Thắc mắc của tôi thế rồi cũng có người đáp trả khi giờ ra chơi vừa đến thì nó đã chạy vội xuống tìm tôi.Gương mặt nó vui như tết nói ko ngừng nghỉ.

- Upa, lớp upa chọn thi tiết mục gì chưa? Lớp em chọn đóng kịch đó. Và em được là nữ vai chính. Hay ko?

- Sao mài đóng vai chính? Còn Tú Vi thì sao? Mà diễn vở kịch nào?

- Diễn vở Công chúa ngủ trong rừng. Hehe...mới đầu lớp bỏ phiếu chọn nữ vai chính. Em và nhỏ Vi lại ngang nhau. Phiếu cuối cùng là thằng Phong tiếp. Em cứ tưởng nhỏ Vi được chắc rồi vì thằng Phong đâu có ưa em đâu. Ai ngờ nó lại dành phiếu đó cho em nên em thắng!

- Vậy mài đóng vai công chúa, còn Vi vai gì?

- Cô tiên!

- Ờ, cũng được! Còn thằng Phong? Nó có tham gia ko?

- Sao ko? Nó là đứa được đám con gái thích nhất lớp. Nó đóng vai hoàng tử áh! Nhưng kệ nó, em đâu quan tâm! Em chỉ cần làm công chúa thôi.Hehehe...!

- .........!-tôi im lặng ko nói gì vì những suy nghĩ vớ vẩn ko biết ở đâu lại tìm đến tôi.Tôi cố gắng moi lại trí nhớ của mình. Nhớ xem cốt truyện Công chúa ngủ trong rừng thế nào và chợt thấy khó chịu khi nhớ ra câu chuyện sẽ kết thúc = 1 nụ hôn của hoàng tử. Thấy tôi đăm chiu suy nghĩ, nó quơ quơ tay trước mặt tôi nói:

- Upa đang nghĩ gì vậy?

- Ko! Nghĩ gì đâu?

- Lát ra về, lớp em bắt đầu tập kịch. Trong đám thì Tú Vi là con nhà giàu nên cả đám quyết định đến nhà Tú Vi tập. Còn mấy bữa là đến chủ nhật rồi!

- Ừm! Thì mài cứ đi qua nhà Vi với lớp của mài đi. Có gì tao nói với mẹ.

- Nhưng mà tập xong upa đến chở em về nha!

- Mơ hả? Tao rãnh quá sao mà đi rước mài? Hết học quân sự rồi buổi chiều ở nhà ngủ ko sướng sao?

- Plè..ngủ nhiều thành heo, đầu óc ngu đần bây giờ!

- Mài nói ai thành heo đó?-tôi liếc nó

- Plè...nói ai tự hiểu!

- Ờ..ờ..tao là heo thì cũng mặc! Tự đi đi. Tao ko có chở đâu!

- Xì...đồ xấu!-nó làm cái mặt xấu với tôi rồi bỏ lên lớp. Tôi ko tức gì mà chỉ nhếch miệng cười cái hành động của nó rồi nhìn nó đi

lên lớp.

Thế là những ngày tập luyện ngoài giờ giữa các lớp với mục đích giành chiến thắng bắt đầu. Tôi và nó buổi sáng thì đi cùng nhau, buổi chiều thì mỗi đứa 1 hướng đi đến chỗ tập hợp riêng của lớp. Nó thì nhức đầu vo gạo với lời thoại còn tôi thì bứt tóc với những bài học bước đi kiểu người mẫu của Xuân. Rồi thì ngày chủ nhật đã gần kề, vẫn như mọi thường khi tan học thì tôi và nó sẽ cùng về nhưng hôm nay nó lại chỉ đưa tôi cái cặp và nói:

- Ngày mai chủ nhật là thi rồi nên tối nay em ở nhà nhỏ Vi cùng mấy đứa trong lớp dợt lại lần cuối và thử trang phục. Upa nói với

mẹ dùm em nha!

- Ờ...nếu vậy để tao nói với mẹ!

- Ừm, vậy em đi nha. Upa về đi. Thằng Phong nó chở em.

- Ờ...-tôi nói trong giọng thoáng buồn rồi đạp xe đi. Tôi chẳng biết mình đang nghĩ gì nữa rồi. Tự nhiên nghe nó nói thế xong thì lại buồn. Buồn vì giờ mở miệng ra là nó nói có thằng Phong rồi hay buồn vì nó ko còn thường xuyên ở bên cạnh tôi nữa?

Tôi ko biết! Buồn vì tối nay tôi sẽ ngủ 1 mình trong phòng hay buồn vì sợ cô đơn? Tôi cũng ko biết!...Tôi chỉ biết...trong tôi có cái gì đó thay đổi. Tôi ko còn coi Tường Vi như 1 con em phiền phức, lúc nào cũng ồn ào nữa mà hình như tôi đã xem nó như 1 người khác. Giữa tôi và nó...có 1 cái gì đó...dường như tôi ko muốn nó bên cạnh ai khác hay xa tôi dù chỉ 1 chút...Đó là gì nhỉ? Thật lạ...phải chăng tôi bị điên? Hay tôi bệnh rồi? Sao tôi lại có 1 cảm giác kì lạ với đứa em của tôi? 

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play