Lứa anh chị tốt nghiệp, 11A2 rồi cũng lên chức 12A2, kế nhiệm Bạch Dương trở thành những anh đại chị đại của trường. Cuộc chơi đã đến lúc tàn, năm cuối cấp là dịp để lũ học trò tập trung công lực 3000% vào mục tiêu học, chuẩn bị đầy đủ hành trang để bước ra trường đời - trăm nghìn ngã rẽ khác nhau, sẽ tới gần ước mơ và tham vọng của mình, hay buộc phải đi trên con đường trắc trở không như mong muốn, ở cột mốc 18, những con người trẻ tuổi buộc phải đưa ra một trong những quyết định quan trọng nhất của cuộc đời. 

Lên lớp 12 đồng nghĩa với việc "say bye" với kỳ nghỉ hè xả hơi, ngày cuối tuần thư giãn, những buổi tối nằm onl Facebook nhắn tin đến mười hai giờ đêm. Nào học thêm, nào đề cương, nào gia sư, nào bổ trợ, nào học nhóm. Niềm an ủi lớn nhất có lẽ là những khoảnh khắc ở bên bạn bè. Công nhận học mệt thật đấy, sáng trưa chiều tối như đi chạy show hết chỗ này tới chỗ nọ, bố mẹ đóng tiền thì con cái phải è cổ ra học thôi; song, động lực để mỗi ngày bước vào lớp là điệu cười hềnh hệch thân quen của bè lũ đã gắn bó tới năm thứ ba. Đâu phải đến trường chỉ để học thôi đâu? Nếu vậy thì các thầy cô giáo đã không phải quát lũ học sinh trật tự mỗi tiết tới khản cả cổ, đã không có tiếng cười rinh rích trong giờ học, đã không có tiếng chửi của lũ con trai khi lén chiến game dưới gầm bàn, đã không có bát bánh đa hay gói bim bim được lén lút truyền từ tổ này sang tổ khác mỗi khi giáo viên quay lưng lên bảng, và đặc biệt những con cẩu độc thân cũng không phải bỏng mắt trước màn chim chuột của lũ yêu nhau. 


Khổ thì khổ, nhưng cũng vui không kém. Mười năm, hai mươi năm, ba mươi năm, những cô cậu học sinh năm nào đã tích lũy đủ năm tháng bôn ba giữa dòng đời và tất bật với cơm áo gạo tiền, ai rồi cũng sẽ có lúc muốn được du hành thời gian để mà trở lại năm cấp ba vô lo vô nghĩ. Trở lại với thầy cô dù la mắng ngày này qua tháng khác nhưng lại thương lũ học sinh như con, trở lại với lũ bạn cùng bày trò nghịch, trở lại với mối tình tuổi học trò hồn nhiên mà mãnh liệt. 

Cặp đôi chủ-tớ Kim Ngưu và Xử Nữ lại tiếp tục đồng hành bên nhau năm cuối cấp. Vẫn vị trí bàn cuối sát cửa sổ, cặp đôi oan gia còn sống chết đánh chửi nhau ngày nào giờ dính lấy nhau như sam. Cạnh bàn vẫn còn vết khắc chiến tích tỷ số oanh liệt ngày nào, chỉ khác là giờ có thêm một hình trái tim to bự vòng xung quanh. Đầu giờ mỗi sáng luôn có đồ ăn đặt trên bàn, nhưng người mua là Xử Nữ, để thưởng thức cùng Kim Ngưu. 


Thần dân 12A2 mỗi ngày chứng kiến Sư Tử của lớp được cậu em Song Tử khối dưới nhiệt tình theo đuổi, riêng nhan sắc lẫn phong cách thời thượng đã đủ dằn mặt phần lớn các anh trong lớp tự động tránh xa hoa khôi. Ấy thế mà hot girl cũng chỉ ậm ừ, không từ chối sự theo đuổi mà cũng không cho cậu em câu trả lời dứt khoát, cái kiểu ậm ừ khiến Song Tử càng quyết tâm chinh phục được chị gái xinh đẹp hơn. Sự quan tâm đặc biệt của Sư Tử có lẽ chỉ dành trọn vẹn cho cô bạn thân Bảo Bình, chẳng bao giờ người ta thấy một mà thiếu người kia, mà chắc khối người nhầm lẫn Song Tử là kẻ thứ ba muốn xen vào mối quan hệ của Sư Tử Bảo Bình ấy chứ! 

Bên cạnh đó, kể từ sau vài tuần nghỉ hè ngắn ngủi, lớp 12A2 lại ghi nhận thêm một cặp đôi trong lớp: lớp phó Huy với Bảo Bình. Hai con người gần như chẳng có tí liên hệ thân thiết nào suốt năm lớp 10 lẫn lớp 11, nghe đồn là sau một buổi đi ăn liên hoan với bạn bè, Bảo Bình và lớp phó như bị ai bỏ bùa yêu vào ly coca mà bập vào nhau như đôi thiêu thân. Không ngờ tri kỷ mình hằng tìm kiếm lại ở ngay trước mắt, cả hai hợp nhau từ tính cách tới sở thích, inbox hai năm qua chỉ toàn hỏi đáp cụt lủn về việc lớp được lấp đầy bằng đoạn chat kéo dài 14 ngày 14 đêm. Tốc độ vèo vèo hai tuần sau đã chính thức yêu nhau. Cái kiểu "tẩm ngẩm tầm ngầm mà đấm chết voi" cưa được cô bạn Phương Anh lớp bên của lớp trưởng Lân còn phải bái nước đi "đánh nhanh thắng nhanh" của lớp phó Huy làm thầy. Mà Sư Tử biết tin cũng phải nhìn Bảo Bình bằng con mắt khác: Bảo Bình trước giờ chẳng ngó ngàng gì tới yêu đương hay cảm nắng một ai đó, đùng một phát tuyên bố lớp phó là hình mẫu mình kiếm tìm bấy lâu nay. Tiêu chí tìm tình yêu của hai đứa đều đơn giản như nhau: chân ái là người hiểu ta và giống ta tới 80% về mặt tâm hồn mà thôi. 


Không được như lũ bạn yêu trong lớp trong trường, Thiên Yết phải chịu cảnh "yêu xa" dính chặt lấy cái điện thoại từ đầu tới cuối buổi học. Trong cặp lúc nào cũng thủ sẵn cục sạc dự phòng. Bạch Dương có thể nhắn tin bất cứ lúc nào, Thiên Yết chẳng ngại giáo viên mà thuần thục kỹ năng soạn tin nhắn dưới gầm bàn trong khi mắt nhìn thẳng lên bảng tập trung nghe cô giảng. Mỗi ngày giờ ra chơi đều gọi video cho anh. Bạch Dương hôm nào trống tiết lại về trường thăm đội bóng, chào anh em, gặp Thiên Yết. Vẫn bàn trong góc canteen quen thuộc, tranh thủ 25 phút giờ ra chơi, anh cựu học sinh luôn là người mở hầu bao mua cho năm đứa em đống đồ ăn vặt. Màn hẹn hò theo cặp mà Song Ngư đề nghị thật ra chỉ cần giản dị vậy thôi. Không quan trọng ngồi đâu hay ăn gì, miễn có sáu gương mặt thân quen là được. 
Nhân nói về cặp đôi Bình Cá, trong khi lũ bạn bù đầu học thi cuối cấp, Song Ngư lẫn Thiên Bình sểnh ra cái lại mất hút không thấy tăm hơi đâu. Khảo mãi mới chịu khai hai đứa nó lén lút đăng ký cuộc thi Tìm kiếm tài năng của các nam thanh nữ tú trường cấp ba khắp thành phố. Não cá vẫn thường bị chê chẳng có loại tài năng gì ngoài may mắn, bởi vậy Song Ngư quyết tâm cùng bạn trai giật giải để mà về gáy với hai người chị em. Cả hai đã miệt mài tập luyện từ hè và vượt qua vòng loại, sắp tới đây chuẩn bị bước vào vòng thứ hai. Cũng coi như thành công bước đầu. 

Kim Ngưu và Thiên Yết cùng nhau phá lên cười. Ấy là cho đến khi Xử Nữ tìm thấy màn trình diễn của Song Ngư và Thiên Bình rồi mở ra xem. Cả canteen bỗng tĩnh lặng khi giọng hát trầm ấm đầy cảm xúc của Thiên Bình ngân lên, trong khi cọ vẽ của Song Ngư uyển chuyển theo từng tiếng guitar trầm bổng mà lướt như bay trên bức tranh khổ lớn. Tuy nhiên điểm nhấn của màn trình diễn lại là tương tác bắn tim chói lọi giữa hai nghệ sĩ nghiệp dư lần đầu đứng trên sân khấu lớn, từ chất giọng đối lập thanh thoát của Song Ngư lãnh trọng trách bổ trợ và đưa tiếng hát của Thiên Bình lên âm vực mới, cho tới thông điệp đầy lãng mạn, thực tế, tích cực về mối tình học trò mà cả hai muốn truyền tải qua bài hát và bức tranh. Kim Ngưu há hốc mồm, Thiên Yết cũng nấc cụt. Có ai ngờ cặp đôi Bình Cá bị trêu hâm hấp mỗi ngày lại là hai nhân tài đã nhận được cơn mưa lời khen dài suốt mười phút từ ba vị giám khảo của chương trình đâu? 
Thế mới biết quyết tâm theo đuổi ngành nghệ thuật của hai đứa nó nghiêm túc thế nào.

Chỉ sau một giờ ra chơi, Song Ngư và Thiên Bình tự cho mình đặc quyền ngồi vắt chân hếch mặt song song với trời, thu nhận lòng kính phục từ lũ bạn, nhất là khi thông báo về giải thưởng khổng lồ mà tụi nó sẽ nhận được nếu đạt quán quân. 

Đến khi cặp đôi Cá Bình trở thành hai gương mặt vàng đại diện trường lọt vào tận vòng chung kết, Thiên Bình và Song Ngư nhận được sự đãi ngộ đặc biệt ngang hàng nguyên thủ quốc gia từ tập thể lớp 12A2 lẫn 12A1. Sáng trưa chiều tối được thay phiên nhau đưa đi đón về, tứ chi phải vẹn nguyên cho tới ngày giành cúp, đồ ăn đồ uống lúc nào cũng đầy ắp ngăn bàn, hot girl Sư Tử cũng tham gia phụ họa cho tiết mục. Thời gian này não cá có nói hình tròn có bốn góc vuông thì hơn ba mươi cái miệng không dám bắt bẻ câu nào. Không chỉ thể chất mà cả tinh thần thí sinh cũng phải được nâng niu trong điều kiện tốt nhất, tất cả vì niềm tự hào của 12A2, của toàn trường. 
Ấy thế là nhờ sức mạnh tình bạn (và hào quang nhân vật chính), khoảnh khắc MC xướng tên Thiên Bình và Song Ngư đã trở thành quán quân cuộc thi, não cá ôm cúp ngất xỉu trong vòng tay bạn trai. 

Danh hiệu Quán quân Cuộc thi tài năng không chỉ làm nổi bật hồ sơ thi đại học của Song Ngư và Thiên Bình, mà còn đem lại giải thưởng vô cùng hấp dẫn: một chuyến du lịch bao trọn gói năm ngày bốn đêm tới thành phố biển. Còn cơ hội du lịch nhóm nào hoàn hảo hơn trong thời điểm cần giải tỏa áp lực thi cử cuối cấp đây? 

Cơ mà có một vấn đề nghiêm trọng phát sinh: chi phí cho chuyến đi có giới hạn. Cứ thế, số tiền thưởng được chia ra theo đầu người. Càng nhiều người tham gia, viễn cảnh cùng bạn trai ở resort năm sao ăn tôm hùm của não cá càng xa tầm tay với. 

"Người yêu ơi, chúng mình sắp thực hiện được giấc mơ đi du lịch cùng nhau rồi!!" Mấy ngày liền Song Ngư phởn chí ôm tay Thiên Bình lắc lư reo hò. Sực nhớ ra vẫn còn ngồi trong lớp trong tiết tự quản, não cá nhanh trí chữa cháy trước khi cái nhìn đằng đằng sát khí của hai cô bạn thân chuẩn bị khoan một lỗ sâu hoắm trên mặt. "Với những người bạn tuyệt vời nữa, nhỉ, phải không?" 
"Vậy là chốt sáu người ha? Song Ngư, Thiên Bình, tao, Xử Nữ, Thiên Yết, Bạch Dương..." Kim Ngưu nhẩm tính. "Anh Bạch Dương có đi được không nhỉ?" 

"Đi được." Thiên Yết chính thức xác nhận. 

"E hèm, chắc là các bạn nói nhịu tám thành sáu rồi, đúng không?" 

