Qua một tuần lễ , hai chị gái của Khuynh là Giang và Lam phải trở lại chỗ làm để làm việc , cô cũng cần phải làm việc của mình thôi .
Tử Khuynh đồng ý với mẹ cô về việc đi học lại , chỉ một năm thôi .
Bà cũng rất vui mừng. Ba cô liên hệ với hiệu trưởng của trường cấp 3 để cấp cho đồng phục và những gì cần thiết để nhà cô chuẩn bị.
Buổi tối , Hoàng Vi ngủ với Tử Khuynh, đến tận 10h , hai người vẫn không ngủ được
- Khuynh ! Em thực sự muốn ở lại đây sao ? Một năm lận đó !
Tử Khuynh ôm cô vào lòng , hôn lên tóc cô
- Sẽ không sao đâu mà ! Một năm cũng chẳng là bao ! Chúng ta chẳng phải ..bất tử à ?
- Em nói đúng ! Nhưng một năm là một năm nó vẫn là dài ! Chị sẽ nhớ em lắm ! Mai chị phải về bên tập đoàn rồi , haizz!
Hoàng Vi thở dài
- Em cũng nhớ chị lắm, thời 4.0 rồi , chúng ta vẫn gặp nhau được mà ! Mà vả lại...chúng ta "bay "được chứ có phải không "bay "được đâu .
Hoàng Vi sực nhớ đến bản thân là ai ,cô thở phào
- Ừ nhỉ chị quên mất !
Hai người là tiên tu ,hiện tại là tiên chứ có phải là người đâu .
- Em dạo này ra dáng ngầu lắm!
- Ngầu thế nào ?
- Từ điệu bộ cách ăn nói , rồi cử chỉ hành động nó...khiến chị cảm thấy em như một nữ đế thực thụ vậy có điểm hơn chị nhiều ! Chị hiểu tại sao các tiên tu khác lại phong em lên làm nữ đế rồi !
- Em chẳng quan tâm , em vẫn thấy chị làm là hợp lý nhất !
Tử Khuynh nâng cằm cô lên hôn lên chóp mũi
- Ai lại có thể soán ngôi người đẹp này chứ !
Hoàng Vi đỏ lửng mặt lên , nhưng cô lại thích thế ,ngọt ngào đúng kiểu cô muốn
- Chị thích em làm vậy , nó ...dễ thương lắm! Nghĩ lại cái cảnh ngày trước muốn hôn em mà em lại đánh cho , chị rợn cả người !
- Phì ~ thế á ! Em đáng sợ đến thế à ?
Hoàng Vi như đứa trẻ bị bắt nạt gật đầu lia lịa
- Đáng sợ đúng cách ! Em tàn nhẫn ,lạnh lùng cả ngữ khí lẫn vào nhau , đến Thế Long còn sợ em !
- Cuối cùng chị vẫn không từ bỏ em mà phải không ?
Hoàng Vi nghe vậy cười thầm
- Và đó là điều đúng đắn nhất của chị !
Cô dụi đầu vào ngực Khuynh hít hà lấy mùi hương quyến rũ cô , Tử Khuynh mân mê eo cô bất giác Hoàng Vi rùng mình
- Xem chị kìa như mèo vậy ! Thế mà ngày trước cứ đòi ôm !
- Chị thích !
Tử Khuynh hôn lên môi cô , cái tư vị riêng ngọt lịm làm cả tâm trí Tử Khuynh hưng phấn lẫn mê hoặc, môi Hoàng Vi rất ngọt , mềm mại như kẹo dẻo vậy ,cô đưa lưỡi vào luồn lách níu kéo người trước mặt tham gia cùng , Tử Khuynh ngồi dậy lật người Hoàng Vi nằm dưới mình từ lúc nào Hoàng Vi không biết .
3 phút sau , một sợi chỉ bạc được kéo ra ,chập chờn từ ánh sáng đèn ngủ , khoảng im lặng đọng lại tiếng thở dốc của hai cô gái trẻ ,Tử Khuynh hôn xuống cổ Hoàng Vi, tiếng đứt quãng vang lên ám muội , kết quả là 3 4 dấu hôn đỏ in hằn lên cổ trắng nõn của Hoàng Vi. Tử Khuynh ghé sát tai Hoàng Vi phả hơi nóng vào cổ cô
- Người chị càng qua thời gian càng mê người đó ! Chụt !
Khuynh hôn lên xương quai xanh đang lộ thiên , Hoàng Vi hơi rùng mình, mùi hương từ tóc Tử Khuynh như liều thuốc liền làm cô lấy lại phong thái ôm chặt Tử Khuynh
- Em càng gian manh hơn đó , giờ thì xem ai là con quỷ háo sắc nào ?
Tử Khuynh cười khúc khích dụi đầu làm nũng Hoàng Vi
- Là em được chưa , chị biết con quỷ thường không tha cho nạn nhân mà nó gặp mà ! Nhưng ...
Tử Khuynh luồn tay vuốt ve eo Hoàng Vi đưa tay quét nhẹ chạm vào mảnh đùi mềm mại kia , bị chạm đúng chỗ nhạy cảm cả cơ thể Hoàng Vi nóng lên
- Khuynh ,đừng...nói là em !
Tử Khuynh cười khoái trá
- Em không ăn heo non ,em để dành nuôi dưỡng đã ! Đến thời điểm thích hợp NGOẰM !
Tử Khuynh giả bộ cắn Hoàng Vi chọc nghẹo cô cười đến ná thở
- Tuần sau em đi học rồi ! Ngày mai em cho chị xem món quà của em ! Nó chắc chắn sẽ làm chị vui !
- Quà ? Còn có quà ? Ồ hồ em chu đáo ghê ! Ngủ thôi mai còn dậy để xem quà nữa !
- Chị ngủ ngon !
- Ngủ ngon ..lão công !
Cái câu cuối làm Tử Khuynh bất ngờ, cảm giác thỏa mãn trào dâng cô ôm ghì Hoàng Vi cười toe toét.
- Em cứ như trẻ con vậy !?
- Chị thấy có đứa trẻ nào có " vợ " đẹp chưa ? Em là độc nhất vô nhị đó ! Nên tự hào !
- Phì !~ đúng rồi , độc nhất háo sắc!