Chiếc hộp gỗ đặt trên bệ đá được những sợi dây gai quấn quanh như một loại phép phong ấn. Chưa kể đến việc bỗng dưng bốn bức tường lửa từ đâu xuất hiện trên các cạnh của bề mặt bệ đá ngăn cản Mộc Ly chạm vào cái hộp. Cô bé nhỏ nhăn mặt, không nhịn được mà kêu đau một tiếng trước cái nóng không mời mà đến này.
Đôi mắt đen to tròn chớp chớp vài cái như đang suy ngẫm chuyện gì. Chẳng màng đến người em gái không tài nào cử động được như thể bị cả ngàn tảng đá đè lên người cách đó không xa. Bỗng chốc đôi môi nhỏ nhắn kia mấp máy vài chữ như đang niệm một câu phép:
"Tiểu Thuỷ Cầu"
Giữa hai bàn tay của đứa trẻ ấy, có một quả bóng nước vừa hay lớn bằng kích thước của bề mặt bệ đá. Không chút ngại ngần, Mộc Ly ném lên bên trên bệ đá cao hơn mình hẳn một cái đầu. Bốn bức tường lửa nhanh chóng bị nước dập tắt. Mộc Ly chỉ đợi có như thế, động tác dứt khoác, nhón chân lên lấy chiếc hộp gỗ kia xuống, chạy ra chỗ Kim Ngưu.
"Mộc Hy nhìn cái hộp này đi! Nhìn như đồ của cha Andrew vậy."
Đáy mắt Kim Ngưu dấy lên sự sợ hãi trước cái hộp gỗ bình thường kia. Không ngừng cố gắng phát âm thành tiếng, muốn cảnh báo Mộc Ly tuyệt đối không được mở nó ra. Nhưng hầu như Mộc Ly chẳng có phản ứng gì với hành động hay thái độ của cô. Đứa trẻ này chỉ mải mê ngắm nhìn chiếc hộp gỗ kia từng chút một.
Có một điều mà Kim Ngưu quên mất rằng, cô chỉ đang góp mặt trong ký ức tiền kiếp của bản thân. Bất cứ thứ gì cũng sẽ không tác động đến những gì đã diễn ra trong đây. Cũng như việc cô sẽ không thay đổi được việc Mộc Ly sẽ giải phóng thứ bắt đầu cho vận mệnh đau thương của mình.
"Nè Mộc Hy, chúng ta mở ra xem đi!"
Quá trình tự chữa lành của Mộc Ly sắp hoàn thành. Dung mạo thanh tao, đẹp đẽ cũng được phục hồi không chút tì vết. Nếu không phải vì ánh mắt sắc bén như lưỡi dao đang kề cổ Sư Tử kia thì có lẽ không ai nhận ra đây là Mộc Ly trong thân xác của Kim Ngưu được.
"Sắp hết thời gian để suy nghĩ về đề nghị của ta rồi đấy. Hãy nhanh cho ta đáp án trước khi ta lỡ tay làm rách làn da trắng hồng ở cổ ngươi đấy tiểu Hoả thần."
Sư Tử không trả lời. Cô làm vậy lại khiến Mộc Ly có chút phấn khích, đè mạnh lưỡi dao vào cổ cô hơn. Dòng máu đỏ tươi chảy từ miệng vết thương ngày càng nhiều. Nhưng miệng Sư Tử vẫn đóng kín mít, không hó hé một tiếng đau nào.
"Ngươi thật sự sẽ từ chối một giao dịch hiếm có vậy sao? Tuỳ ngươi thôi."
Tay cầm dao của Mộc Ly vào thế sẵn sàng. Môi ả bắt đầu đếm ngược thời gian còn lại của Sư Tử. Đây cũng lúc Sư Tử ra hiệu cho đồng đội bắt đầu hành động.
Khi Mộc Ly vừa ngưng đếm. Như dự định, ả ấn lưỡi dao vào cổ Sư Tử muốn một nhát kết liễu con tin. Sư Tử không tiếc gì đôi bàn tay thiếu nữ của mình mà chặn lưỡi dao lại, nắm chặt nó trong lòng bàn tay đến nhuốm máu.
Vào thời khắc căng thẳng ấy, Ma Kết cùng Song Tử xông lên chỗ hai cô gái. Song Tử dùng phép biến con dao đẫm máu kia hóa băng. Sư Tử chỉ chờ có thế lập tức bóp nát khối băng trong tay, cho một cái thúc tay vào bụng Mộc Ly khiến ả bất ngờ từ đó tạo cơ hội cho cô chạy thoát.
Mộc Ly liền cho những sợi gai phóng thẳng về phía trước hòng bắt cô lại. Song Tử sau đó đứng ra chắn giữa chúng và Sư Tử. Mọi thứ khi tiến vào phạm vi xung quanh anh đứng đều lập tức hóa thành băng rồi rơi xuống đất vỡ vụn.
Ma Kết từ bao giờ đã đứng đằng sau Mộc Ly. Chỉ cần Sư Tử đã thoát khỏi tầm ngắm của Mộc Ly thì anh đã có thể tự do xuất chiêu.
Mặt đất nơi Mộc Ly đang đứng một lần nữa được nhấc bổng lên không trung. Đợi đến một độ cao nhất định, Ma Kết lại phá nát khối đất ấy khiến chúng biến thành những tảng đá rời rạc.
Điều này khiến Mộc Ly đột ngột mất đà, ả rơi tự do giữa không trung. Khi vừa định trở mình phóng những cái rễ từ sau lưng cắm xuống đất lấy đà thì lại bị Thiên Yết ngăn cản. Cô đốt cháy bất kì thứ gì đến từ sự nỗ lực của Mộc Ly.
Những tảng đá sinh ra từ khối đất ban nãy theo lệnh của Ma Kết biến thành một khối đá hình chữ nhật hồi đó khi tiến hành trận Ngũ Hành Sơn phong ấn Mộc Ly.
Dường như biết đám người kia định làm gì mình, Mộc Ly chống cự, cố gắng thoát ra khỏi sự giam cầm của bọn họ.
"Đừng có nghĩ đến việc phong ấn ta lại lần nữa, lũ sâu bọ kia!"
Bề mặt khối đá hình chữ nhật bắt đầu xuất hiện những vết nứt bởi sự giận dữ của Mộc Ly. Ả tức tối hét lên:
"Cho dù các ngươi có phong ấn ta bao nhiêu lần đi nữa, miễn là em gái ta vẫn còn hiện diện, ta sẽ luôn tìm cách quay lại báo thù thông qua chính nó."
Sư Tử nhìn vết thương khắc sâu vào hai lòng bàn tay mình vẫn đang rỉ máu. Cô nắm hờ nắm tay lại, nén cơn đau. Ánh mắt kiên định đối diện với Quang Nam, một lần nữa cất tiếng hỏi điều mà bản thân chưa bao giờ nghĩ tới:
"Xin chỉ huy hãy cho tôi biết làm thế nào để tiêu diệt Mộc Ly một lần và mãi mãi."
"Sử dụng Thanh Tẩy tách Mộc Ly ra khỏi Kim Ngưu sau đó ta sẽ phá hủy lõi linh hồn của ả."
Quang Nam chậm rãi thốt lên từng chữ, anh ngập ngừng một chút rồi lại tiếp tục:
"Nhưng việc này cũng sẽ ảnh hưởng đến Kim Ngưu vì có vẻ như linh hồn cả hai đã được liên kết chặt chẽ với nhau."
Giải pháp Quang Nam đưa ra không khác gì bảo rằng Kim Ngưu đã là người bước một chân vào cõi hư vô rồi. Không một ai trong bọn họ muốn thực hiện kế hoạch này. Nhưng khi nghe những lời căm phẫn từ Mộc Ly thì xem ra họ không còn lựa chọn nào khác.
Sư Tử thật sự không thể nhịn thêm được giây nào nữa. Hai hàng lệ cứ thế tràn ra khỏi khóe mắt dù cô có lau đi bao lần thì chúng vẫn tiếp tục lăn xuống gương mặt đau khổ kia.
Một quyết định khó khăn mà bọn họ nhất định phải đưa ra.