Cặp đôi cán bộ Lân và Huy nhăn nhở thò mặt vào nhận công. Chính hai người đã giới thiệu cho Song Ngư cuộc thi tài năng lần này - gì chứ ba cái cuộc thi trên mạng hai người rành lắm, cái trò thử thách dọa ma hồi lớp 11 là một ví dụ chứ đâu? Trượt giải lần trước, cặp đôi cán bộ quyết tâm phục thù. Lớp trưởng Lân vất vả lắm mới giành được vé đăng ký cho cặp đôi Bình Cá do số lượt đăng ký có hạn, trong khi lớp phó Huy rất có duyên với mấy trò văn nghệ là người phụ trách đi thuê trang phục, đạo cụ, bài trí sân khấu, tạo phong cách cho màn trình diễn. Hai nhân vật chính giật giải mà hậu kỳ lại không được quả ngọt ư? Đó đâu phải giao kèo. 
"Xin lỗi, xin lỗi. Tám người, được chưa?" Song Ngư cười nịnh nọt. 

"Chín người. Rủ thêm cả Phương Anh đi cho vui." Lớp trưởng Lân được đà mặc cả thêm. 

"KHÔNG." 

"Gần 300 trường Trung học phổ thông ở thủ đô, mấy trăm nghìn đối thủ mà chỉ có 200 suất tham gia. Não cá à, mày có biết tao tốn bao nhiêu tiền điện thoại, tiền internet, bao nhiêu bữa lẩu, bao nhiêu tiền, vận hết bao nhiêu mối quan hệ để giúp chúng mày đăng ký được cuộc thi đó không?" 

"Mà Bảo Bình cũng góp sức bao nhiêu trong khâu make up, làm tóc, trên lớp cho chép bài, lấy đề cho chúng mày bùng tiết đi tập đấy thôi. Bảo Bình cũng xứng đáng được hưởng công." 

Người làm còn chưa lên tiếng, bạn trai đã vào nhận công hộ rồi. Người đề nghị Bảo Bình tham gia cũng là lớp phó Huy, xem ra lũ nhóc cấp ba đã tính toán từ trước để có cơ hội đua đòi đi du lịch có cặp có đôi. Song Ngư cay cú chỉ biết nín thinh. 
"Đi à?" Trái lại, Bảo Bình có vẻ không quá mặn mà về chuyến du lịch cùng bạn trai. "Biển Hạ Long chắc tao phải đi tới bảy, tám lần rồi, có còn gì nữa đâu."

"Nhưng là đi với tao. Với bạn trai mày đó?!" Lớp phó Huy khóc ròng. 

"Mày không đi thật à?" Hoa khôi Sư Tử vừa lúc đó đi tới, nghe qua qua cuộc bàn luận và lời nói của cô bạn thân liền ngạc nhiên hỏi lại. 

"Không chắc nữa. Mày có đi không?"

"Có chứ! Tao góp công múa ầm ầm ra còn gì? Biển Hạ Long thì đúng là đứa con thủ đô nào chả nhẵn mặt, chủ yếu đi với bạn bè có không khí hơn nhiều." 

"Ừ thì đi!" 

Tiếng nói của bạn trai tuổi gì bằng một câu của bạn thân? Lớp phó Huy đang tủi thân gục mặt lên vai lớp trưởng Lân khóc ngon lành, trong khi bên cạnh, Song Ngư cũng trong trạng thái trầm cảm tương tự. Thiên Bình vỗ lưng bạn gái dỗ dành. Quan điểm của Thiên Bình lại khác, chuyến đi chơi tình bạn phải càng đông vui càng tốt. Chi phí di chuyển và tiền ở đã được ban tổ chức hỗ trợ, còn những khoản dịch vụ vui chơi ăn uống khác ai ngồi đây cũng đủ khả năng tự túc được. 
Mười một cái miệng ăn, còn đâu giấc mơ ngồi bể bơi resort năm sao ăn tôm hùm nữa? Thế này thì khách sạn ba sao, à không, hai sao còn khó nữa là... Kinh phí chuyến đi liệu có vì thế mà rút xuống còn sáng đi tối về không đây? 

Để giải quyết mối lo của Não Cá, Bạch Dương xuất hiện hệt như vị cứu tinh: gia đình một người bạn cấp hai của anh đang mở một khách sạn nhỏ dưới đó, giá cả người quen có thể thương lượng. Tuy chỗ ở không được tiện nghi như mong muốn nhưng đủ để đáp ứng cho chuyến đi xuống còn ba ngày hai đêm - khác xa với viễn tưởng của Não Cá.

Khởi hành sáng thứ sáu, hẹn tám giờ thì sẽ luôn có những thành phần cao su tới chín giờ, như thường lệ. Chuyến đi kéo dài hết năm tiếng, đủ cho Song Ngư bò từ xe xuống theo đúng nghĩa đen, trong vòng tay bạn trai, với dáng vẻ vật vờ như xác sống. Ngẩng đầu nhìn quả khách sạn mức bình dân ở tít trong phố, thậm chí còn chẳng có view nhìn ra biển chứ đừng nói đến gắn bao nhiêu sao trước cửa hay phục vụ buffet bữa sáng, Não Cá ủ rũ ngồi xổm ngay trên vỉa hè, gục đầu lên gối, không ngừng thở dài thườn thượt. Chuyện cũng đã đành, khóc xong rồi thì cất poster vào góc thôi.

Phía bên này, Kim Ngưu đang dỡ vali xuống thì bị Xử Nữ gạt ra, lăng xăng làm hộ cho đáng mặt đàn ông con trai. Rỗi việc, chợt thấy Thiên Yết xách đồ lỉnh kỉnh, Kim Ngưu ngạc nhiên nhìn quanh.

"Bạch Dương đâu rồi mày?"

"Hình như vào trong trước rồi, báo cho bạn anh ấy hay sao ý."

Đứng đợi mười lăm phút, Bạch Dương cũng đã quay trở lại. Theo sau anh còn có một cô gái khác, người rất biết cách gieo vào lòng đối phương thiện cảm ngay nụ cười niềm nở làm quen đầu tiên, cùng ngoại hình giản dị ưa nhìn.

"Mọi người mau vào đi. Phòng ốc nhà chị đã chuẩn bị xong hết rồi. Ngồi xe mấy tiếng chắc cũng mệt phải không? Mọi người vào uống nước cam, nhận chìa khóa xong lên phòng nghỉ ngơi luôn nhé."

"Đây là Vân Miên, bạn anh."

Bạch Dương giới thiệu. Thấy vậy, mọi người cũng lần lượt giới thiệu lại cho phải phép. Bắt đầu từ Xử Nữ, cuối cùng là Thiên Yết, đứng ngoài cùng, tâm trạng đột nhiên bối rối ngập ngừng.

"Em là Thiên Yết, ừm... em là bạn gái của anh Dương."

Vân Miên tròn mắt ngạc nhiên, quay sang Bạch Dương, cười tủm tỉm.

"Cậu chưa kể với mình chuyện này đâu đấy!"

"Mấy năm rồi mới gặp lại, nhiều thứ chưa nói hết được cũng có gì lạ đâu."

Bỗng nhận ra hai tay Thiên Yết còn đang kéo vali của cả hai người, Bạch Dương vội đỡ hộ Thiên Yết. Chỉ một hành động nhỏ đã xóa tan đi mâu thuẫn mới nhen nhóm trong lòng cô gái mới tận hưởng vị ngọt tình yêu vài tháng. Nối gót theo Vân Miên, Bạch Dương nắm tay cô, cùng bước vào trong. 

Còn lại Kim Ngưu và Xử Nữ tụt lại phía sau. Thấy Kim Ngưu còn đang lơ đễnh đi đâu, mắt cứ nhìn theo bóng lưng Bạch Dương với Thiên Yết mãi, Xử Nữ hết sức khó hiểu.

"Sao hả con vợ?"

Xử Nữ vì cuộc cách mạng đấu tranh cho vấn đề xưng hô nhân danh tình yêu tận nửa năm rồi mà vẫn chưa thành công, đâm ra cay cú chuyển sang cách gọi tuyên bố chủ quyền với thái độ xấc xược. Kim Ngưu lườm nguýt.

"Gọi thế nữa là đấm cho giờ?" 

"Sao hả vợ?" 

Không đôi co. Không đôi co giữa chỗ đông người. Không động thủ trong buổi đi chơi tình bạn. Kim Ngưu rùng mình vài hồi cho cảm giác sến súa trôi từ hai lỗ tai xuống gót chân, lẩm bẩm trấn an một điều nhịn sẽ không có chín đứa ngồi lên đầu, hơn hết là bản năng hóng chuyện đang đánh hơi có gì đó ngờ ngợ, khẽ thì thầm với bạn người yêu.

"Cậu có cảm giác anh Bạch Dương này hơi lạ không?" 

"Không." 

Xử Nữ đáp cụt lủn, hờn dỗi kéo vali đi trước. Người lạ mới là Kim Ngưu đó, yêu đương nửa năm mà vẫn cứ cậu cậu tôi tôi thì có hơn tình bạn chỗ nào không? 

Đúng là con trai, chẳng tinh ý gì hết! Kim Ngưu thầm nghĩ, tiện tay bắt lấy Song Ngư đứng gần, hỏi câu tương tự.

"Có mày ạ." Não Cá làm ra vẻ đăm chiêu. 

"Đấy đúng không?" Kim Ngưu có người đồng tình như vớ được vàng.
"Ờ, tao cứ thấy có cái gì đó lấn cấn ở đây..." 

"Bạch Dương á? Lạ chỗ nào?" Thiên Bình nghe được bèn thắc mắc.  

"Đúng là con trai!" Song Ngư phẩy tay xua đuổi.

"Ơ kìa..." 

Nắng đã có mũ. Mưa đã có ô. Nam thanh nữ tú vô khách sạn là phải trên 18 tuổi. Bạch Dương nghiêm khắc quán triệt thuê bốn phòng ngay từ đầu, hai phòng cho nam, hai phòng cho nữ. Hai thằng đực rựa trong cái phòng bí bách nhìn mặt nhau đã thấy ghét, thi thoảng phòng con gái sát vách còn vọng sang tiếng phấn khích rú hét gì đó. Rồi thì lạ hay không lạ, ai lạ, lạ cái gì; Xử Nữ với Thiên Bình đây buổi chiều vẫn phải lóc cóc sang phòng con gái người ta rủ đi chơi. Nghỉ ngơi cái gì nữa, đến thành phố biển là phải đi dạo biển! 

Vẫn là cái chủ đề lạ hay không lạ ấy đang được nhóm con gái bàn tán sôi nổi đến tận bốn giờ chiều. Bạch Dương mất hút kể từ khi cả lũ lên phòng; Thiên Yết nói anh lâu lắm mới có dịp hàn huyên với bạn cũ, đương sự là bạn gái người ta còn chưa phản ứng gì mà mấy đứa bạn cứ sồn sồn lên. Ừ, bạn, nhưng bạn con gái đó! Có ông nào đi du lịch cùng người yêu ngay hôm đầu lại biệt tích như thế không? Kim Ngưu phân tích, Song Ngư vẽ ra 7749 cái thuyết âm mưu, Phương Anh an ủi vì nhìn Bạch Dương bề ngoài không giống người như thế, trong khi lớp trưởng Lân ù ù cạc cạc ngồi nghe. Có tiếng gõ cửa, lớp trưởng Lân là người thừa bị đẩy ra xem, cuối cùng mở cửa trước cái nhìn rực lửa của Xử Nữ với Thiên Bình. Thế quái nào mà lớp trưởng lại đặc quyền bước vào phòng con gái?? 
Lớp trưởng Lân nhún vai, sang buôn chuyện chứ làm gì? Hai đứa mày lại ngoan ngoãn chịu nghe lệnh anh Dương à? 

Nhưng mấy người khác đâu cả rồi? 

Bảo Bình với Sư Tử đã rủ nhau ra siêu thị mua dầu gội sữa tắm vì quên mang theo. Còn lớp phó Huy xin một chân đi theo bạn gái nhưng lại bị Bảo Bình bỏ mặc như người thừa, hiện đang trầm cảm trong phòng một mình. Lớp trưởng Lân bấy giờ mới nhớ ra bạn thân bèn vội vội vàng vàng quay về phòng động viên tinh thần. Thương thay cho cái phận trai mười hai bến nước của anh bạn; mà kể lớp phó Huy cũng lạ, hoặc quá dại gái đến quên thân mình - không hiểu sao có thể chấp nhận kiểu yêu đương coi bạn trai xếp sau bạn thân vậy luôn?

