Cô có từng nghe những người đi trước có nói qua về thời điểm chấp hành chính sách kế hoạch hóa gia đình, trừ bỏ một số gia đình có đơn vị công tác sợ mất chén cơm thì những người khác đều tìm cách để sinh thêm mấy đứa, cái này gọi là trên có chính sách, dưới có đối sách, dù có đưa ra biện pháp thực hiện kês hoạch hóa gia đình cũng không ngăn được khát vọng sinh con trai của những người ở nông thôn.

“Mẹ, muốn uống nước” Tiểu Nam vẫn luôn an tĩnh đứng bên cạnh Hứa Đào, một đường đi lại đây phỏng chừng tiểu gia hỏa tiêu hao không ít sức lực nên lúc này mới lôi kéo nói nhỏ với Hứa Đào.

Hứa Đào nghe bé muốn uống nước liền nhấc tách trà trên bàn lên: “Hơi nóng, để mẹ thổi cho Tiểu Nam” Lá trà được pha bằng nước sôi nên cũng là lý do tại sao Hứa Đào rót ra để một bên cho nó nguội trước“Dạ” Tiểu Nam gật đầu, ánh mắt dán chặt vào tách trà, mong chờ nếm thử mùi vị thế nào“Tiểu Cầm, nha đầu này còn không biết rót cho em trai chén nước trà” Ngô Tuệ nhìn Tiểu Nam trong mắt đều tràn ngập sự hâm mộ, sau đó quở trách Tiểu Cầm không hiểu chuyện.

“Con! ! ! ! ” Tiểu Cầm biểu tình chua xót cắn môi.

“Chị dâu đừng trách Tiểu Cầm, tiểu gia hỏa này chính là thấy đồ mới lạ nên muốn nếm thử mà thôi, em đưa cho Tiểu Nam uống là đươc”Hứa Đào nói giúp Tiểu Cầm, sau đó tiếp tục thổi chén trà, cảm nhận đến độ ấm vừa phải liền đưa bé uống: “Uống chậm một chút, hơi nóng”“Ân ân” Tiểu Nam phối hợp gật đầu, chu cái miệng nhỏ đưa tới tách trà, vươn đầu lưỡi uống hai ngụm, hương vị của nước trà khiến bé nhăn mặt ghét bỏ.

Hứa Đào nhìn chằm chằm Tiểu Nam, cũng tò mò xem bé có ghét bỏ mà nhổ ra khôngTiểu Nam không có nhổ ra, vẻ mặt miễn cưỡng nuốt vào, sau đó nhăn mặt đẩy tách trà ra: “Đắng, thuốc đắng”.

“Trà đều đắng như nhau nha!” Hứa Đào bóp bóp mặt bé, ngữ khí ôn hòa: “Còn muốn uống nữa không?”Tiểu Nam lều mạng lắc đầu, sau đó chân ngăn chân nhỏ bước tới bên cạnh Tiểu Cầm đang xâu hạt chuỗi, đính hoa nhỏ.

Hứa Đào cười cô đương nhiên biết tính tình của tiểu gia hỏa này: “Em nói rồi mà, nó là thích đồ mới lạ đi!”.

“Đứa nhỏ mà, hơn nữa đổi chén trà cũng không phiền gì, Tiểu Nam không thích uống trà thì để chị đi rót cho Tiểu Nam ly nước ấm” Ngô Tuệ nhìn Tiểu Nam hâm mộ cực kỳ,sinh một lượt con đứa con gái, cô đây ngày đêm đều khát vọng có thể có đứa con trai.

“không cần đâu” Hứa Đào liên tục cự tuyệt.

Ngô Tuệ chưa cho Hứa Đào cự tuyệt đã vào phòng bếp đổi nướcHứa Đào ngồi trên ghế, ánh mắc nhìn về Triệu Vệ Quốc chỉ biết lắc đầu bấc đắc , nhìn sang bên kia thì thấy Tiểu Nam đang tò mò ghé vào bên cạnh Tiểu Cầm tò mò sờ vào hạt châu sáng lấp lánh: “Tiểu Nam không được làm phiền chị làm việc”“! ! !.

.

” Nghe Hứa Đào nhắc nhở, tiểu gia hỏa liền lập thức thu lại cánh tay béo của mình về ngoan ngoãn ngồi một bên nhìn.

Khấu khấu khấu---------Ngoài viện tiếng gõ cửa vang lên thật lớnDiệp Tiểu Cầm vừa ngồi xuống xâu hạt, nghe tiếng gõ cửa liền đứng lên đi mở, ngoài cửa là một người đàn ông khoảng chừng 30 tuổi, ăn mặc lại đơn giản, cả người đen nhẻm.

“Chú tìm ai?”Diệp Tiểu Cầm không quen biết người này, nghi ngờ đặt câu hỏi“Cháu gái, đây là nhà của Diệp Chấn Hoa sao?”Người đàn ông nhìn Tiểu Cầm một cái, giọng điệu không chắc chắn hỏi“Đúng vậy”“Người lớn có nhà sao? Ba mấy đứa hôm nay lúc khiêng hàng ở chợ, thùng hàng đỗ xuống bị thương, bọn chú đã đưa vào bệnh viện, người nhà đi tới nhìn xem thử” Người đàn ông rối rắm nhìn Tiểu Cầm, đồng thời cũng nói chút tình hình hiện tại.

Bị thùng hàng rơi xuống trúng bị thương? Thật trùng hợp! Chẳng lẽ người bị mấy thùng hàng đè xuống hôm nay chính là chiến hữu của Triệu Vệ Quốc Diệp Chấn Hoa sao? Hứa Đào ngồi trong phòng nghe được lời của người đàn ông bên ngoài không khỏi kinh ngạc.

“Mẹ mẹ!.

”Nghe xong Tiểu Cầm hết sức luống cuống, tiểu nha đầu mới mười hai tuổi nhìn ổn trọng, nhưng chưa từng gặp qua sóng gió gì, nghe hiểu ý tứ của người đàn ông nói, hốc mắt liền phiếm hồng ngay tại chỗ gân cổ kêu Ngô Tuệ.

.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play