Bầu không khí rơi xuống đáy vực của sự căng thẳng. Chẳng ai muốn mọi chuyện thành ra như thế này. Cứ như mọi thứ đã được định ra trước mắt.
Nếu quả đúng như những gì Mộc Ly nói, miễn là Kim Ngưu vẫn còn sống, linh hồn của cả hai vẫn còn sự liên kết thì ả ta sẽ luôn trỗi dậy nắm quyền kiểm soát thân thể cô bất cứ lúc nào. Tất cả sự dày vò, đau đớn sẽ luôn chực chờ ập lên người Kim Ngưu bất kể là khi nào như một hình phạt, một cơn ác mộng không có hồi kết.
Họ nào không biết về những cơn đau đầu kinh khủng của cô. Những lần ngã xuống đất một cách bất thình lình chỉ vì choáng váng. Nhưng cô thì chẳng thèm thể hiện ra bên ngoài là mình đang đấu tranh với chính con quỷ ngay trong tâm trí mình. Lúc nào cũng chỉ là câu không sao cùng nụ cười hiền từ kia.
Cho nên đây có lẽ là lối đi tốt nhất cho Kim Ngưu nói riêng cũng như tất cả nói chung.
Khối đá giam giữ Mộc Ly vỡ nát từng chút một, sắp tới lúc không giữ nổi được cơn thịnh nộ của ả. Mộc Ly trợn mắt khi nghe đám người bên dưới nói về việc tiêu diệt ả. Lòng tự tôn của ả bị đụng chạm sâu sắc, cảm giác như bị chà đạp dưới chân lũ người kia.
Sao ả có thể để bọn sâu bọ tự tiện quyết định số phận của mình như đám thần kia đã làm với ả năm xưa chứ?
"Đừng có bàn tính như thể ta không có mặt đây chứ?"
Mộc Ly nổi điên. Toàn thân tỏa ra ám khí kinh sợ y như nụ Nguyệt Hoa ngày đó. Chết chóc và hận thù.
Khối đá hình chữ nhật vỡ tung. Mộc Ly hung tợn gào lên. Những cái rễ mọc ra từ sau lưng ả nhanh chóng phát triển đến kích cỡ khổng lồ cắm thẳng xuống đất làm điểm tựa.
Đôi mắt của Mộc Ly chỉ còn một màu đen, không thấy tròng trắng đâu nữa. Tứ chi, trên trán và hai bên má nổi lên những hoa văn như những sợi gai trải dài, chồng chéo lên nhau trùng trùng lớp lớp. Mái tóc hồng tím cũng hóa bạc trắng. Toàn thân tỏa ra ánh sáng màu đen tím quỷ dị và hỗn loạn.
"Tất cả các ngươi hôm nay đều phải chết."
Mộc Ly gào thét. Ả lệnh cho đám rễ tấn công vào mọi thứ chuyển động trước mắt. Cảnh quang nơi đây đã chịu thiệt từ những trận đánh trước nay lại thêm hoang tàn sau mỗi một lần bắt mồi của đám rễ.
Mặt đất rung lắc dữ dội như đang có một trận động đất đến góp vui. Mọi người hoàn toàn bị động trước những đợt tấn công của Mộc Ly. Ả ta liên tiếp nhắm vào những người có thể hợp sức lại phong ấn mình. Diệt trừ được bọn họ thì có thể nhẹ nhõm hơn rất nhiều.
Một cái rễ phóng thẳng tới thẳng chỗ Lâm Vy cảm tưởng như có thể lấy mạng cô trong chớp mắt. Rốt cuộc lại bị Diên Vĩ chặn.
"Không còn thời gian để suy nghĩ đâu. Nếu cứ như vậy thì Kim Ngưu thật sự sẽ bị Mộc Ly nuốt chửng mất."
Diên Vĩ hét lên với tất cả mọi người khi hai tay vẫn đang tạo ra kết giới đỡ lấy cái rễ háo chiến muốn xuyên thủng người cô.
"Bây giờ ta sẽ sử dụng Thanh Tẩy trực tiếp tách linh hồn của Mộc Ly ra khỏi người Kim Ngưu."
