Bà nội Khương: “Này…… Cháu rể tương lại của tôi thật là xinh đẹp.”

ông nội Khương: “ Tiểu Vũ của chúng ta cũng thật sự anh tuấn.”

“Hai người bọn họ vô cùng xứng đôi!”

Tô Hiểu Mạn: “……”

tình yêu của Khương Cẩn Vũ bại lộ ở trong tầm nhìn đại chúng, chị cũng là người da mặt dày, lôi kéo Hứa Ngôn An tới nhà giới thiệu, sau đó lo chính mình bắt đầu thương lượng tới bàn chuyện cưới hỏi, thời buổi này không lấy kết hôn làm mục đích yêu đương, chính là chơi lưu manh.

Hai người bọn họ đều không nghĩ chơi lưu manh, nên quyết định thương lượng kết hôn, dù sao lúc này mẹ của Hứa Ngôn An cũng ở đây, hai người trưởng bối là ông nội Khương Bà nội Khương cũng ở đây, đều có người hai nhà ở đây để nói chuyện hôn nhân.

Khi Tạ Nhã Tri nhận được tin tức của con gái, thì ngây ngẩn cả người, bởi vì con nha đầu này vừa mở máy nghe là đã nói: “Mẹ, con muốn kết hôn.”

“Chẳng phải con chỉ tới thủ đô một chuyến tìm em trai con thôi sao? Sao đột nhiên con cũng muốn kết hôn?” Tạ Nhã Tri mới vội xong chuyện hôn sự của con trai cả, lúc này đột nhiên lại nghe con gái nói muốn kết hôn, mấy đứa trể này sao lại thế nhỉ? Đột nhiên lại vội vội vàng vàng kết hôn vậy?”

Khiến bà mẹ già như bà không kịp chuẩn bị tâm lý.

Con trai út kết hôn, con cả đính hôn cũng sắp kết hôn rồi, ngay cả người mà cả nhà cho rằng không có khả năng tìm được người yêu nhất là lão tam cũng đã nói mình muốn kết hôn?

“Lão Khương, mới nháy mắt mấy đứa con này của tôi muốn kết hôn?” Tạ Nhã Tri choáng váng, lúc này mới được ôm cháu nội, mấy năm sau có phải sẽ liên tiếp được bế cháu nội cháu ngoại?

Khương Lập Dân cũng cảm thấy buồn bực: “Bà nói xem lão tam chỉ tới thủ đô một chuyến để thăm xem trai em dâu, thế mà… đã giải quyết luôn cả chuyện hôn nhân đại sự?”

“lão tam gặp được người đàn ông mình thích?”

Thế mà có người đàn ông có lá gan lớn dám cưới con gái họ?

Khương Lập Dân líu lưỡi rồi sau đó trong lòng bội phục, sau khi Tạ Nhã Tri biết ông suy nghĩ gì, không khỏi tán đồng mà gật đầu — thế mà cũng có đàn ông dám cưới con gái mình?

— Thật đúng là muốn biết tên đàn ông đầu sắt này lớn lên trông như thế nào?

“Hứa Ngôn AN? Tên này rất văn nhã đấy chứ?” Tạ Nhã Tri gãi gãi đầu, bà cũng không biết lão tam nhà mình thích dạng đàn ông như thế nào, nhưng mà trước đó lão tam nói thích loại như anh cả nhà mình.

Đúng, cũng chỉ có người như anh cả con bé mới chấn áp được nó.

Khi hai người đứng chung một chỗ, con gái bà mới có vẻ như chim nhỏ nép vào người.

Khương Lập Dân cầm phong thư: “Tên con trai cả chúng ta chẳng lẽ không văn nhã sao?”

Tạ Nhã Tri: “Nói không chừng sẽ là người đàn ông giống như con trai cả nhà chúng ta.”

“con gái chúng ta thật biết chọn người.”

Khương Lập Dân: “Nghe nói là nam diễn viên trong đoàn ca vũ.”

Tạ Nhã Tri thiếu chút nữa phun ngụm nước đường trong miệng ra, bà sặc khụ vài tiếng: “Tôi không tưởng tượng được bộ dáng con trai cả chúng ta đi làm trong đoàn ca vũ……”

Khương Lập Dân: “Có lẽ trước kia là võ sinh truyền thống.”

Tạ Nhã Tri gật gật đầu: “Không sai, không chừng phía bắc diễn không giống chúng ta.”

Khương Lập Dân: “bảo con nó gửi ảnh chụp lại đây, chẳng phải sẽ biết hai người có xứng đôi hay không à.”

Không bao lâu, nhận được ảnh chụp của con gái hai vợ chồng hai mặt nhìn nhau, bọn họ nhìn chằm chằm đôi tình lữ trên ảnh chụp kia, rồi sau đó hai người mắt to trừng mắt nhỏ.

Tạ Nhã Tri: “…… Này, này…… Này kỳ thật con gái tôi thoạt nhìn rất xứng đôi với thằng bé.”

Khương Lập Dân: “Tôi không nghĩ tới còn có thể như vậy?!”

Tạ Nhã Tri nghĩ thầm, ai có thể tưởng tượng được chứ?

Khương tam tỷ là một người phụ nữ rất mạnh mẽ, ý nghĩa trên mặt chữ, đoàn ca vũ bọn họ thật vất vả mới có nam diễn viên bảo bối như vậy, cứ để chị bắt cóc đi như thế, mang tới hải đảo.

Đương nhiên, một nguyên nhân trong đó, cũng là vì thời tiết hải đảo càng thích hợp cho mẹ của Hứa Ngôn An dưỡng bệnh.

Hứa Ngôn An đi hải đảo làm thầy giáo tiểu học, dạy thanh nhạc và vũ đạo.

Thay công việc mới nên Hứa Ngôn An thở dài nhẹ nhõm một hơi.

Công việc Hiện tại, bên người đều là những bạn nhỏ ngây thơ đáng yêu, cậu rất dễ dàng khẩn trương thẹn thùng, lúc đối mặt với trẻ con lại vô cùng thoải mái.

Hồi tưởng tới trước kia bị nhóm nữ diễn viên vây quanh, Hứa Ngôn An vẫn cứ mồ hôi ướt đẫm, nhóm chị em nhiệt tình là nhiệt tình, chính là có hơi nhiệt tình quá độ.

Bởi vì quá được nữ diễn viên hoan nghênh, quan hệ giữa cậu và các nam các diễn viên không tốt lắm, còn mang theo chút cạnh tranh bài xích, nói cái gì ở bên cạnh cậu tôi có áp lực, đừng làm cho người khác hiểu lầm tôi có đối tượng, bởi vậy cậu chỉ có thể chơi cùng nhóm nữ diễn viên, nhưng rốt cuộc cậu không phải nữ diễn viên thật.

Hứa Ngôn An thở dài nhẹ nhõm một hơi, nghĩ thầm chính mình nên sớm lựa chọn làm giáo viên.

thế giới của Bọn nhỏ là sạch sẽ mà thuần khiết, cũng là vì cậu không dạy toán văn mấy môn chính khóa linh tinh, Hứa Ngôn An thành thầy giáo được hoan nghênh nhất trong trường học.

*

Vẫn là bọn nhỏ nhất trí cho rằng đây là thầy giáo lớn lên xinh đẹp nhất.

“Anh trai nhà binh đẹp trai nhất kia gả cho giáo viên xinh nhất trong trường.” Sau khi bọn nhỏ trở về, nói với người lớn nhà mình như vậy.

Người lớn: “???!!!” Ngữ văn của con tôi chẳng lẽ do thầy thể dục dạy.

Bọn họ vội vàng sửa đúng cho con: “Sai rồi, con phải nói là giáo viên xinh đẹp nhất trong trường con gả cho anh trai nhà binh đẹp trai nhất trên đảo.”

Bọn nhỏ vô cùng kiên trì: “Cha mẹ mới là sai!!!”

“Anh trai quân nhân kia sao có thể gả cho giáo viên được?”

“Thế thì giới tính không được đúng lắm đâu……”

Bọn nhỏ cũng nói không rõ với người lớn được, sau này tới trường học mới rõ ràng, hóa ra giáo viên xinh đẹp nhất trong trường học thế mà là…… một nam giáo viên xinh đẹp dạy thanh nhạc và vũ đạo.

*

Sau khi Hứa Ngôn AN bị bắt cóc, nhóm diễn viên nữ trong đoàn khổ sở không thôi, linh vật trong đoàn bọn họ cứ như vậy chạy cùng với người khác… Cậu ta đã chạy còn gửi ảnh chụp ở hải đảo của hai người bọn họ cho đám họ.

Tôn Y Y: “Lần tiếp theo chúng ta nhìn thấy Tiểu An chắc cậu ấy không đen thành than đâu nhỉ?”

Phí Thư Oánh: “Có khả năng đó đấy, chỉ nhìn cái ảnh chụp này thôi đã khiến chúng ta cảm thấy nóng như thế nào rồi.”

“bọn họ còn mời chúng ta lên đảo chơi cơ mà.”

“Có cơ hội thì tới đó đi.”

“Thật hay ho, cô xem trên ảnh chụp này có cây dừa, còn có bờ cát và sóng biển.”

“Chưa từng gặp tận mắt, còn có biển rộng nữa.”



Ngay cả chị ba cũng tìm được nơi quy túc của chính bản thân, ưu thương khổ sở nhất chính là lão nhị Khương Lôi Ngạn, khi Khương Lôi Ngạn biết em gái của mình gả đi, trong đầu chỉ còn một chữ ngọa tào, quả thực có vô số khiếp sợ chui vào trong đầu của anh.

“Bọn họ một người tiếp một người, tất cả không ai phúc hậu cả… Anh cả tìm được đối tượng rồi, hiện giờ ngay cả em ba cũng tiến công chớp nhoáng, không phải nó đi thăm em út sao, tự dưng lại kiếm được đối tượng?”

“thế mà cũng có thể thành công được?”

“Chẳng lẽ nhà em trai và em dâu có phong thủy? Sao tôi thấy mấy anh em nhà mình ai qua đó cũng tìm được người yêu?” Lúc này mới qua có một năm thôi mà trong nhà chỉ còn có mỗi Khương Lôi Ngạn, cho dù trước kia Khương Lôi Ngạn chưa baoo giờ quan tâm tới chuyện trung thân đại sự của mình, cũng không thể không vì thế mà bắt đầu nôn nóng.

Nếu mà anh còn không tìm người yêu, anh sẽ lạc hậu so với mấy anh chị em trong nhà.

Khương lão nhị anh ;làm sao còn có mặt mũi đi ra ngoài gặp mặt người khác, nếu chờ về sau trở lại đại viện, bạn bè chơi từ nhỏ với anh sẽ chỉ chỉ trỏ trỏ: “Anh xem, chính là tên lão nhị nhà họ Khương kia, nổi danh là xử nam, anh cả em gái và em út của hắn tất cả đều kết hôn có con cái, chỉ còn có mỗi mình hắn, người cô đơn.”

“Phỏng chừng là không tìm được đối tượng……”

Khương Lôi Ngạn vội vàng gọi điện thoại cho em út, “Em trai, em dâu, năm nay anh cũng xin chút thời gian nghỉ phép tới thăm mấy đứa.”

“Chị dâu tương lai cũng phải nhờ các em, giúp anh lưu ý một chút.”

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play