172Ngụy Vô Tiện sinh rồi.Giang Trừng bị tiếng
khóc nỉ non vừa to vừa rõ của trẻ sơ sinh kia làm cho chấn động không nhấc nổi
bước chân, hắn bất động như một pho tượng đứng trong gió, từ phía đằng xa, khóe
mắt co quắp nhìn chằm chằm một đám người đứng canh bên ngoài đang lũ lượt chen
nhau vào phòng.Bà đỡ vừa mừng vừa sợ nói lớn, thanh âm như muốn vang vọng cả
Vân Thâm Bất Tri Xứ "Sinh rồi! Là một nam hài!" Thân ảnh của bà chiếu
vào trên cửa, lung la lung lay, đắc ý không chưa tới lần hai thì một thân ảnh ở
bên cạnh nhảy vọt lên... Không sai, nhảy vọt lên, giống như là măng mọc sau
mưa.Khi đám người đã đứng đông nghìn nghịt trong nhà thì một thân ảnh màu đen mới
khó khăn lắm đuổi tới nơi, lập tức hai tiếng gầm thét chồng lên nhau, ở trong
chứa linh lực, đệ tử đứng gác ở sơn môn cũng phải xoa lỗ tai, cảm thấy rung động
không thôi."Ngụy Anh! Mau lên giường nằm đi!"Không sai, vừa mới sinh
hạ oắt con xong Ngụy Vô Tiện hắn chỉ nằm ngửa thở hổn hển mấy lần, sau đó liền
xuống giường, vươn vai xoa eo mấy lần lại còn rất bá khí đứng lên.Lam Vong Cơ từ
trước đến nay luôn tai mắt lanh lẹ chú ý mọi nhất cử nhất động của Ngụy Vô Tiện,
lại có nhãn lực độc đáo vô cùng, đi nhanh mấy bước vượt qua các vị trưởng bối đứng
ở phía trước.Bà đỡ ôm hài tử tinh mắt, nhận ra đây là Cô Tô Lam thị Nhị công tử,
là phu quân của người đang nằm trên giường, v ........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.