Đêm nay Thẩm Thất gia không về, Tạ Nguyễn Ngọc nằm trên giường lăn qua lộn lại.

Ân oán dây dưa của Thẩm Thất gia và Soái phủ Tạ Nguyễn Ngọc không rõ ràng lắm nhưng nàng biết rõ ràng, Thẩm Thất gia cực kỳ căm hận nơi đó nếu không cũng sẽ không đợi đến lúc đại soái vừa ly thế, đến bảy ngày đầu cũng chưa trôi qua xong Thẩm Bồi Viễn đã huyết tẩy soái phủ.

Suy nghĩ như vậy cả đêm cho đến gà gáy ngày hôm sau cũng không thể ngủ đành phải đứng dậy lấy nước lạnh rửa mặt.

Nước mùa đông đóng băng thấu triệt kích thích làm Tạ Nguyễn Ngọc nổi da gà, nàng vốn dĩ không buồn ngủ lại càng thêm thanh minh, ăn linh tinh một chút là đến tú lâu.

Lúc Tạ Nguyễn Ngọc nhìn thấy Giang Sính Đình nàng ấy đang dựa vào trên lan can nhìn ra cửa sổ phát ngốc, Tạ Nguyễn Ngọc nhìn theo tầm mắt của nàng ấy đi qua, là sân của Thẩm Thất gia.

Rỗng tuếch, chỉ có mấy hạ nhân đang sửa sang hoa cỏ.

Cho nên người phụ nữ này yêu hắn! Sự nhân thức này nhấc lên sóng to gió lớn trong lòng Tạ Nguyễn Ngọc, lòng nàng ấy mang tình yêu với Thẩm Thất gia ở bên người hắn mười mấy năm, nhìn những người phụ nữ khác đi đi lại lại trong cuộc sống của Thẩm Thất gia?Nàng ấy làm sao làm được? Nàng ấy sẽ không ghen sao?“Sính Đình.

”Tạ Nguyễn Ngọc lên tiếng dọa Giang Sính Đình nhảy dựng, nàng ấy dường như không nghĩ đến việc tú lâu sẽ xuất hiện người khác, ánh mắt thu hồi gặp phải đôi mắt của Tạ Nguyễn Ngọc có vẻ có chút hoảng loạn.

“Sao cô lại đến đây?”“Thất gia để cho tôi đến thêu kinh Phật cho phu nhân.

”Tạ Nguyễn Ngọc phát hiện cơ thể Giang Sính Đình hơi run một chút, ánh mắt nhìn về phía nàng cũng có chút phức tạp.

Bỗng nhiên Tạ Nguyễn Ngọc hiểu ra, việc đời trước chính mình không hiểu được, Giang Sính Đình sớm đã hiểu rõ cho nên nàng ấy lựa chọn một con đường ngọt ngào mà đau khổ.

Ngọt ngào là bởi vì làm bạn.

Đau khổ là bởi vì Giang Sính Đình biết nàng ấy chú định yêu mà không được.

Đời trước Thẩm Thất gia không có người mình yêu, đời này, cũng sẽ không có.

Tạ Nguyễn Ngọc lại nhìn thấy Thẩm Thất gia một lần nữa là vào mười lăm, đêm nay Thẩm phủ rất náo nhiệt, âm thanh xuyên qua nửa tòa nhà truyền đến tú lâu ở hậu viện, nha hoàn ngoài sảnh không đủ, bất đắc dĩ phải mượn nhân thủ của tú lâu.

Ngẫu nhiên có một hai người cũng là quay lại vội vàng, Tạ Nguyễn Ngọc biết Mục tòng quân này sẽ uống say mèm ở ngoài sảnh, thậm chí còn đang đùa giỡn những người phụ nữ ở hậu viện.

Tạ Nguyễn Ngọc sợ Mục Độ Niên đến tận trong xương cốt, hắn ta là người đàn ông rất ít nói, ngày thường là một người đứng đắn nhưng trong chuyện phòng the lại biến thái đến dọa người, say rượu thì đồ vật hiếm lạ cổ quái gì cũng dám dùng, trên núi sau Mục gia không biết chôn bao nhiêu người phụ nữ bị lăn lộn chết.

“Tòng quân, nơi này ngài không thể vào!” Tiếng nói nôn nóng của Tú nương vang lên.

“Cút ngay!”Tiếng nói quen được, từ bên trong truyền ra cảm giác không thể nói đến.

Tạ Nguyễn Ngọc sửng sốt, run rẩy theo bản năng, nếu không phải nàng nhanh chóng che miệng tất nhiên sẽ sợ đến mức thét chói tai thành tiếng, Giang Sính Đình đi vào phòng bếp làm việc, cả tòa tú lâu này ngoại trừ mấy tú nương hơi già chỉ còn chính nàng.

Mục Độ Niên làm sao sẽ sờ đến chỗ này, tú lâu và ngoài sảnh là một cái nam một cái bắc! Tạ Nguyễn Ngọc có thể khẳng định trăm phần trăm, đời trước Mục Độ Niên không rời khỏi ngoài sảnh một bước nào! Một đêm kia, nàng bị hắn ta ôm vào trong ngực một đêm!Là có người dẫn hắn ta đến! Là ai!?Tạ Nguyễn Ngọc dùng sức che miệng, đầu ngón tay cũng bởi dùng sức mà trở nên xanh tím, mặt của Giang Sính Đình và Thẩm Thất gia lần lượt hiện lên.

Cạch, cạch, cạch.

Tiếng đi lên lầu.

Có một chiếc kéo yên tĩnh đặt trên sợi tơ trong sọt, Tạ Nguyễn Ngọc ma xui quỷ khiến sờ soạng, ngón tay đụng đến bên cạnh nháy mắt bị lưỡi dao cắt thành một vết thương nhỏ, chảy ra huyết châu đỏ thắm.

Giết hắn ta!Một âm thanh vang lên dưới đáy lòng.

.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play