Nhưng thiên tài có thể có, còn kẻ cặn bã quả thực là một chỗ ngồi vững chãi. Những lời đồn về kẻ cặn bã tuyệt đối không phải là dư luận tạo ra. Điểm này có chứng cứ đầy đủ.
Diệp Thiên Dật nhún vai, nói: "Được, nếu các ngươi đều đã nhìn ra, vậy ta cũng sẽ không giả vờ nữa, anh ngả bài ra đây, anh đây chính là một thiên tài."
"Vậy ngươi đến cảnh giới gì rồi?"
Họa Thủy nhìn về phía Diệp Thiên Dật, hỏi.
"Dựa vào cái gì nói cho ngươi biết? Ngươi đánh cược với ta thua rồi, nói cho ta ấy cả đêm đấy, đêm nay luôn không?"
"Người nào đó nói không cần nữa, dù thế nào ta cũng nhớ rồi."
Họa Thủy khoanh tay lại, có chút có lúng túng nói.
Dù sao nàng cũng cược thua rồi, nàng nhất định đã tự vấn lương tâm và thấy hổ thẹn, nên nói chuyện cũng không cứng rắn nữa.
"Xì, ta có cô Thi rồi, ngươi còn tưởng rằng ta còn cần ngươi sao? Em gái ngực nhỏ."
"Ngươi!!"
Họa Thủy chỉ vào Diệp Thiên Dật, sau đó thở phì phò, vung cánh tay ra một phát.
"Ngươi chờ đó cho ta, hai ta chưa xong đâu! Đồ cặn bã!"
"Cô Thi, ngươi cũng không thể lấy oán báo ân đâu đấy, ta đã cứu mạng ngươi, mà hiện tại ngươi muốn giết ta?"
Diệp Thiên Dật uất ức hỏi.
"Bản tiên nữ không phải đã cho ngươi chiếm tiện nghi rồi sao? Chuyện này nếu ngươi nói ra, thì cứ chờ chết đi!"
Thi Gia Nhất nói xong đứng dậy.
"Ây... Ngươi xác định là không cần song tu à?"
"Cút!"
Diệp Thiên Dật sờ sờ chóp mũi.
"Được rồi, vậy ta đi đây, lần sau có nhu cầu thì gọi ta bất cứ lúc nào nhé, yêu ngươi nè."
Sau đó Diệp Thiên Dật dùng tay bắn tim ngọt ngào đến phát ngấy.
Thi Gia Nhất hít sâu một hơi, nhìn về phía Diệp Thiên Dật đang đi tới cửa, nói: "Đúng rồi, bây giờ ngươi chắc có lẽ sẽ dần dần có sức mạnh thuộc tính băng đó."
"A?"
Diệp Thiên Dật gãi đầu một cái.
"Cơ thể ta chính là do sức hàn quá thịnh nên mới có tình huống như vậy. Cặp đá song sinh Thiên Hỏa Thiên Thủy sẽ đưa lượng lớn sức hàn của ta vào trong cơ thể của ngươi, sửa đổi thân thể của ngươi. Có thân thể thuần dương và sức mạnh hỏa diệm, ngươi không cần lo lắng về những nguy hiểm, ngược lại sẽ từ từ cho ngươi nắm giữ sức mạnh thuộc tính băng. Đây chính là điều có lợi mà ta nói với ngươi trước khi tới, coi như trả lại ngươi ân cứu mạng của trả lại ngươi."
Thi Gia Nhất nói xong, "ầm" một tiếng đóng cửa lại.
Diệp Thiên Dật vuốt vuốt cằm.
Còn có thể loại chuyện tốt như thế này à? Chẳng khác nào tới đây một chuyến, hắn cứ thế mà có nhiều thêm hai thuộc tính phong và băng. Đến lúc đó nếu như có thể hoàn thành nhiệm vụ của hệ thống tra nam này, thuộc tính thời gian hoặc không gian cũng đến, cộng thêm thuộc tính hỏa, vậy một phát chính là bốn thuộc tính đó! Trời đất ơi! Phê sương sương luôn!
Sau đó Diệp Thiên Dật đắc ý đi về nhà.
Đêm nay có hai người phụ nữ thế nào cũng khó mà ngủ rồi, Thi Gia Nhất thì không cần nói, một người khác là Họa Thủy...
Nói thế nào nhỉ? Trong mắt nàng, Diệp Thiên Dật là một tên phế vật từ đầu đến đuôi, tên cặn bã. Sau đó, hắn trở thành thiên tài trong một đêm, thiên tài đến mức khiến Tinh Vận Thạch cũng nổ tung, nghiền ép nàng, nàng có chút khó tiếp thu. Thậm chí nàng không thể khẳng định rằng rốt cuộc Diệp Thiên Dật có lợi hại như Luyện Thần cảnh của nàng hay không! Nếu như hắn cố ý che giấu từ nhỏ thì chắc chắn lợi hại hơn so với nàng. Nếu như hắn chỉ là bởi vì trong khoảng thời gian này có được thời cơ tốt nào đó, vậy chắc chắn là còn không lợi hại bằng nàng. Nhưng nàng không biết là cái trước hay cái sau.
Về phần thời cơ tốt nào, các nàng sẽ không hỏi nhiều, bởi vì đây là bí mật rất lớn của một người, nên người ta sẽ không nói ra đâu.
Còn Diệp Thiên Dật...
Hệ thống tra nam đã mở ra được một ngày, còn sáu ngày nữa, nhiệm vụ là trong bảy ngày này phải xác định quan hệ cùng hai em gái, hơn nữa phải là em gái 90 điểm trở lên, cái này làm kiểu gì đây? Đừng thấy đã mập mập mờ mờ bao nhiêu với Thi Gia Nhất rồi, thế nhưng điều này là không thể nào, Họa Thủy? Cũng không thể! Bạch Hàn Tuyết? Đừng suy nghĩ thêm nữa, Diệp Tiên Nhi? Vớ va vớ vẩn!
Vậy thì cũng hết rồi còn đâu!
Sự trừng phạt của nhiệm vụ này, không phải là hệ thống tra nam không nói. Không có nhiệm vụ mà mấy em gái kia kích khởi trong thời gian này nữa, còn cả... "họa mi" rút ngắn đi năm cen-ti-mét!
Oa! Tâm tình bùng nổ à nha!
Không được, phải đi tìm kiếm mục tiêu dễ ra tay! Dẫu sao ta cũng cua lấy tối thiểu một người, như vậy tuy rằng không nhận được phần thưởng nhiệm vụ, nhưng cũng sẽ không phải sự chịu trừng phạt của nhiệm vụ.
Két ——
Diệp Thiên Dật mở cửa nhà ra, một mùi máu tanh xộc vào trong khoang mũi, chân mày hắn đột nhiên nhíu lại một cái.
Diệp Thiên Dật nhanh chóng bật đèn lên, liền nhìn thấy Diệp Thiên Nhi đang ngồi nhắm mắt tu luyện trên sàn, thắt lưng bê bết máu, lông mày nhíu chặt và hơi thở không ổn định, bởi vì Diệp Thiên Dật đã trực tiếp học xong Càn Khôn Thánh Thuật, nên giờ đây, tri thức mấy ngàn năm đều ở trong đầu hắn, nhìn thoáng qua hắn có thể biết được vết thương của Diệp Thiên Nhi như thế nào.
Mặc dù không nguy hiểm đến tính mạng, nhưng ngoại trừ những vết thương bên ngoài, giữa mi tâm của nàng có hắc khí, nàng còn bị trúng độc! Sau đó Diệp Thiên Dật nhìn kỹ hơn vị trí bị thương của nàng, quần áo nơi đó lờ mờ hiện ra màu đỏ và đen!
Quả nhiên là độc!
Diệp Thiên Nhi cảm giác được động tĩnh bên cạnh, nàng từ từ mở đôi mắt xinh đẹp ra, trong mắt hơi có vẻ mệt mỏi.
"Ngươi... không phải đi rồi sao? Sao lại trở về?"
Diệp Thiên Nhi kinh ngạc hỏi.
"Ta nói ta đi ra ngoài, không nói sẽ không trở lại."
Diệp Thiên Dật đứng trước mặt nàng nhìn nàng.
Trong trí nhớ của Diệp Thiên Nhi, Diệp Thiên Dật nếu ra ngoài vào buổi tối thì chắc chắn sẽ không trở lại, cho nên đó là lý do tại sao nàng về nhà sau khi bị thương, bằng không nàng chắc chắn sẽ không trở về.
"Chuyện gì đã xảy ra?"
Diệp Thiên Dật cau mày hỏi nàng.
"Không sao, chỉ là ta sơ suất bị yêu thú trong Yêu Thú Lĩnh Vực tấn công."
"Đó rõ ràng là một vết thương do kiếm."
Diệp Thiên Dật nói ra.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT