Tạ Lục Dữ đến rất muộn, các bàn trong dãy gần như chật kín cả hai bên, chỉ còn ở giữa là trống, đạo diễn Vương ngồi ở trung tâm, nổi bật giữa đám đông, bởi xung quanh anh ta đều là ghế trống.
Nếu là người khác thì sẽ bị dọa sợ nhưng hắn thì không, sau một hồi lay hoay cũng tiến đến ngồi cạnh Vương Hải Sinh.
Đạo diễn Vương chăm chú lật xem kịch bản nhưng vẫn liếc nhìn hắn, sau đó chỉ vào chiếc ghế sô pha trong góc.

“Cậu ra kia ngồi đi, vị trí giữa này khó đi vào, lát nữa diễn cũng bất tiện.”
Tạ Lục Dữ: …
Hắn biết ngay mà!
Vương Hải Sinh này đúng là trước nay chưa từng làm hắn thất vọng.
Lúc quay phim thì hỏi han hắn ân cần, thế mà đóng máy một cái đã trở mặt liền, đúng là khiến người khác giận tím người.
Tạ Lục Dữ hùng hổ ngồi xuống sô pha, ngồi chưa ấm chỗ thì trợ lý đạo diễn đã đưa kịch bản cho hắn.
Chàng thanh niên này ngượng ngùng cười, nói.
“Anh Tạ, đạo diễn nói hãy tập trung vào phần anh ấy khoanh tròn, nó có thể dùng để thử vai.”
Rõ ràng là mình chủ động đến làm việc, cũng đã chuẩn bị sẵn tâm lý nhưng thế này khiến tâm tình hắn có chút khó chịu…
Kệ đi.
Tạ Lục Dữ đành nghe lời mà lật xem.
Kịch bản này trước đó hắn đã xem qua nên cũng gần như thuộc thoại khoảng 7-8 phần.
Bối cảnh là thời cổ đại chiến tranh loạn lạc.
Kha Thành Thất, kinh thành ăn chơi trác táng.
Trong tên có từ “Thất” do là người con thứ bảy, Kha gia là một gia đình nhà tướng nổi danh, con cháu của ông đều luyện võ từ đời này qua đời khác, thời bình thì trung thành với vua, bảo vệ đất nước, thời chiến thì anh dũng chiến đấu.
Chiến công tích lũy của nhiều đời đã làm rạng danh Kha gia ở Kinh thành.
Kha gia là một đại gia tộc thịnh vượng, gia chủ là ông bà của Kha Thành Thất, cha của người này có tổng cộng 9 anh em.
Thế hệ của Kha Thanh Thất cũng có rất nhiều anh chị em họ, cho nên cái tên Kha Thanh Thất chỉ như một đốm sáng nhỏ.

Hắn ta chẳng thể nào nổi bật được trong số những người anh chị em xuất chúng kia.

Không bằng các anh chị đã đành, mà còn không được yêu thương bằng các em.

Chỉ có một bộ túi da đã là có giá trị lắm rồi.
Hắn là con trai út, khoản ăn mặc chưa bao giờ túng thiếu, dù cha hắn không ưa hắn nhưng hắn vẫn còn có một người đại ca xuất sắc, còn mẹ hắn thì chỉ có hai người con là hắn và đại ca, thế nên rất cưng chiều hắn.
Có lẽ đây là lý do Kha gia nổi tiếng nam nhi vung kiếm bảo vệ nước nhà, nhưng Thành Thất lại đi chệch hướng.

Hắn không yêu thích gươm đao mà chỉ yêu thích mũ gấm áo cừu, dáng vẻ hào hoa phong nhã.
Nhưng Kha gia không may xảy ra biến cố, tai họa ngập đầu, từ đó mà hắn mất đi sự bao bọc che chở từ gia đình.
Phản quốc là tội lớn.
Những bô lão Kha gia đức cao vọng trọng phải hạ mình quỳ trước cung điện một ngày một đêm để thỉnh tội, cuối cùng tất cả những người có chức có quyền trong gia tộc đều bị lưu đày, Kha gia vang bóng một thời chỉ sau một đêm đã biến mất.
Kha Thành Thất còn đang đắm chìm trong nɦu͙ƈ ɖu͙ƈ bỗng như chợt tỉnh khỏi giấc mộng ngọt ngào, trên môi vẫn còn hương rượu, nhưng anh em bạn bè, yến tiệc linh đình đều đã tiêu tan lâu rồi.
Phụ thân, đại ca cùng nhiều anh hem họ khắc đã bị lưu đày, mẹ thì treo cổ tự vẫn.

Em nhỏ 7-8 tuổi cùng người hầu vẫn chưa biết chuyện.

Ông bà tuổi thì đã cao.
Trong phút chốc, hắn trở thành trụ cột duy nhất của cả Kha gia.
Kha Thành Thất không thể không ném chiếc quạt xếp tao nhã buông bỏ sự tùy tiện trước đây, hiện tại ăn nói từ tốn khép nép trở lại.

