thần Hi...” Nạp Lan Ngôn Kỳ dịu dàng nói, hạ thấp tư thái.
“Mẫu thân...” Bốn đứa bé cũng vô cùng thông minh mà nũng nịu.
“Được rồi, ta sợ các ngươi rồi.” Bách Lý Thần Hi ăn mềm không ăn cứng, đối mặt với Nạp Lan Ngôn Kỳ, càng không thể làm gì, huống chi, còn có bốn bảo bối trứng? Nàng nói: “Nếu như chàng có thể xử lý tốt mọi chuyển của phủ Tướng quân...”
“Cam đoan sẽ khiến nàng hài lòng.” Nạp Lan Ngôn Kỳ vội vàng bày tỏ thái độ, đùa được à, vì bốn bảo bối trứng của mình, không thành cũng phải thành.
Thế là, nói là làm, sau khi Nạp Lan Ngôn Kỳ căn dặn Bách Lý Thần Hi nghỉ ngơi thật tốt liền rời đi.
Mấy ngày sau, cũng không thấy Nạp Lan Ngôn Kỳ quá mức bận rộn, có điều mọi việc đều được xử lý rất tốt.
“Đều đã giải quyết rồi?” Bách Lý Thần Hi có chút không dám tin tưởng mà nhìn Nạp Lan Ngôn Kỳ, chủ yếu là vì mấy ngày nay nàng không hề thấy chàng đi đâu cả.
“Chuyện mà nàng giao phó, làm sao ta chậm trễ chứ?” Nạp Lan Ngôn Kỳ nói: “Đều giải quyết rồi, tình trong như đã mặt ngoài còn e, chỉ cần suy nghĩ một chút là sẽ thành.”
Quá trình là như thế nào, Nạp Lan Ngôn Kỳ không nói cho Bách Lý Thần Hi, Bách Lý Thần Hi cũng không hỏi, dù sao giải quyết xong mọi chuyện là được rồi.
Có lẽ là vì để Bách Lý Thần Hi càng yên tâm hơn, không bao lâu, Bách Lý Ứng Phong đến tìm Bách Lý Thần Hi, nói với nàng chuyện ông muốn lấy Hà Vân Trân, cùng lúc đó, Bách Lý Minh Tùng và Bách Lý Thiến Hi cũng nói chuyện của mình.
Trong lòng Bách Lý Thần Hi vui mừng lắm, nàng hỏi: “Mấy người định khi nào thì tổ chức?”
“Chúng đệ đã thương lượng với nhau rồi, tổ chức cùng nhau.” Người lên tiếng chính là Bách Lý Minh Tùng.
“Tổ chức cùng nhau?” Bách Lý Thần Hi nhìn Nạp Lan Ngôn Kỳ, nàng dám cam đoan, đây tuyệt đối là chủ ý của chàng, về phần làm sao để Tư Mã Vũ Kính và ngự y Tô gật đầu, nàng không muốn biết nữa.
“Như thế cũng tốt, hôn sự của Bổn Vương đều do mấy người bận bịu chuẩn bị, hôn sự của mấy người, để Bổn Vương tổ chức đi.” Nạp Lan Ngôn Kỳ chủ động nhận chuyện này.
“Vậy thì làm phiền Vương Gia rồi.” Bách Lý Ứng Phong vốn là muốn từ chối, nhưng nghĩ tới lý do mà Nạp Lan Ngôn Kỳ làm những chuyện này nên không từ chối nữa..
Chuyện đã định, Nạp Lan Ngôn Kỳ thật sự sai người đi chuẩn bị.
Thế là, nửa tháng sau, phủ Tướng quân Bách Lý tổ chức hỷ sự rất lớn, phủ Tư Mã và phủ Tô cũng không nhàn rỗi, một hôn lễ hoành tráng, khiến cho toàn bộ Đô Thành đều náo nhiệt gấp vài lần.
Hôn lễ lần này, dù không kinh động như hôn lễ của Nạp Lan Ngôn Kỳ và Bách Lý Thần Hi, nhưng cũng được coi là không gì sánh nổi.
Nhìn những khuôn mặt tươi cười hạnh phúc, Bách Lý Thần Hi hoàn toàn yên tâm rồi, như thế này, nàng có thể không cần lo lắng điều gì mà đi đại lục Linh Xuyên rồi.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT