Diệp Lí có năng lực làm việc rất mạnh, trong vòng hai ngày đã chọn được một biệt thự đang bán, sau khi đánh giá xem xét không bao lâu liền nhanh chóng chọn mua mà không có bất cứ tâm lý do dự nào, coi như mua để đầu tư, anh ta làm thủ tục trong mấy ngày, chỉ một khoảng thời gian nữa hoàn tất mọi việc ổn thỏa là có thể chuyển đến ở ngay.
Căn biệt thự không ở trung tâm thành phố, ở vùng ngoại ô, nhưng so với những căn biệt thự ở trung tâm thành phố đắt đỏ cùng diện tích thì căn biệt thự này còn đắt tiền hơn, phải biết ở trung tâm thành phố đã là khu vực tất đất tất vàng rồi.
Nhưng cái Diệp Lí nhìn trúng là hoàn cảnh của khu bất động sản này, hoàn cảnh bảo an rất nghiêm ngặt, căn biệt thự có hai tầng, bên ngoài còn có sân vườn trồng hoa rộng và vùng cỏ lớn, các căn biệt thự cách nhau mấy trăm mét, mỗi địa điểm đều có bảo vệ thường xuyên tuần tra, khi nào cần đến chỉ cần gọi là tới.
Nguyên do căn biệt thự này rao bán là bởi chủ nhân trước có công việc ra nước ngoài, cần xử lý bất động sản, vì thế căn biệt thự được rao bán gấp, căn biệt thự đã được trang hoàng sẵn, phong cách tối giản, về sau tự cải biên sửa đổi cái gì cũng dễ, các hệ thống điện và đồ dùng cũng đều sẵn có, Diệp Lí chỉ mua thêm máy rửa chén và người máy quét rác, vậy là xem như tất cả đều đầy đủ rồi.
Khi Diệp Lí nhận được chìa khóa liền đưa ngay cho Cố Thanh Trì trong ngày, chuẩn bị giúp Cố Thanh Trì chuyển nhà, hiện tại địa chỉ của cậu đã bị lộ ra ngoài, càng chuyển nhà sớm ngày nào thì tốt ngày đó.
Để giúp Cố Thanh Trì nhanh chóng chuyển nhà trong ngày, Diệp Lí chủ động mượn chiếc xe bảo mẫu của công ty lái tới, chiếc xe rất lớn, chất được nhiều đồ, nhưng kết quả đồ đạc Cố Thanh Trì mang theo chỉ có một cái rương hành lý và mấy thùng giấy không lớn lắm.
"Không còn gì khác sao? Tôi nhớ rõ trong phòng cậu nhiều đồ đạc lắm mà, như thế nào cũng không ít như vậy được, ít nhất cũng phải mang theo hai rương hành lý lớn chứ."
Thời điểm Cố Thanh Trì dọn đến đây ở cũng là Diệp Lí đi theo dọn dẹp, vì thế trong phòng Cố Thanh Trì có thứ gì, Diệp Lí đều biết rõ ràng, dù đồ đạc không nhiều lắm nhưng có thêm mấy thứ vụn vặt linh tinh, hành lý không thể nào ít như vậy.
Cố Thanh Trì bên kia vừa đem hai cái thùng chồng lên nhau rồi ôm nhấc lên vừa trả lời câu hỏi của Diệp Lí.
"Những cái không quan trọng đều vứt bỏ hết rồi."
"Cũng đúng, cái gì nên vứt thì vứt, thói quen không tồi."
Diệp Lí cũng đi theo giúp ôm hai cái thùng, cứ như vậy, đi theo giúp Cố Thanh Trì dọn đồ đạc chuyển qua trong một lần, giúp Cố Thanh Trì chuyển nhà thật sự quá nhẹ nhàng.
Hai người tới dưới lầu, Cố Thanh Trì để mấy cái thùng trên mặt đất, Diệp Lí mở cửa xe đi vào bên trong.
Tiểu Li Hoa từ sớm đã được ôm vào xe, lúc cửa xe vừa mở nó cũng không chạy lung tung, chỉ đi theo Diệp Lí quấy rầy anh ta khiêng đồ vật, Diệp Lí trong chốc lát không thể thoát khỏi nó được.
"Mày đói bụng sao? Cho mày một hộp đồ ăn mèo này..."
Cố Thanh Trì đối với bộ dạng làm nũng này của Tiểu Li Hoa không bị lừa, cậu đặt cái thùng xuống, quay đầu đi lên lầu.
Lúc cậu tới cánh cửa, cánh cửa phía đối diện của Tạ Lục Dữ bên kia không biết từ lúc nào cũng đã mở ra, tay Tạ Lục Dữ vẫn còn đang đặt trên then chốt cửa, tay bên kia cầm cái ly sứ, chân mang dép bông.
Giờ phút này hắn có hơi giật mình nhìn Cố Thanh Trì đang mở rộng cửa phòng, hiện tại bên trong phòng trống không, ngay cửa còn có mấy thùng các tông, còn có một rương hành lý.
Bước chân Cố Thanh Trì một chút cùng chưa từng dừng lại, cái gì nên làm thì làm, lại đi dọn hai cái thùng.
Tạ Lục Dữ nhịn không được hỏi ra tiếng.
"Cậu, muốn dọn đi sao?"
Cố Thanh Trì mặc áo hoodie, tóc nhét vào cổ, nhìn trông có vài phần giống học sinh, cậu nghe vậy thì sườn cổ hơi nghiêng một chút, nhìn Tạ Lục Dữ một cái, cũng không nói chuyện, tiếp tục làm việc của mình.
Tạ Lục Dữ lần này thật sự luống cuống, hắn vội vàng nói.
"Quần áo của cậu còn ở chỗ tôi này."
Hắn nói năng có hơi lộn xộn, đếm từng cái.
"Có dép lê, còn có cái ly cậu thích, trên bàn còn có khuy măng sét mà tôi đặt ở đầu giường cho cậu, cà vạt và giày nữa, còn có -- "
Cố Thanh Trì ôm cái thùng lên, cắt lời Tạ Lục Dữ, giọng nói nhàn nhạt, nghe không ra được gì.
"Tất cả đều vứt đi đi."
Đồng tử Tạ Lục Dữ liền co rút một chút, hắn đứng ở nơi đó, đứng yên lâu thật lâu, có chút mờ mịt, lại có chút cảm giác không chân thật.
Vài ngày trước Cố Thanh Trì nói với hắn muốn chia tay.
Không biết vì cái gì, Tạ Lục Dữ cảm thấy chuyện này chỉ là tạm thời.
Trong khoảng thời gian này tuy Tạ Lục Dữ có chút cáu kỉnh nhưng thật ra không cảm thấy hốt hoảng, rốt cuộc hắn cảm thấy Cố Thanh Trì vẫn đang ở bên cạnh hắn, chỉ cách một bức tường, cách hắn chỉ hơn mười mét, dấu vết sinh hoạt của Cố Thanh Trì còn ở trong phòng hắn.
Đồ vật của Cố Thanh Trì đều còn đó, mà Cố Thanh Trì là người có thói quen, sau khi đã quen với cái gì thì sẽ chỉ dùng nó.
Thậm chí Tạ Lục Dữ cảm thấy lần cãi nhau này bộc phát còn có điểm tốt, chỉ cần phát hiện ra mâu thuẫn trong mỗi quan hệ rồi tìm cách giải quyết rồi mọi chuyện đều sẽ tốt thôi.
Rốt cuộc hắn cũng rất hiểu rõ Cố Thanh Trì, hắn có thể phát hiện được khi nào Cố Thanh Trì sẽ vui, sẽ buồn, sẽ nổi giận, Tạ Lục Dữ cảm thấy tất cả vẫn đang nằm trong sự khống chế của hắn.
Mà Cố Thanh Trì hiện tại nói với hắn, đều vứt đi đi, sau đó quay đầu rời đi cũng không ngoảnh đầu lại.
Cố Thanh Trì quả thật thích dùng đồ vật theo thói quen, nhưng thời điểm cậu vứt bỏ chúng nó cũng rất dễ dàng.
*
Tạ Lục Dữ thật sự luống cuống.
Hắn lúc này mới phát hiện, thời điểm một người muốn rời xa một người khác thì ra lại đơn giản như vậy.
Địa chỉ nơi ở mới của Cố Thanh Trì hắn không biết, hoạt động thường ngày của Cố Thanh Trì hắn cũng không biết, hai người không có bất kỳ điểm giao thoa nào.
Tuy rằng hắn có Wechat của Cố Thanh Trì, nhưng mỗi lần mở ra lại đóng lại, chờ tới khi hắn lấy hết can đảm mở ra gửi tin nhắn mới phát hiện chính mình đã bị Cố Thanh Trì xóa bạn tốt.
Cố Thanh Trì nói được làm được, cậu thật sự đoạn tuyệt quan hệ sạch sẽ.
Có mấy lần gặp ở công ty, cũng là vội vàng thoáng qua.