Cuối cùng đôi tay chưa từng có vết chai cũng phải nắm chặt đao kiếm.

Trước khi kịp suy nghĩ, hắn đã bị đẩy về phía trước, loạng choạng cô độc gánh vác cả một gia tộc trên đôi vai gầy của mình.
Không còn lối thoát đành phải xông pha ra chiến trường.
Hắn ngồi trước bài vị của tổ tiên cả đêm, cuối cùng cũng giương kiếm lên thỉnh mệnh, khai báo sinh tử.
Dần dần hắn đã sử dụng chiến công của mình để chuộc lại tội lỗi mà hắn không biết gì về nó, để cho gia đình hắn có thể có một tia hy vọng, mong tới ngày có thể lật mình.
Sau tất cả khi hắn chiến thắng trở về, kéo theo cơ thể đầy sẹo thì tất cả những gì hắn thấy là phụ thân, thúc thúc, bá bá và các ca ca, tất cả đều đứng ở cửa, lặng lẽ chào đón hắn.
Mắt Thành Thất ươn ướt, mấy năm nay hắn chăm chỉ lập chiến công chỉ để từng chút sửa sai lỗi lầm.
Kha Thành Thất bật cười.
Kha Thành Thất, người đã lập được vô số chiến công giờ đây đang ôm chầm lấy đại ca của mình, dưới sự theo dõi của nhiều thúc bá, anh chị em họ, hắn bật khóc, như thể hắn vẫn đang sống những năm tháng ăn chơi lêu lổng, thanh niên hào hoa nhất nhì kinh thành.
Kha Thành Thất bảo vệ vinh quang của Kha gia, sau một chặng đường dài khó khăn như vậy, cuối cùng hắn cũng có thể thở phào nhẹ nhõm.
Lúc này, hắn đã biết rất nhiều thứ, cũng đã ở vị trí cao.

Những thứ thuộc về dĩ vãng ngươi đúng ta sai đều theo gió mà tan biến.
Từ đó trên phố lớn hay trong ngõ nhỏ đều lưu truyền sự tích này.
Ai cũng biết Kha gia nổi tiếng lâu đời, Kha Thành Thất là một vị tướng mà người người ngưỡng mộ.
Cuộc sống nɦu͙ƈ ɖu͙ƈ thời trai trẻ đã trở thành một giấc mơ.

Mặc dù là một bộ phim thương mại điển hình nhưng chất lượng tốt và có một chút thú vị, ít nhất Tạ Lục Dữ cũng có chút hứng thú sau khi đọc kịch bản.
Trong buổi thử vai này, đạo diễn Vương sẽ chọn một số vai phụ quan trọng.
Kể cả đại ca, mẫu thân, phụ thân, ba vai này có nhiều ứng cử viên.
Việc tuyển chọn những vai diễn này cũng diễn ra rất suôn sẻ, Tạ Lục Dữ hầu như vẫn ở chỗ vị trí cũ chưa từng ra mặt.
Sau đó vẫn còn một người, hắn biết với nhân vật này, biên kịch đã đắn đo rất lâu có nên loại hay không, bởi vì nhân vật này yêu cầu hình tượng diễn viên cực kì cao.
Kha Mộc, đây vốn là một đứa trẻ có khí chất, rất ham đọc sách.

Nhưng khi còn nhỏ, y bị sốt , không được cứu chữa kịp thời nên đã bại não.
Từ đó, sách từng xem đều quên hết, đi học đọc dăm ba câu cũng phải mất hai ba tiếng đồng hồ, lúc đi thi cũng vậy, đọc rất vất vả.
Dù bao nhiêu tuổi, y vẫn còn nét trẻ con của một đứa trẻ.

Nhưng không ngờ, y lại rất có tài võ nghệ.
Phụ thân của Kha Mộc là cấp dưới của phụ thân Kha Thành Thất.

Ông đã hy sinh trên chiến trường khi còn rất trẻ, để lại y ở lại nhà Kha Thành Thất làm sai vặt cho hắn.
Y rất cứng đầu, khi còn nhỏ người khác bảo y phải nghe lời Thành Thất, thì cả đời này y liền trung thành đi theo hắn.

Kha Mộc ngoan ngoãn đến mức mọi người không thể không quan tâm đến y.

Khi Kha Thành Thất còn là thiếu niên, hắn rất hỗn láo, khó chịu khi mẫu thân, phụ thân, ngay cả đến đại ca cũng thiên vị Kha Mộc, thế nên hắn không thích y, cũng thường hay gây sự với Kha Mộc.
Thậm chí còn nói thẳng rằng Kha Mộc là con chó của mình, tuy có chút khó nghe, nhưng đó là sự thật.
Khi Thành Thất ngày đêm ăn chơi hưởng lạc, thì y ở bên cạnh rót rượu cho hắn, khi hắn ra trận gϊếŧ giặc thì y cũng theo hỗ trợ.
Giống như một con chó hung ác trung thành, tùy ý mắng chửi đánh đập, tất cả răng nanh đều tự động cất đi khi đối mặt với Kha Thành Thất.
Ở giai đoạn sau của Kha Mộc, trong một trận chiến với sức chiến đấu chênh lệch quá lớn, y đã cứu sống Kha Thành Thất.

Nói chung người này không có nhiều cảnh.
Cái này nói thì dễ nhưng trong kịch bản, hình tượng Kha Mộc là một thịnh thế giai nhân, quy chung lại là thời kì đỉnh cao của nhan sắc.

Đẹp đến mức khi ra trận gặp phải công chúa được cưng chiều nhất của Hoàng đế cũng phải xem mặt.

Từ đó nàng ấy không lấy chồng, mặc dù sau này biết y không biết tình yêu, không muốn kết hôn, vẫn cứ si mê.

Nàng vẫn yêu y vì dung mạo, yêu cái dây lưng thắt eo của y, yêu đôi mắt trong sáng của y, yêu y không giống nam tử khí thế bức người bên cạnh, yêu nội tâm thuần khiết của y.

Nhưng Kha Thành Thất không muốn nhả người này ra.
Đã từng có rất nhiều người muốn đoạt lấy Kha Mộc của hắn, cũng không thiếu những người quyền cao chức trọng dùng mọi thủ đoạn để ép buộc, chiêu dụ hắm, trong lúc khó khăn nhất, Kha Thành Thất cũng chưa từng chịu buông ra.
Nhưng lần này thì khác, mọi người đều nhìn thấy tấm chân tình của công chúa, nàng không chút giấu giếm tình yêu của mình, giai thoại hoàng gia này thậm chí còn lan truyền bên ngoài cung điện và được người kể chuyện truyền xướng khắp nơi.
Lần này, chỉ cần hắn đẩy Kha Mộc về phía trước, điều chờ đợi y chính là cả đời bình an vui vẻ, ngay cả lão phu nhân cũng cảm thấy đây là phúc của trời cho Kha Mộc và Kha gia.
Nhưng Kha Thành Thất khéo léo từ chối, chỉ cần hắn không lên tiếng, Kha Mộc cũng sẽ không đồng ý.
Cuối cùng không từ chối được đành kéo y theo, cứ như vậy một thời gian, Kha Mộc hi sinh trên chiến trường.
Tạ Lục Dữ từ tốn phân tích rằng vai Kha Mộc nếu diễn tốt sẽ rất hay.
Đây là một vai diễn gây rất nhiều tranh cãi, hắn có thể tưởng tượng vai diễn này có thể lấy đi bao nhiêu nước mắt, và sẽ có bao nhiêu người say mê mà mắng chửi trên weibo official.
Nhưng khi mở kịch bản mà Vương Hải Sinh đưa cho, hắn thấy rằng phân cảnh của nhân vật này đã bị cắt giảm rất nhiều, và nó hoàn toàn chỉ là một vai phụ mờ nhạt.
Cuối cùng, Kha Mộc không chết trên chiến trường, nhưng y đã đỡ đòn của sát thủ cho Kha Thành Thất trước khi hắn trưởng thành.
Tạ Lục Dữ lật lật ra sau mới phát hiện bản gốc ở ngay sau đó.

Từ đây mà cũng đoán được ý đồ của Vương Hải Sinh.
Có hai phiên bản, một là vai bình hoa, hai là có vai trò quan trọng, việc chọn phiên bản nào đương nhiên phụ thuộc vào diễn viên.
Buổi thử vai của Kha Mộc bắt đầu, và diễn viên đầu tiên bước vào mà không nói tiếng nào.
Đạo diễn Vương bên đó đã giơ máy ảnh lên và chụp một bức ảnh.

Sau đó cúi xuống xem xét.
Tạ Lục Dữ: …
Buổi thử vai lần này hầu như là lưu lượng, diễn viên khá ít và cũng không nhiều người đáp ứng được yêu cầu.
Với cái phong cách thô lỗ mà đơn giản của đạo diễn Vương, Tạ Lục Dữ nhắm mắt đưa chân cũng biết tiêu chuẩn mời của họ, có lẽ chỉ cần nhìn ảnh mà mời.
Tuy nhiên, chỉnh sửa hình ảnh đã trở thành một kỹ năng độc nhất vô nhị trong giới, sự chênh lệch không còn là thứ mà người mua và người bán có thể mô tả.
Khi người thử vai vào cửa Vương Hải Sinh đã chụp ảnh, có lẽ là đang xem người này so với ảnh chụp có giống nhau hay không, người thật thường không ăn ảnh..

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play