Trận chiến bắt đầu, hàng loạt hắc y nhân đều xông đến tấn công hắn và Tống Thiên Cảnh, riêng nàng và Băng Băng là tránh sang một bên xem kịch vui. Vì hắn và Tống Thiên Cảnh không muốn bị ai quấy rầy mà đã không cho ảnh vệ theo cùng, nên khi có việc xảy ra ảnh vệ ở xa sẽ khó phát hiện. Nếu có phát hiện cũng bị các hắc y nhân khác chặn lại. Bọn chúng dường như đã lên kế hoạch từ trước…

Trong khi cuộc chiến đang hỗn loạn thì có hai người nào đó rảnh rỗi bàn tán.

Nàng tựa vào thân cây khoanh tay lại nói:” Hazz, tôi cảm thấy không ai muốn quan tâm đến chúng ta a”

“…”

Băng Băng gật đầu:” Đúng vậy, hai chúng ta thật khổ”

“…”

Nàng đột nhiên nháy mắt ra hiệu Băng Băng nhìn về phía hắn và Tống Thiên Cảnh:” Này, ở đó có hai vị rất anh tuấn kìa, cậu nghĩ sao?”

“ Không đâu, hai người đó làm sao để ý đến chúng ta được chứ?”

“ Cũng đúng, hay chúng ta đổi đối tượng?”

“ Ý cậu là những người còn lại?”

Nàng đứng thẳng dậy hứng khởi nói:” Đúng nha, cậu không nhìn thấy những thân hình rất ‘gợi cảm’ đó sao?”

Băng Băng giương mắt quan sát rồi gật đầu:” Đúng là rất hợp với gu của chúng ta. Sao, cậu muốn người nào?”

Nàng xoa cằm một lúc rồi lớn tiếng nói:” Này các vị soái ca, có ai muốn thành thân với ta không?!”

Nghe đến đây hắn mạnh tay chém một nhát vào người của hắc y nhân đối diện rồi quay lại nhìn nàng tức giận nói:” Nàng nói gì?!”

Băng Băng bên cạnh cũng lên tiếng:” Ta nữa, ta cũng cần có người quan tâm đến ta!”

“ Băng nhi!” Tống Thiên Cảnh đỏ mắt nhìn Băng Băng.

Hai người không quan tâm đến hắn và Tống Thiên Cảnh mà tiếp tục la hét:” Ta cũng nói thật là ta chỉ mất đi nụ hôn đầu thôi, có ai cần ta nữa không?”

Hắn và Tống Thiên Cảnh khựng lại… Nàng tỏ vẻ tiếc nuối:” Ta cũng đâu phải muốn mất đâu a, chỉ là tại hắn”, nàng chỉ ngay hắn sau đó nói tiếp:” Chính hắn là người cướp của ta a!”

Băng Băng:” Còn người kia là người cướp của ta!”

Hắn đột nhiên cười khổ:” Hóa ra chúng ta bị lừa rồi!”

Tống Thiên Cảnh né tránh thanh kiếm của hắc y nhân nói:” Chúng ta luôn bị họ lừa, không phải sao?”

Nàng bĩu môi:” Sao không ai trả lời hết vậy?!”

Hắn vận khinh công bay đến chỗ nàng:” Ta đã nói nàng vẫn là nương tử của ta rồi sao? Nàng dám cùng người khác thành thân?”

Nàng nhướn mày:” Nha? Vẫn còn quan tâm đến ta? Ta còn tưởng huynh vứt ta sang một bên rồi chứ?"

" Nàng thật là…!" Tống Thiên Cảnh cũng bay đến cạnh Băng Băng…

Bọn người hắc y nhân khó mà chấp nhận được khi có hai cặp đôi đang "liếc mắt đưa tình" với nhau trong khi họ đang đánh nhau? Vì thế sát khí một lần nữa bùng lên, hắc y nhân nhanh chóng hướng bốn người mà tiến đến. Nàng và Băng Băng bây giờ làm gì còn có thời gian tám chuyện nữa, bị kéo vào trận đấu này mất rồi.

Hắn và Tống Thiên Cảnh đang tìm cách bảo vệ nàng và Băng Băng thì hai người đã rút từ sau lưng ra hai thanh cây nhỏ dài. Còn đang bất ngờ thì hắc y nhân đã gần đến nơi, nàng nhảy lên cao kéo một sợi dây đã mắc trên đó sẵn. Cùng lúc đó phía dưới chân của bọn hắc y nhân trống rỗng khiến bọn chúng không có điểm tựa mà rơi thẳng xuống hố.

Cái hồ này đáng lẽ nàng và Băng Băng dùng để bắt thú, không ngờ lại trở thành bắt hắc y nhân…

Băng Băng giục:" Còn nhìn gì nữa, mau rời khỏi đây!"

Chưa dứt lời hắc y nhân đã từ hố bay lên, nàng giẫm chân:" Bọn chúng là gián à?"

Vụt…

Thanh kiếm vô tình bay đến, cả bốn người nhanh chóng né tránh. Nàng dùng thanh cây tự chế làm vũ khí mà nghênh chiến với bọn hắc y nhân kia, chưa đợi hắn ngạc nhiên thì Băng Băng cũng đến cạnh nàng mà tham chiến.

Hắn và Tống Thiên Cảnh nhìn nhau, tại sao hai người họ lại biết võ công?

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play