Trời tắt nắng, cả nhóm cũng quây quần đông đủ tại nhà hàng ven bờ biển mộng mơ. Tai lắng nghe tiếng sóng vỗ rì rào, hương vị mằn mặn của biển phảng phất bên cánh mũi nhanh chóng bị lấn át bởi những đĩa hải sản phong phú lấp đầy cái bàn dài. Lợi ích của việc nhóm đông đi ăn hải sản là gọi được gần hết các món trong menu, thành ra món nào cũng được nếm. Mà có hải sản thì không thể thiếu bia. Anh lớn Bạch Dương tạm nhắm mắt làm ngơ trước hành động bật nắp bia tanh tách của lũ nhóc chưa đủ tuổi trưởng thành, coi như cho xả stress hết nước hết cái, lấy động lực ôn thi năm cuối cấp. 
Chuyến đi còn có sự góp mặt của cậu em đẹp trai trong đội bóng rổ khối dưới Song Tử - người cũng đến biển Hạ Long đi phượt cuối tuần một cách tình cờ, và tình cờ thay rẽ vào quán này trong lúc tìm hàng ăn, cuối cùng được Xử Nữ phối hợp diễn như thật mở miệng rủ nhập hội. Cái ghế lẻ còn lại đặt cạnh Sư Tử đầu bàn quả nhiên là dành cho cậu nhóc mà. 

Song Tử hăm hở ngồi xuống chào chị gái xinh đẹp, ngạc nhiên thốt lên khi phát hiện cả hai cùng mặc áo có họa tiết giống nhau. Áo phông kẻ ngang phải nói là đại trà tới mức già trẻ trai gái gần như ai cũng có một cái trong tủ đồ, có tới trăm loại sọc, trăm kiểu dáng, trăm màu khác nhau. Trùng được cả kiểu cả màu mới gọi là tài đấy! Xử Nữ thầm bĩu môi lên mặt, tay quờ sang phải khoác vai Kim Ngưu; không như thằng em phải gọi điện nài nỉ hắn phím cho bộ đồ Sư Tử mặc sáng nay, hắn cứ đàng hoàng mặc đồ đôi đã thống nhất từ trước với Kim Ngưu thôi. Số đồ đôi hai người có thậm chí đủ cho cả chuyến đi chơi này luôn ấy chứ! 
"Tay bẩn!" 

Kim Ngưu cau mày giãy tay bóc tôm của bạn người yêu ra. Xử Nữ hờn ra mặt. Đoán xem vì ai mà người bạn trai chu đáo hoàn hảo không biết sợ gì ngoài dị ứng tôm lại phải nhúng tay bóc tôm bẻ cua nãy giờ nào?

Giờ thì ai là chủ, ai là tớ, mọi người rõ rồi đấy.

Đồ ăn cạn, bia lâng lâng, chủ đề cuộc trò chuyện của đám thanh niên "mười bảy bẻ gãy sừng trâu" lan man quanh quẩn chuyện yêu đương mãi không có hồi kết. Bộ đôi cán bộ bấy giờ rút ra quả app vô cùng thú vị cho phép người dùng nhập các lựa chọn theo hình chiếc nón kỳ diệu rồi bấm xoay, và app sẽ chọn ra một trong các kết quả ngẫu nhiên. Là hên xui, hay ý trời, hay các cụ mách bảo; chốt lại đây là phiên bản nâng cấp của chai Mountain Dew chơi Truth or Dare trong lớp ngày nào - vừa vặn ở đây có sáu cặp, cặp nào bị quay trúng sẽ phải thành thật trả lời câu hỏi để kiểm tra mức độ am hiểu của mình với nửa kia, ai trả lời sai hoặc không trả lời được thì sẽ phải chịu phạt, nốc cạn một chai bia.

Khi được hỏi nội dung trò chơi, lớp trưởng Lân tự hào rống lên cái tên vừa nghĩ ra: Trò Chơi Đốt Nhà!

Round 1: Mình là mối tình thứ mấy của người kia?

Chai bia đã khui nắp để sẵn giữa bàn chờ đợi thí sinh đầu tiên. Lớp trưởng và Phương Anh là cặp mở bát, quyết định cùng đếm đến ba, chơi lớn đồng thanh cho có khí thế. 

Lớp trưởng: "Tao là mối tình thứ hai của Phương Anh!"

Phương Anh: "Lân là mối tình thứ sáu của tao!" 

"..." 

Ủa? Lớp trưởng với Phương Anh nghệt mặt nhìn nhau trong khi mười người còn lại phá lên cười. Lớp phó Huy suиɠ sướиɠ dúi vào tay bạn thân chai bia, lại còn giúp kề lên tận môi. Tiếng cười ha hả quái ác của đám bạn châm mồi lửa cho từng ngụm men lăn xuống cổ họng làm đầu óc lớp trưởng lùng bùng rối ren. Vừa buồn bực vừa cay cú. Ủa sao cô bạn gái đáng yêu mới kể cho cậu về lần đầu hẹn hò hồi cấp hai? Gì mà đã tận sáu lần yêu đương trong vài năm đi học rồi, không biết phải sành sỏi phải chất chơi cỡ nào đây? Ngu ngu ngơ ngơ không biết gì, vị chi mỗi năm Phương Anh thay bồ một lần, thế hóa ra cậu là thóc chờ đến khi tốt nghiệp sẽ bị mổ cho không sót cả vỏ lẫn hạt à? 
Đổi lượt, Phương Anh vô cùng khó hiểu lại đếm đến ba, trong khi lớp trưởng Lân mặt dài thuỗn gần chạm đất, cái giọng vô hồn chứng tỏ cột sống của mình không ổn chút nào. 

Phương Anh: "Tao là mối tình thứ tư của Lân!"

Lớp trưởng: "Đầu... tiên..." 

"?!?!" 

"Há há há, hai đứa này mở bát đỉnh quá! Thôi, chịu phạt có đôi cũng phải có cặp với nhau, thứ mấy đâu có quan trọng đâu nào!" 

Thế là cô bạn Phương Anh lại phải nhắm mắt dốc chai bia xuống họng. Cơ mà sức con gái uống bia lần đầu, cố mấy cũng chỉ nốc được hai phần ba chai, còn lại chịu chết, dưới sự hăm dọa của đám bạn đành nhìn sang bạn trai cầu cứu. Bạn trai thì đầu óc còn đang lạc trôi nơi nào, tai toàn chữ gà với thóc nào thiết tha gì tới ánh mắt khẩn thiết của bạn gái? Lớp phó Huy túm tóc thằng bạn, ngửa đầu ra sau, Thiên Bình phối hợp đổ nốt chỗ bia vào cái miệng vô hồn há to của lớp trưởng. Bia chảy xuống ừng ực như nước lã. Lớp trưởng Lân không phản ứng. Dường như thân xác chỉ còn lại cái vỏ rỗng, tâm hồn thì đã chết trong lòng nhiều chút rồi. 
Hành hạ hai người xong, anh bạn lớp phó - người hiểu rõ lớp trưởng Lân nhất từ việc crush đầu tiên tên là gì cho đến chuyện tình sử từ khi sinh ra, mới lên tiếng minh oan.

"Ê mà tao nghĩ có sự hiểu lầm gì ở đây rồi. Thằng này đã biết yêu ai đâu, Phương Anh là tình đầu của nó mà. Còn con số bốn thì tao nhớ thằng Lân từng đơn phương vớ vẩn ba đứa rồi, Phương Anh mới là người thứ tư nó thích. Mà đó là đơn phương chứ có phải yêu chính thức đâu?"

"Ơ, tao tưởng là phải tính cả số lần yêu? Hẹn hò hoặc đơn phương cũng phải tính hết chứ?" 

Phương Anh với biểu hiện lâng lâng đã uống nửa cốc bia từ trước khi tham gia trò chơi, giờ đến vẻ ngạc nhiên mắt chữ A mồm chữ O cũng không thể bộc lộ qua đôi mắt lờ đờ say; tầm này chợt hiểu ra, nhưng có yếu ớt phản bác cũng đã muộn. Lớp trưởng Lân bên cạnh cũng gật bên này gật bên nọ sắp đổ xuống bàn nhậu tới nơi, mắt thì nhắm nghiền. Thì ra không phản ứng là do đã say quắc cần câu sau khi nốc oan hơn một chai bia rồi. 
Cay không? Cay chứ! Độ cay của hai đứa bạn đổi lại bằng trận cười rung cả nhà hàng cho mười người còn lại. Cơ mà bạn thân lớp phó hôm nay số còn đỏ chán, nghiệp vẫn chưa quật tới, tiếp theo đến mình với Bảo Bình thì hùng hồn khai.

"Tao là tình đầu của Bảo Bình chắc luôn!" 

Tương tự, Bảo Bình xòe tay về phía lớp phó, lớp phó ung dung ra dấu tay OK.

"Tình đầu. Bọn tao là tình đầu của nhau nè, đẹp chưa đẹp chưa?" 

Tới Kim Ngưu và Xử Nữ, không hề thua kém hai người trước, Xử Nữ hãnh diện nắm tay Kim Ngưu giơ lên cao cho cả lũ thấy, hếch mặt song song với trời.

"Tình đầu của Kim Ngưu dành trọn vẹn cho tao."

"Ờ, trong khi tao phải là mối tình thứ năm của Xử Nữ rồi." 

Mình là mối tình thứ năm của Xử Nữ, là người thứ mười lăm Xử Nữ đi tỏ tình hoặc nhận được lời tỏ tình từ các cô gái khác. 15/05, sinh nhật Kim Ngưu, cách vài hôm Xử Nữ sến súa lại lải nhải về việc Kim Ngưu là mối tình định mệnh của hắn và có khả năng là cuối cùng như thế nào. Muốn quên cũng không quên nổi!

Chiếc nón kỳ diệu lại xoay một vòng, lần này kim dừng ở cặp Bạch Dương và Thiên Yết. Bạch Dương quay sang Thiên Yết, nháy mắt.

"Thứ hai, nhỉ?" 

"Vâng." Thiên Yết mỉm cười. "Còn em là thứ tư." 

"Từ từ đã nào anh zai!" 

Xử Nữ điếng người cắt ngang, Song Tử nhảy dựng, Kim Ngưu trợn tròn mắt. Trông Bạch Dương lành như đất thế, trước giờ mấy thằng em đội bóng cứ đinh ninh Thiên Yết phải là tình đầu của ông anh mình, vậy mà tình sử yêu đương cũng ngang ngửa cỡ hot boy Xử Nữ chứ đùa!

"Sao bọn em lại chẳng biết gì nhở?!" 

"Mấy đứa có bao giờ hỏi anh đâu?"

"Nhưng mà..." Song Tử cự nự. "... em tưởng truyền thống đội là phải khai tất tần tật tình sử cho nhau cơ mà..."

"Chúng mày có ở đây hôm anh vào đội bóng không?" Thông lệ gia nhập quái ác của anh em đội bóng rổ trường là cái cớ hoàn hảo để lớp đàn anh nắm thóp đám hậu bối - Bạch Dương cũng không từ cơ hội. "Kim Ngưu này, chỗ anh em anh nói thật cho em biết. Anh không biết Xử Nữ văn vở gì với em, nhưng hồi năm ngoái gia nhập đội, nó khai nó phải hẹn hò với sáu người trước em rồi."
"Đâu ra?!" Xử Nữ giật thót mình.

"Hay hồi đó mày xạo để phá vỡ kỷ lục yêu đương, có miếng thể hiện với anh em?"

"Ôi dào, mấy cái đó em chẳng quan tâm đâu mà." Kim Ngưu xua tay một cách rộng lượng. "Quá khứ là quá khứ, hiện tại là hiện tại. Yêu đương là việc của hiện tại hướng đến tương lai, mình cũng không nên nhỏ nhen lôi quá khứ ra so đo chứ, đúng không anh?"

"Có tí bia vào mà đầu óc đã mụ mị vì trai rồi à con ranh? Việc nắm ngọn ngành tình sử là phép thử xem bồ mày thành thật với mày bao nhiêu đó! Đây này, mày thấy không, Xử Nữ văn với mày một kiểu thì với anh Dương lại kiểu khác. Con trai với con trai thì phải giấu nhau cái gì, đúng không? Mà lại còn sáu cuộc tình, thêm mày là thứ bảy. Cho là ít nhất phải lớp năm mới biết yêu là gì. Thế thì Xử Nữ trung bình mỗi năm yêu một người khác nhau. Nhìn vào số liệu kia kìa, mày thấy Xử Nữ đáng tin không?"

Song Ngư bĩu môi khinh thường, tay vỗ lấy vỗ để gương mặt đỏ bừng của con bạn thân, thở dài giáo huấn.

"Đây nhé, mày phải học tao đây này. Trước tao thì Thiên Bình có hẹn hò hồi lớp chín. Tình đầu đó, tao là tình thứ hai nha. Một em khối dưới, cùng trường, học cùng lớp guitar. Yêu có 9 tháng 11 ngày xong lúc Thiên Bình lên cấp ba thì chia tay do em kia muốn tập trung thi. Giờ thì em đó học trường X, lớp Y khối D quận bên cạnh, chiều cao 1m62, mặt trái xoan có nốt ruồi ở cổ, tóc mới hai tuần trước vừa cắt ngắn giống Song Hye Kyo xong, ờ lúc đó tao cũng thấy ẻm đăng story kêu mê cái phim Encounter của Song Hye Kyo với Park Bo Geum xong hôm sau đi cắt kiểu đó luôn, từ hồi chia tay Thiên Bình đến giờ vẫn chưa yêu ai, hình như đang được một thằng cùng lớp tán, thấy thả tim không sót cái ảnh nào... À, tên ẻm là...
"Thôi!! Chuyển chủ đề!!!"

