112Chuyện "nghĩa đệ của Lam Vong
Cơ" vừa rồi chỉ mới là một đoạn gián khúc, đám bạn xấu tuy rất hiếu kỳ về
phản ứng của Ngụy Vô Tiện, nhưng trở ngại là có Lam Vong Cơ ở bên, nên cũng
không dám hỏi nhiều, trong lòng từng đứa đều cồn cào đến mức nóng ruột nóng
gan.Nhưng tiếng cười của Ngụy Vô Tiện có thể nói là kinh thiên động địa, không
phải bọn họ thổi phồng, thanh âm kia thật sự có thể truyền xa mười dặm, cũng
may mấy tên thiếu niên đã sớm chạy xa, nếu không thì toàn bộ Vân Thâm Bất Tri Xứ
sẽ bị tiếng cười kinh khủng kia của hắn hù đến, nếu như muốn định nghĩa cho
chính xác thì... Mấy tên thiếu niên nghĩ, có thể là: Nếu để Lam lão tiên sinh
nghe thấy được e rằng sẽ phạt hắn ở nơi này xét gia quy cả đời.Lúc đi tới Lam
Vong Cơ ôm hai con thỏ, những người khác bởi vì trầm mê bát quái, không lo làm
ăn cho nên... Đến một con cũng không có.Cả đám mắt nhìn chằm chằm hai con thỏ
với màu lông tuyết trắng trong ngực Lam Vong Cơ trong ngực, nuốt nước miếng.Lam
Vong Cơ "..."Y siết cánh tay lại, ôm chặt hai con thỏ hơn.Có người nhịn
không được lên tiếng "Hai con... Cũng không đủ cho chúng ta ăn
a..."Lam Vong Cơ "..."Lại có người phản bác "Dáng dấp rất mập
nên cũng có thể lót dạ một chút mà?"Lam Vong Cơ lặng lẽ liếc mắt nhìn
hai người kia.Hai người trong nháy mắt im lặng.Ngụy Vô Tiện nhìn tiểu cứng nhắc
nhà mình nghiêm túc ôm hai đống tròn vo màu trắng tuyết, dáng vẻ vừa khẩn
trương vừa cẩn thận che chở, không nhịn được cười, bước lên phía trước cứu
tràng, "Xùy xùy xùy, ăn thỏ cái gì? Thỏ thỏ khả ái như vậy, sao lại có thể
ăn chứ?"Hồ bằng cẩu hữu "..."Ngày đó là ai một mình xơi sạch
nguyên một con thỏ béo ú vậy?!Ngụy Vô Tiện nói xong, lại quay đầu nhìn L ........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.