Hoàng Vi vừa đi xuống tầng đã đụng cô em gái Kỳ Đông , cô bé đang cột tóc lúc nhìn thấy cô mà dây cột bung luôn ra khỏi tay , Hoàng Vi cười với cô bé thân thiện
- Chào em !
- MẸ ! CÓ THẦN TIÊN VÀO NHÀ TA MẸ ƠI!!! MẸ !!!
Hoàng Vi nghe cô gái nhỏ mà miệng như thùng loa la lên làm cô cũng giật mình , gì mà thần tiên vào nhà chứ .
Mẹ cô đi lên cốc một cái lên đầu cô mắng
- Mày bị khùng hả con , tiên tử gì chứ ,đây là bạn gái chị mày đấy ,còn không mau chào người ta đi !
- Mẹ ác thế , huhu !
- Còn không mau chào !!
Cô bé phụng phịu lại ngước mắt lên nhìn Hoàng Vi
- Em..em chào chị !
- Ừ em ! Em chuẩn bị đi học sao ?
- Vâng !
Hoàng Vi nhìn dưới đất là cột tóc của Kỳ Đông ,thuận tay đi xuống bậc thang cúi xuống nhặt lên , cô chỉ nhổm người dậy mà con bé cũng hoảng vì cô cao hơn nó tưởng nhiều
- Chị cao thế !! Em tưởng chị Khuynh cao lắm rồi ấy chớ!
- Ồ ,em ấy cao hơn chị thật ! Có lẽ do em hơi thấp thôi ! Ăn nhiều ắt cao lên
- Thật chứ chị !
- Chị không đùa đâu ! Ăn nhiều chất là được !
- Ồ ,em hiểu rồi !
- Hai đứa ra ăn đi ! Ba con chưa dậy à ! Ngủ lắm thế !
- Ba dậy rồi ,đang đánh răng !
Kỳ Đông đi bên cạnh Hoàng Vi , ngước nhìn cô cứ như nhìn Idol , không ngừng cảm thán trong lòng khen ngợi nhiều cái
" Chị ấy đẹp quá đi mất , ui thần tiên tỷ tỷ "
Hai người ra ngồi vào bàn ăn, Tử Khuynh nhìn thấy cô ,cười nhẹ chỉ cho cô thấy , Hoàng Vi cũng hiểu , thỏa mãn vô cùng , chỉ là hai người không biết bản thân có bao nhiêu cử động đều bị thu vào tầm mắt của Kỳ Đông cả .
Khi cả nhà đông đủ ngồi ăn, Kỳ Đông hỏi
- Chị Chị tên gì vậy !?
- Chị tên Hoàng Vi , Em có thể gọi là chị Vi !
- Sao chị lại cho chị gái em ở chung nhà vậy , hai người ...yêu nhau từ khi nào ? hai người quen như khi nào !? Sao hai người lại gặp nhau??
- À...thì...cũng mới thôi!
Hoàng Vi ậm ừ trả lời, bao nhiêu câu hỏi dồn thế làm sao cô trả lời hết
- Mới là khi nào ạ ?
- Ờm..
Hoàng Vi không biết trả lời câu hỏi nào trước nữa ,Tử Khuynh chặn lại
- Ăn hoặc phắn không hỏi nhiều !
Kỳ Đông bĩu môi
- Em chỉ hỏi quan tâm thôi ,làm gì mà cáu thế ! Cho em biết đi mà !
- Được , em muốn biết chứ gì !
- Ừm ừm !!
- Tụi chị gặp nhau 800 năm sau khi nhóc tèo rồi ! Có khi đầu thai được 8 kiếp rồi ấy chứ !
- Kìa chị ! Mẹ !! Xem chị kìa !
- Đó là một sự thật ! Không tin thì thôi !
Hoàng Vi cười khúc khích , ngồi xem hai chị em nhà Khuynh đấu đá nhau.
- Mà hai đứa định ở lại đây bao lâu !?
- Dạ ? Ủa ,chẳng phải chỉ là mẹ gọi con về chơi vài ngày thôi sao ?
Khuynh thắc mắc
- Chỉ thế thì chờ đến tết gọi con về không phải hơn sao !?
- Vậy mẹ muốn con thế nào ?
- Hai đứa ấy , Khuynh con về đi học lại đi !
- Dạ ??? Nhưng ..nhưng con học xong rồi mà mẹ !!
- Vâng ,em ấy học xong rồi mà bác !
- Nghe kỹ đây ! Cái mà mẹ muốn nói tới là con đó Khuynh ! Con rất thông mình nhưng con lại xa lánh bạn bè quá mức ,con xem lại con đi ,đến cả một đứa bạn cùng tuổi con còn không có , hàng xóm cũng không tiếp xúc bộ con định thành người vô hình à !?
- Con ... Hàng xóm không có tốt đẹp gì liên quan gì tới con ! Vả lại ,con đã hoàn thành tất cả mọi thứ mà một cuộc đời con người phải có ! Con giờ chỉ muốn...ở bên cạnh người con yêu thôi !
Hoàng Vi nghe Tử Khuynh nói thế , mặt ửng hồng lên , cả trái tim cô đập liên tục rất phấn khích lẫn hào hứng .
- Con cứ nghe mẹ đi , chỉ đi học một thời gian thôi ! Nên trải nghiệm mùi hương trường cấp 3 chút chứ !
- Mẹ ,đến cả giáo viên còn có kiến thức hạn hẹp huống chi là dạy con !
- Cứ nghe mẹ đi ! Hoàng Vi con có thể về mà ! Hoặc ở lại đây cho vui !
Hai người nhìn nhau , Tử Khuynh suy nghĩ đôi chút, chẳng hiểu thế nào trong đầu cô xuất hiện một suy nghĩ lạ !