Tạ Lục Dữ thậm chí suy nghĩ, nếu là lúc ấy, hắn không hỏi ra thì tốt rồi, giống như Cố Thanh Trì nói, cứ sinh hoạt như lúc trước không tốt sao?
Hắn và Cố Thanh Trì, vì sao lại đi tới tình trạng như hiện tại?
*
Diệp Lí gần nhất đưa cho Cố Thanh Trì mấy cái hoạt động, tất cả đều rất đơn giản, quay chụp linh tinh, mục đích chỉ có một, là kiếm tiền.
Cố Thanh Trì hiện tại thật sự một chút tiền cũng không có, đặt biệt lúc sau đổi phòng ở, thiếu chút nữa tiền mua nhà cũng không trả nổi, tất cả việc này, lúc sau Diệp Lí đối với tình trạng kinh tế của cậumới hơi hiểu một chút.
Người nổi tiếng kiếm được nhiều tiền nhưng tiêu tiền cũng nhiều, Cố Thanh Trì bởi vì không xuất hiện nhiều nên tiêu tiền cũng xem như tiêu ít hơn những người khác, nhưng dù cho như vậy, không tính những vấn đề khác, chỉ tính tiền mua quần áo đã phải chi ra không ít tiền rồi.
Lại nói Cố Thanh Trì cũng không phải giống như trước đây chỉ có một mình Diệp Lí là người đại diện.
Cậu hiện tại không phải chỉ có một người, Diệp Lí kéo theo cho cậu cả một đoàn đội, tất cả đều vì Cố Thanh Trì làm việc, không tính là nhiều người lắm, nhưng tất cả đều là người tinh hoa trong ngành, và cần phải trả cho họ tiền lương rất cao.
*
Gần đây, Tinh Diệu đã tổ chức một chương trình, nhưng lúc được tung ra thì hoàn toàn rối tinh rối mù, tên chương trình là "Tiền bối, hậu bối". Người tham dự đều là nghệ sĩ dưới trướng Tinh Diệu, debut hay chưa debut đều ở chung một nhóm.
Nội dung chủ yếu của chương trình là các thực tập sinh cạnh tranh vé được debut, mà tiền bối đã debut thì là người cố vấn cho bọn họ, đảm đương nhiệm vụ nhân vật dẫn đường.
Sau đó việc có được debut hay không dựa vào số lượng phiếu bầu và màn trình diễn trên sân khấu.
Nói một cách thẳng thắn là sử dụng danh tiếng của những nghệ sĩ đã debut để thu hút những thực tập sinh chưa ra mắt.
Vốn dĩ đây là động thái hút máu người hâm mộ của vài ngôi sao ngay từ đầu, nhưng điều Tinh Diệu làm tốt là rất tốt bụng chiếu cố về số lần xuất hiện của các tiền bối, thù lao còn rất phong phú.
Mà một kỳ qua đi, đã có một ca sĩ và một nhóm nhạc nữ debut.
Nữ ca sĩ là một người có thực lực nhưng debut mấy năm cũng không có tiếng tăm gì.
Vốn dĩ công ty chỉ muốn thử trước như không nghĩ tới được mọi người hưởng ứng, nếm được ngon ngọt rồi liền nhanh chóng làm tiếp chương trình.
Bọn họ cũng không bắt buộc nghệ sĩ dưới trướng, ai thích đi thì đi, trong quá trình diễn ra chương trình vắng mặt một chút cũng không có gì.
Chính vì vậy mà những tiền bối được mời vào mỗi kỳ đều không thể xác định, và có thể còn không có danh sách, chính là lúc thời điểm mở đầu lại bất ngờ phát hiện tên chính chủ nhà mình tự nhiên xuất hiện.
Diệp Lí cảm thấy không tồi, thời gian làm việc ngắn, tiền lại nhiều, thuận tiện còn có thể hút một chút fan, chương trình gameshow mà Cố Thanh Trì tham gia thật sự quá ít, vì vậy anh liền nhận cho Cố Thanh Trì.
Toàn bộ hành trình được phát sóng trực tiếp trên mạng, phát trên ti vi là biên tập cắt ghép rồi phát sóng, Tinh Diệu đánh ra chiêu bài chính là hoàn toàn minh bạch và không có gì mờ ám.
Cố Thanh Trì đang ở hậu trường chuẩn bị, chuyên viên trang điểm đánh phấn, son môi, đánh bóng, trang điểm đầy đủ cho cậu, còn điểm phấn trên mí mắt, chấm ngay dưới đuôi mắt một ngôi sao nhỏ.
