Tiểu Khuynh ko khỏi hoang mang , cô cần phải tìm câu trả lời trước , nhớ đến đệ tử đang chờ , cô muốn tốc hành mà đến ngay tìm hỏi ra lẽ tại sao cô có thể xuyên đến đây ? Viên ngọc đó là sao? Tại sao ? Và tại sao?
Tử Khuynh muốn đến nhưng khổ nỗi là .. Cô ko thể đi mà ko có Thế Long đi cùng , Thế Long cũng là người vì cô mà xuyên đến đây , và cả .. Hoàng Vi .
Nhắc đến tên Hoàng Vi cô thật muốn đập đầu cho bay cái tên đó đi , cô từng tạo nghiệp lắm hay sao mà cứ dính vào cái người này quá mức.
Đang ngồi thẩn thơ trong phòng khách , cô lập tức bị một lực đạo ôm lấy cổ , mùi hương đan điền thơm phũ bay xộc vào mũi khiến người dễ chịu phần nào , giọng nói ôn nhu nói bên tai
- Em còn chưa ngủ sao ?
- Đừng quá trớn , buông ra !
Tử Khuynh vội vàng ghét bỏ
- Dễ chịu ko. Là hương đan đấy , thấy em đau đầu nên điều chế bôi lên người chị a!
Hoàng Vi vẫn mặt dày ko chịu buông , càng lần tới
- chậc ! Tự bôi tự ngửi đi , nóng thấy mồ !
- hửm !? Trời đêm vậy vẫn nóng á hả ? Xạo vừa thôi !
Hoàng Vi buông ra nhảy lên ghế ngồi ôm Tử Khuynh
- Ngày mai á , ừm... Ngày mai chị được nghỉ mai em muốn đi đâu chơi ko?
Tử Khuynh nhướn mày
- đây mới là mục đích của cô á hả ?
- cho là vậy đi , thế .. Câu trả lời.. Là..?
- ko , mai tôi có việc rồi !
Hoàng Vi hụt hẫng
- .. Em.. Có việc gì vậy ?
Tử Khuynh im lặng một lúc suy nghĩ nên nói cho Hoàng Vi biết ko đây
- haizz , tôi đang tính mai với Thế Long đi tìm đệ tử của tôi !
- đệ tử? Ý em là cái vị chân nhân đó hả ?
- ừ ? Tôi muốn thử hỏi xem mấy viên ngọc đó có liên kết phụ nào ko , ngoài việc đưa xuyên ko này , cô ấy ở đây cũng ắt phải biết ko nhiều cũng phải chút ít !
- em.. Em muốn hỏi vậy làm gì ?
Hoàng Vi bỗng dưng lo lắng
- tôi mới hỏi..
Tử Khuynh nắm tay Hoàng Vi hất ra
- làm thế nào để thoát khỏi cô đây !
Hoàng Vi khó chịu rút tay lại , đau xót
- Sao vậy , khó chịu ha!
Tử Khuynh đá xéo
- Suốt thời gian em ở với chị , em ko hề một chút nào động lòng sao , em cứ việc làm gì với chị cũng được . Em ghét tôi cũng được , nhưng tôi chỉ muốn ở cạnh em !
Hoàng Vi gằn giọng nói
- việc mà cô nói đáng lý ra ko nên xảy ra , thù trước cô gây nên chưa xóa được đâu !
- Chúng ta .. Cá cược đi !
- cái gì ?
- Ngày mai nếu tìm đc cô ta , nếu câu trả lời ko phải như em muốn em phải nghe theo tôi !
- quái gì tôi phải đồng ý !?
- Một viên hồi đan ko đủ đâu nhỉ , nếu em thắng tôi tôi sẽ đưa em 100 viên hồi đan cho Thế Long như vậy ... 12 tháng em có phải quá lời ko?
" 100 viên hồi đan quả nhiên .. "
- được thôi , nhớ lấy lời hứa!
Hai người bắt tay nhau lập lời cá cược
Ngày hôm sau ...
Máy bay trực thăng đáp xuống rặng núi Chân Long bí ẩn
Vừa đặt chân xuống cả 3 người đã cảm nhận được luồng linh khí dữ dội toát ra , ai có tâm chấn mạnh mới ko bị thất hồn , đằm kẻ yếu đuối ngay lập tức bay mất hồn phách
- Thế Long, Hoàng Vi hai người .. Ừm.. Cố hấp thụ số linh khí này đi , đừng để phí !
- vừa đi vừa hấp thụ á ?
- Dùng Thể Nhãn ấy !
- à à?!
3 người tiến sâu vào khu rừng núi này, cả 3 vào đây liên tưởng như đang ở chân cảnh tiên giới vậy , thực giống .
Vừa đi đến thác nước gần đó 3 người đã nghe tiếng hô hào rất khí thế , hé mắt nhìn ra cả một đạo quân trăm người đang luyện võ rất khí thế , nhìn ra xa trên thác có một người phụ nữ tựa như cơ thể là mây tằm ảo ảo
- Chắc hẳn đó là cô ấy !
- cô ấy hay ko vẫn phải xem , mà á! Em muốn xem đám đệ tử này có ra môn ra khoai ko đây !
- em tính bày trò gì vậy , ko để yên người ta sống yên được hả ?
Thế Long quá bình thường hóa việc Tử Khuynh luôn bày trò thử này rồi
- họ học môn truyền của em , ắt ko thử là phí sức rồi !
Tử Khuynh thổi ra một luồn chân khí nhẹ hao hao như tinh khí yêu tà thả vào luồng đám học sinh, ngay lập tức một thanh kiếm gắn bùa bay tới chém vào luồng chân khí tiêu tan.
Cậu thanh niên trẻ tóc màu bạc nhíu mày nhìn xung quanh
- Có ma tà ẩn !
Đám kia xì xào bàn tán ko thôi , hệt như ong vỡ tổ
Thấy ko hiệu quả , Tử Khuynh đẩy Thế Long
- anh , làm đi !
- giề chứ!
- làm đi ko em vặt lông chân anh đấy !
Tử Khuynh nắm đc nhược điểm này lập tức dùng ngay , Thế Long rùng mình thở hắt ra chân khí mạnh bạo ra
Đúng như dự đoán chân khí của thánh đế bao giờ cũng khác. Từ trên thác nước, một thân ảnh phóng lao xuống chém ngang đứt tan chân khí kia
- YÊU TÀ DÁM LÀM DÁM CHỊU BƯỚC RA ĐÂY CHO TA !
Người phụ nữ với mái tóc bạc , cùng vài nếp nhăn ai biểu đây là bà lão trăm tuổi chứ hệt như một lão sư chưa qua tuổi tứ tuần luôn .
- Hay cho đệ tử của Hệ gia , rất có chí khí !
Tiếng vỗ tay nhẹ nhàng nhưng đủ làm rung chấn tâm trạng của lão Hệ gia , ánh mắt bà ta lóe sáng
-.. .. Ha.. Sư.. Tôn !!