Round 2: Quan điểm về tình đầu? 

"Tình đầu là với người đầu tiên ta biết rung động."

Bảo Bình thở ra một câu chân lý khiến cho cặp đôi cán bộ, Song Ngư lẫn Song Tử tán thành nhiệt liệt. Lập tức, cái lý lẽ trẻ con đó bị bác bỏ bởi phe đối lập - Sư Tử, Kim Ngưu, Thiên Yết, Phương Anh. Ba cái trò cảm nắng rồi đơn phương nhan nhản thời đi học, nay thích người này kia quay xe người nọ, tình cảm chớp nhoáng mà đôi khi còn lầm tưởng sang tình bạn thế mà cũng được coi là tình đầu à?

"Tình đầu là mối tình đầu tiên phải có sự hồi đáp từ cả hai phía."

Không nhé. Hội những người đàn ông thực thụ đã bẻ gãy lý lẽ của hoa khôi Sư Tử. Tình đầu có mỗi là cột mốc lần đầu hẹn hò thôi à? Nó phải tượng trưng cho ý nghĩa thiêng liêng nào đó chứ!

"Tình đầu là tình khiến ta thay đổi và trưởng thành."

Thật vậy. Vài cuộc tình chớp nhoáng chẳng là gì cho tới khi gặp Kim Ngưu, cậu nhóc Xử Nữ mới học cách để trưởng thành, học cách nhìn nhận mối quan hệ nghiêm túc bằng những rung động chân thật đầu tiên có trong đời. Là ngồi bên bờ biển hay rìa hồ Tây, trên bàn là đĩa ốc hay hải sản, là ngày đầu hẹn hò hay ngày thứ bao nhiêu đi nữa, Kim Ngưu của hắn với đôi má đỏ hây vẫn cứ mãi nở nụ cười rạng rỡ hướng về hắn. Dành riêng cho hắn. 

Giữa bàn nhậu toàn những con người đang chìm đắm trong tình yêu, Xử Nữ ngang nhiên kéo Kim Ngưu ngả vào lòng, hai tay áp má bạn người yêu nựng lấy nựng để, tranh thủ hôn chụt chụt lên chóp mũi cô nàng khoảng chục cái trước khi Kim Ngưu giãy ra. 

Triết lý của Xử Nữ được Bạch Dương và Thiên Bình tán thành. Bạch Dương bỗng trầm ngâm. 
"Mà mấy đứa có nghĩ thế này không? Anh nghe mấy thằng bạn tâm sự, mà chính anh cũng cảm thấy như thế này: Tình đầu là mối tình mà đàn ông sẽ khắc cốt ghi tâm cho tới cuối đời luôn ấy." 

Nửa số người ngồi trên bàn nhậu, ngoại trừ Bạch Dương vừa phát biểu, bỗng yên ắng lạ thường. Cặp đôi cán bộ thích thú quan sát biểu hiện của những người từng trải qua hơn một cuộc tình. Sư Tử quay sang nhìn Song Tử, cậu nhóc khối dưới xinh trai có biểu hiện vô cùng thiếu tự nhiên mà đánh mắt về phía mặt biển mênh mông, vờ như không nghe thấy gì hết. Xử Nữ cũng ngẫm nghĩ, dường như não bộ đang lội lại bốn hay sáu cuộc tình trước Kim Ngưu để kiểm chứng. Trong khi Thiên Bình lặng lẽ uống hết cốc bia, mắt nhìn đăm đăm vào đống vỏ tôm trước mặt, khẽ gật gù đồng tình. 
Cơ mà từ "khẽ" đó vẫn không thể giúp cậu chàng lọt khỏi tầm mắt xẹt điện của cô bạn gái Não Cá ngang với 16 chiếc camera không một điểm mù. Cả bàn ăn rung chuyển. Song Ngư đứng phắt dậy, chống nạnh, mười vạn câu hỏi vì sao bắt đầu tuôn trào như súng liên thanh nã ầm ầm một góc nhà hàng.

Vì sao lại đáng nhớ? Có phải còn cái gì với nhau nên mới đáng nhớ đúng không? Quan trọng thế thì sao không về với nhau luôn đi? Kìa, người ta vẫn còn độc thân ở giá kia kìa, chắc là vẫn nuôi hy vọng, chán con này thì về với nó chứ gì? ...

Vấn đề là Song Ngư đã uống đủ bia để kích hoạt chế độ nói không cần nghỉ mà cũng không cần nghĩ - chúa bộp chộp là Song Ngư, chúa hay ghen cũng là Song Ngư, chúa nắng mưa thất thường bão bùng khôn lường không Song Ngư thì còn ai? Thiên Bình nghe mãi cũng sinh bực. Vậy là bữa nhậu giải tán trong tiếng cãi vã qua lại của cặp đôi Cá Bình vốn thường ngày nhí nhảnh như cá cảnh mà nóng lên dọa mọi người chết khiếp. 
"Kim Ngưu, tôi với cậu đi dạo biển không?" 

Kim Ngưu gà gật không đáp, gương mặt lơ tơ mơ quay sang phía người vừa gọi tên mình, ngoài biểu hiện thích thú dụi vào bàn tay mát lạnh của Xử Nữ cho tỉnh bia thì đại ý thế nào cũng được. Tửu lượng của Kim Ngưu giờ nâng lên hai chai, sau một năm cũng coi như là tiến bộ. Để lại mấy người còn tỉnh táo bàn chuyện bắt taxi đi hát karaoke, Xử Nữ sau khi để lại lời thông báo đi đánh lẻ cùng bạn người yêu bèn chộp tay Kim Ngưu đang lơ tơ mơ chuồn thẳng. 

Khó lắm mới có được không gian riêng tư, Xử Nữ hí hửng cười phớ lớ. Cặp tình nhân khoác vai nhau đi dọc bãi biển, thủy triều kéo theo những bọt sóng lăn tăn lùa vào kẽ chân, cái lạnh đột ngột ập tới làm Kim Ngưu bừng tỉnh khỏi cơn say mà nhảy cẫng lên. Mười ngón tay vẫn bấu chặt vào cánh tay hắn như kiếm tìm điểm tựa trong vô thức. Xử Nữ nổi hứng muốn trêu chọc, cúi xuống vốc ít nước tạt vào mặt bạn người yêu. Mang ý tốt giúp Kim Ngưu tỉnh táo mà, song hắn đã phải nhăn nhó vọt ra xa khỏi cô nàng cả mét. Cái khoác tay âu yếm bỗng chốc chuyển sang hành động cấu véo - yêu thương đâu không thấy, Xử Nữ da thịt mình bị Kim Ngưu kéo ra bằng hết sức bình sinh, kéo không được nữa thì chuyển sang vặn, vặn hẳn 360 độ mới ác! 
Hắn đã vội quên Kim Ngưu say bia là bay luôn cả não như sự kiện quán phở cuốn hồ Tây một năm trước rồi sao? 

