Chỉ cần thành tích khoa văn hóa max điểm, hắn hoàn toàn có thể trùng kích vào lớp đặc huấn lớp mười hai.

Trần Thư không hề do dự, vỗ vỗ ngực:- Tiền này ta cho mượn, có điều có lãi! - Cứ dựa theo lãi suất gấp hai của ngân hàng mà tính!Hạ Băng vội mở miệng, trực tiếp đáp ứng.

Trời sinh tính cách của nàng kiêu ngạo, mở miệng vay tiền đã không dễ dàng, nếu không tính lãi, ngược lại đáy lòng của nàng sẽ bất an.

- Ngươi cần bao nhiêu?Trần Thư mở miệng nói.

- Mười vạn.

.

Hạ Băng thấp giọng mở miệng nói.

- Khụ khụ khụ! Nháy mắt Trần Thư bị sặc nước miếng ho khan.

Đại tỷ, ngươi là nghe ngóng toàn bộ tài sản của ta đúng không?- Ngươi muốn nhiều tiền như vậy làm gì?Trần Thư hỏi.

- Ta lập tức có thể đột phá đến Ngự Thú Sư cấp sáu, muốn đi chợ đen mua Ngự Thú Châu trung phẩm.

Hạ Băng thẳng thắn, trong mắt của nàng có chờ mong.

Là học sinh của lớp ngự thú năm, có thể trở thành Ngự Thú Sư cấp sáu, hiển nhiên là cực kỳ hiếm thấy.

Đây đã là thành tích trước mười của lớp, có thể vững vàng đi vào lớp đặc huấn lớp mười hai.

- Được! Ta cho ngươi mượn! Có điều ta có một điều kiện.

Ngữ khí Trần Thư dừng một chút, khóe miệng có nụ cười quỷ dị.

Trong lòng Hạ Băng rung động, nụ cười này nhìn thấy nào cũng có chút không thích hợp.

- Điều kiện gì?Hạ Băng mở miệng nói.

- Ngươi phải viết một bài văn nghị luận ca ngợi ta, yêu cầu không ít hơn hai ngàn chữ, phải viết tình chân ý thiết, cảm động lòng người, ngày mai giao đến cho ta là được.

Hạ Băng:- ! Đây là cái yêu cầu trâu ngựa gì?- Chắc rằng chuyện đơn giản như vậy cũng không làm khó được ngươi đâu nhỉ.

Trần Thư nói với nụ cười bỉ ổi.

- Nếu ngươi không nói gì, ta sẽ mặc định là ngươi đồng ý.

Hắn ta lấy mười vạn đồng trong túi ra, đồng thời lấy ra một khỏa Ngự Thú Châu màu trắng.

- Đây là Ngự Thú Châu lần trước ngươi cho ta, nay ta cho ngươi mượn lại, hiện tại ta chưa cần đến nó.

Cho dù có nuốt Ngự Thú Châu thì vẫn cần thời gian để tu luyện và tinh luyện nó thành Ngự Thú Lực của tự thân.

Nhưng đối với Trần Thư mà nói, tu luyện là chuyện không thể nào, trước giờ hắn chỉ có thể dựa vào phần thưởng mà duy trì mạng sống này thôi.

- Trần Thư, coi như không có cơ hội vào đại học Ngự Thú, nhưng nếu ngươi đã chọn con đường này rồi, ta hy vọng ngươi có thể nghiêm túc theo đuổi nó.

Khuôn mặt của Hạ Băng rất nghiêm túc, rõ ràng nàng nghĩ rằng Trần Thư đã hết cơ hội rồi.

Là một ủy viên học, đương nhiên nàng cũng muốn cứu vãn một phen.

- Ủy viên Hạ, trong lòng ta biết rõ, một viên Ngự Thú Châu hạ phẩm có giá hai vạn đồng ở chợ đen, tổng cộng là mười hai vạn đồng.

Dù chúng ta có là bạn nhưng tiên lễ hậu binh, cũng nên viết giấy vay nợ chứ.

Trần Thư viết xong giấy nợ, đồng thời cả hai cùng ký tên vào, lúc này hắn mới thấy yên lòng lại.

Hạ Băng trịnh trọng nói lời cảm ơn:- Cảm ơn ngươi, Trần Thư.

Mặc dù mọi người đều là Ngự Thú Sinh, nhưng bọn họ đều không có năng lực kiếm tiền, có thể cho nàng ta mượn nhiều tiền trong một lần như vậy, đó chắc chắn là một ân tình không thể nghi ngờ.

Trần Thư xua tay nói.

- Mọi người đều là đồng học cả mà, nói cám ơn cũng quá khách sáo rồi.

- Nhân tiện nhớ trả cả tiền lãi nữa đó!- …Trần Thư thu dọn cặp sách và chuẩn bị về nhà nghỉ ngơi.

Còn Hạ Băng thì đi đến chợ đen.

Tuy rằng có tiền, nhưng Ngự Thú Châu cũng là đồ vật cực kỳ trân quý, trong chợ đen cũng chưa chắc có hàng, tất cả đều phụ thuộc vào vận may của nàng ta.

Ngày tháng trôi qua, Trần Thư muốn tìm cơ hội để dạy Trịnh Dịch một bài học, ai bảo lần trước ca ca hắn ta tìm người trừng trị hắn cơ chứ.

Bây giờ Trịnh Nam đã tốt nghiệp rồi, không còn ở trong trường nữa, Trần Thư chỉ có thể nhắm vào Trịnh Dịch thôi.

Nhưng trong khoảng thời gian này Trịnh Dịch vô cùng thận trọng, không cho Trần Thư bất kì cơ hội nào.

Hắn ta luôn đi cùng một nhóm bạn, thậm chí đi vệ sinh cũng không đi một mình.

Hai tuần sau đó, Trần Thư thành công đột phá đến Ngự Thú Sư cấp bốn.

Mỗi một điểm Ngự Thú Lực đều là do hắn chăm chỉ thông qua hệ thống mới có được, khiến hắn thật sự cảm thấy trở thành Ngự Thú Sư không hề dễ dàng.

Đồng thời, đối với kiến thức Ngự Thú cao trung, hắn đều nắm trong lòng bàn tay, căn bản là không thể mắc sai lầm được.

Thực tế thì thành tích môn văn hóa của hắn đã vượt qua cả Hứa Tiểu Vũ của lớp một luôn rồi.

Đến một ngày, chủ nhiệm lớp Phương Kha bước vào lớp với vẻ mặt nặng nề.

Phương Kha nghiêm nghị nói:- Các bạn học, đã có kết quả kỳ thi tuyển sinh đại học năm nay rồi.

Trong phút chốc, cả lớp đều tò mò bởi bọn họ chỉ còn chưa đầy một năm nữa là đến kỳ tuyển sinh đại học rồi, đương nhiên rất quan tâm đến vấn đề này.

Vào ngày thi đại học, kết quả của khoa Ngự Thú sẽ được công bô, nhưng bài thi của lớp văn hóa vẫn cần thời gian chấm điểm, tổng hợp thành tích của cả hai khoa mới là tổng điểm chính thức.

- Thành tích tổng hợp của trường trung học Nam Giang xếp thứ năm, thấp hơn hai bậc so với năm ngoái, thành tích của lớp một là 650 điểm, xếp ngoài top 10 thành phố.

.


Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play