130Nhiếp Hoài Tang thấy Ngụy Vô Tiện mặt
mũi tràn đầy mờ mịt, cái hiểu cái không, dáng vẻ giống như là linh quang chợt
hiện, nhưng lại không sờ tới được giới hạn. Hắn vừa nhìn đã hiểu, có tâm nhắc
nhở "Ngụy huynh còn nhớ cái lần chúng ta đi ra sau núi bắt thỏ không? Khi
đó đã nói chuyện gì?"Sự kiện lần đó có thể nói là khắc sâu ấn tượng, hai
con thỏ Lam Vong Cơ bắt về còn đang được nuôi ở bãi cỏ bên ngoài Tĩnh thất đây
này, đến giờ đã trổ mã đến mức ú ú mập mập, nhìn hai cục tuyết tròn vo này
trông còn rất ngon nữa là... Khục!Được Nhiếp Hoài Tang nhắc nhở, Ngụy Vô Tiện
liền nghĩ đến thỏ, sau đó liên tưởng đến cái từ "Nghĩa tử" xuất ra từ
miệng của đám hồ bằng cẩu hữu và Thanh Hành quân, hắn tay phải nắm thành quyền,
lòng bàn tay trái nhẹ nhàng để xuống, bừng tỉnh đại ngộ nói "Ý ngươi là lần
kia sao!"Nhiếp Hoài Tang mỉm cười, vui mừng mở quạt xếp ra phe phẩy, phẩy
tới phẩy lui hai lần. Đám bạn xấu thấy Ngụy Vô Tiện đã nhớ ra, đứa nào đứa ........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.