"Đồ khốn... cậu chê tôi toàn đồng bằng cái gì? Tôi thèm mà được như Sư Tử đấy! Không thích được chưa?! Suốt ngày bị đám đực rựa thiển cận các cậu đem ra so sánh, biếи ŧɦái chết lên được!!" 

"..." 

"Ê, cậu lấy cái thá gì mà bắt tôi chạy lên chạy xuống mua đồ cho cậu? Tưởng được mỗi cái mác bóng bẩy vuốt vuốt mang ra lòe gái nên cho mình cái quyền sai bảo người khác như chó là được à? Hứ, để xem cậu có móc họng ra giữa lớp không nếu biết bánh mì tôi mua cho cậu không phải ở canteen mà là mua ở trước ngõ đối diện trường! Ờ, cái sạp bánh mì bé tí ế khách có giá rẻ bằng một nửa mà đầu năm bị khui ra vụ dùng trứng ung với nguyên liệu không sạch ấy, há há há... Cậu nghĩ gì mà tôi chịu làm không công cho cậu chứ?" 
Nào nào, Kim Ngưu say rồi. Kim Ngưu chỉ đang say thôi. Đầu óc hình như vượt thời gian trở về một năm trước rồi. Say nên nói linh tinh bậy bạ, nói ra cho bõ tức, chứ làm người ai lại làm thế. Nào ai dám... 

Một phút để cân nhắc có nên quẳng Kim Ngưu xuống biển hay không, Xử Nữ hít vào, thở ra, lại hít vào, thở ra. Một bên tiếng sóng vỗ rì rào thơ mộng, một bên tiếng Kim Ngưu hết cười ha hả lại léo nhéo càm ràm chuyện ngày xưa. Cái chân thậm chí còn chẳng đứng vững trên cát nếu không nhờ hắn túm tay giữ lại. Sau cùng thì với trách nhiệm của một người bạn trai tận tụy, Xử Nữ quyết định cõng cô nàng về khách sạn. Có trời đêm thanh tịnh, có vầng trăng tỏ trên cao, có làn sóng bạc đầu chứng giám; đời thuở có cô gái nào đứng trước biển cùng người yêu mà mang thù cũ ra ôn lại thay vì nói những lời thề non hẹn biển không? 
Đã thế, Xử Nữ bắt đầu thấm thía cái nghiệp trẻ trâu thời ấy xem ra sẽ theo hắn cho tới khi không còn thấy mặt Kim Ngưu nữa, lại chỉ có thể mắm môi mắm lợi lê từng bước não nề về khách sạn. 

"Aaaa đồ khốn, hôm trời mưa cậu cho tôi leo cây nhá... Ấu trĩ nó vừa vừa thôi, hôm đấy tôi làm cái gì cậu nào? Cái loại đối xử phũ phàng với con gái như cậu xứng đáng có âm mười người yêu... hấc!" Nói rồi cắn thật mạnh vào bả vai hắn cho bõ tức.

"..."

"Đầu óc cậu nghĩ cái gì mà lôi nỗi sợ của người khác ra đùa cợt thế? Hấc! Bỉ ổi như vậy á, tôi là tôi trù cho cậu đời này kiếp này sẽ không kiếm được người yêu... Tỏ tình với ai sẽ bị ăn tát mười cái. Ai mà thích cậu coi như mắt mù đi đường sẽ bị ngã mười cái luôn..." 

"..."

Tóc bị túm ngược về sau, men rượu phả vào tai hắn những lời hằm hè đe dọa. Xử Nữ tiếp tục nhịn. 
"Đồ đẹp trai nhưng ích kỷ, nhỏ mọn, bỉ ổi! Tôi ghét cậu!! Tôi ghét cậu 10 000 lần!!!" 

"..."

Ai đó hãy ngăn Xử Nữ quăng Kim Ngưu xuống biển đi!! 

Hết ngày 1. 

...

A.N

Ting ting, Annie gửi lời chào tới bạn sau hai năm nè! Còn ai ở đây không ta? 

Hoàn truyện sau hai năm mới bắt tay vào viết ngoại truyện, tâm trạng bỡ ngỡ quá. Cảm giác văn phong của mình thay đổi rõ rệt, cố lắm mà không thể quay trở lại cái vibe hài hước hồn nhiên mượt mà đặc trưng của Their Youth. Ban đầu viết đúng là khó khăn thật. Phần lớn tình tiết mình đã quên, một tab viết mà cứ phải bật một tab song song để đọc lại truyện bất cứ lúc nào. Nhưng kỳ lạ là mình càng viết càng bị cuốn vào. Giống như được ôn lại gần bốn năm thanh xuân đã gắn bó với Their Youth - cũng là khoảng thời gian mình còn ngồi trên ghế nhà trường, trải qua những năm cấp ba vô tư lự cùng bạn bè ấy (chắc chỉ thua mỗi Their Youth ở khoản hường phấn nhắng nhít mà thôi). Đúng là cảm hứng sẽ thay đổi ở mỗi một giai đoạn cuộc đời. Giờ bảo mình viết lại học đường thì mình chịu, mình không tự tin sẽ làm được tốt như Their Youth - thi thoảng edit lại Their Youth, mình vẫn ngưỡng mộ bản thân ngày ấy đã có thể viết ra những đoạn cơm chó trôi chảy tự nhiên thực sự. Vậy đấy, chính mình viết ra, chính mình cũng bị rung động bởi câu chuyện này. 
Phiên ngoại này là món quà tri ân tới những độc giả đã theo mình từ rất lâu, tới những ai yêu thích câu chuyện này, tới cô bé đáng yêu simp anh Bạch Dương 12A4, và tới một phần thanh xuân của mình. 

Đã viết thì 10k từ dự tính cũng không đủ. Ban đầu mình định giới hạn trong 6k từ thôi, xong tăng lên 10k từ, cuối cùng viết tới 7k6 từ nhưng mới lết được nửa ý tưởng, đành tách ra đăng trước. Phần tiếp theo sẽ cố gắng không để mọi người đợi lâu đâu. 

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play