Nói đoạn, Diên Vĩ hất văng cái rễ đi. Cô quay sang bàn giao nhiệm vụ với Sư Tử.
"Em nghe kĩ đây. Thanh Tẩy không thể thực hiện được nếu như ta không hủy đi vật chứa bằng ngọn lửa thiêng. Em là hậu duệ của Felica điều này chỉ có em làm được."
Sư Tử chần chừ trước lời giao phó của Diên Vĩ. Xáƈ ŧɦịŧ thì có thể tái tạo được nguyên vẹn nhưng nếu linh hồn tiêu tan thì không cách nào lấy lại. Nhưng để Mộc Ly hoành hành như thế cũng không được. Họ càng không thể phong ấn Mộc Ly lại để Kim Ngưu ngày ngày trải qua cảm giác thống khổ kia nữa.
"Làm đi Sư Tử. Chị biết cách bảo toàn linh hồn Kim Ngưu. Hãy tin chị!"
Thiên Yết thì thầm vào tai Sư Tử. Từng chữ chắc nịch như cam kết với Sư Tử rằng Thiên Yết sẽ mang Kim Ngưu về nguyên vẹn. Ánh mắt kiên định của cô cũng ngầm nói cho Sư Tử biết về sự uy tín của mình.
Trong tình thế cấp bách như thế này, thì đây là tất cả những gì Sư Tử muốn nghe. Một thứ gì đó để cô tin rằng Kim Ngưu vẫn sẽ ổn sau tất cả mọi chuyện.
Cô gật đầu đồng ý với Diên Vĩ. Sau đó một thân một mình đứng ra đối diện với Mộc Ly đang lên cơn khát máu trước mặt.
"Hỏa Dực"
Sư Tử trở về biến thể đầu tiên trong hình dạng nguyên thủy của mình. Bốn ngọn lửa mang ánh sáng xanh dương khác hẳn với loại bình thường Sư Tử hay dùng xếp thành một hình thoi lớn lơ lửng trên đầu cô. Lửa ở hai cánh tay cô cũng dần chuyển đổi sang màu xanh dương.
Thực ra đây là lần đầu tiên cô thi triển chiêu thức này. Mẹ chỉ mới thực hành cho cô thấy đúng một lần. Quan trọng là phải luôn giữ vững tinh thần, tập trung vào mục tiêu của mình.
Lòng bàn tay Sư Tử giải phóng những tia sáng cùng màu lửa, bắt lấy tứ chi của Mộc Ly. Đám còn lại thì quấn chặt những cái rễ của ả nhanh chóng bén lửa đốt cháy hết tất cả.
Mộc Ly gào thét trong biển lửa. Chẳng hiểu sao mình không thể đánh trả lại. Cứ như mới phút trước ả vẫn còn kiểm soát được cơ thể của mình giờ thì như bị ai khống chế. Mặc cho Sư Tử thiêu đốt toàn bộ xáƈ ŧɦịŧ.
Diên Vĩ đứng trước Sư Tử. Dấu ấn hình trăng khuyết hiện ra ngay hai mu bàn tay. Động tác thành thục như đã được chuẩn bị cho diễn biến tồi tệ như bây giờ.
"Hỡi kẻ ký sinh bám víu lấy xáƈ ŧɦịŧ phàm trần! Hãy để Mặt Trăng dẫn lối ngươi về bản ngã thật sự của mình!"
Diên Vĩ đã chuẩn bị xong thế trận của mình, chỉ cần đợi cơ thể Kim Ngưu chạm đến phần thịt là có thể bắt đầu quá trình Thanh Tẩy.
Đột ngột từ đâu ập đến một trận đại hồng thủy càn quét qua nơi bọn họ và Mộc Ly đang đứng. Dập tắt thân thể đang bốc cháy của Mộc Ly và cả ngọn lửa của chính Sư Tử khiến Thanh Tẩy bị gián đoạn.
Người đàn ông có mái tóc đen, thân thể cao lớn bay tới đỡ lấy thân ảnh yếu ớt đang rơi xuống trước sự ngỡ ngàng của nhiều ánh mắt.
"Triệu Cự Giải! Anh nghĩ mình đang làm cái quái gì thế?"