Đối với những người đảm đương nhiệm vụ cố vấn, tiết mục chương trình đã thống nhất quần áo, áo khoác đen, quần yếm và một đôi găng tay nửa ngón, và đi ra ngoài như một đoàn tàu đặc vụ.
Lúc này đã có nhiếp ảnh gia đi theo cậu quay chụp.
Chuyên viên trang điểm dán ngôi sao nhỏ trên mắt cậu, Cố Thanh Trì chớp chớp mắt.
Cố Thanh Trì cảm thấy ngôi sao trên mắt hơi khó chịu, đôi mắt có chút không thoải mái, cậu không ngừng nháy mắt, còn có ý đưa tay lên chạm vào, nhưng vừa mới nhấc tay liền bị Tiểu Khả bên cạnh bắt lấy đè tay trên bàn, Cố Thanh Trì theo phản xạ quay qua nhìn Tiểu Khả.
Tiểu Khả ngắn gọn nói.
"Nhìn vào máy ảnh."
Cố Thanh Trì nghe theo quay đầu lại nhìn máy ảnh, biểu cảm có chút mờ mịt.
Ban đầu phòng phát sóng trực tiếp của Cố Thanh Trì có rất nhiều người, hầu như tất cả đều là những người hâm mộ cái đẹp, những dòng bình luận bay rầm rầm.
[A, a, a! Tôi chết mất, ôi vẻ đẹp này!]
[Chụp hình đi chụp hình đi! Tràn đầy màn hình là ủy khuất cũng mờ mịt nha, đây là cái kiểu dễ thương gì vậy nha! A a a a!]
[Ha ha ha, chị trợ lý thật nghiêm khắc, mặc dù chị ấy còn chẳng lộ mặt ra ngoài nhưng hãy đi làm cho tôi đi!]
Có người ở bên cạnh đặt câu hỏi cho cậu theo kịch bản, không có hình ảnh chỉ có âm thanh.
"Cố tiền bối, vẫn là vấn đề quen thuộc, vì sao ngài lại chọn chương trình này để tham gia?"
Cố Thanh Trì bị Tiểu Khả nhắc nhở cũng ngồi lên nghiêm túc đối diện với màn ảnh, thái độ nghiêm túc trả lời câu hỏi.
"Ừm, là bởi vì tiền, tôi muốn tới kiếm tiền."
Tiểu Khả bên cạnh kinh ngạc đến ngây người.
[Ha ha ha ha ha, này cũng thẳng thắn quá rồi, thật giống như lão Tạ, mọi người còn nhớ hai ngày trước, có người hỏi anh ấy có phải bị công ty ép bức làm giám khảo rồi sau đó ảnh trả lời thế nào không?]
[Này tôi biết, để tôi nói, anh ấy bảo là đừng suy nghĩ nhiều nữa, suốt ngày hóng drama, suy luận như vậy có mệt không, chủ yếu chỉ là bởi vì công ty này có cổ phần của tôi.]
[Tôi như thế nào lại cảm thấy anh ấy thật nghiêm túc á, anh trai ơi anh khiêm tốn quá rồi! Tôi muốn vì anh ấy mà tiêu tiền cũng không có biện pháp.]
[Cậu ấy có bán ảnh chụp không a a a, cậu ấy đi phát sóng trực tiếp tôi liền đi tặng quà!]
Sau một vài câu hỏi như thường lệ, Cố Thanh Trì bước ra sân khấu, cậu đi qua một đoạn đến một tấm màn trên sân khấu, tấm màn sẽ không được kéo lên cho đến khi một nhóm thực tập sinh chọn cậu.
Cố Thanh Trì giữ một con số, là số năm.
Bây giờ chỉ có thể nhìn thấy bóng của cậu trên sân khấu.
Cậu có thể nghe thấy giọng của người dẫn chương trình trên sân khấu.
"Số 5, là diễn viên, số lượng tác phẩm là hai, còn những tác phẩm khác đều không có, phần giới thiệu này có chút ngắn gọn, thật súc tích."
Phần giới thiệu do chính cậu viết, nhưng viết cũng như không viết, khi viết trên mặt giấy Cố Thanh Trì chỉ điền vào các ô bắt buộc.
Người dẫn chương trình trên sân khấu đang pha trò.
"Có vẻ như thầy Tạ lại có thêm một người hâm mộ."
Đây có thể coi là chuyện bình thường, vì từ trước đến nay, tất cả những diễn viên xuất hiện, dù ở độ tuổi nào đều không thể không kính chào Tạ Lục Dữ một cái chứ.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT