85Dựa vào nguyên tắc "Hôm nay sẽ không
biết ngày mai xảy ra chuyện gì, cứ tiếp tục sống và làm chuyện mình muốn
làm", Ngụy Vô Tiện cũng chỉ lo lắng được một hồi, sau đó thì tâm tư muốn
gây chuyện lại nổi lên, bắt đầu hiếu kì Lam Khải Nhân và Thanh Hành quân sau
khi biết được chuyện này sẽ có sắc mặt như thế nào.Ngụy Vô Tiện nói "Thanh
Hành quân và Đại ca ngươi rất giống nhau, nên muốn đoán ra cái gì cũng khó... Ừm,
thậm chí còn có thể cười."Lam Vong Cơ đặt hộp cơm đựng những món ăn xanh
mơn mởn lên bàn, nghe vậy liền ngước mắt nhìn hắn một cái, nói "... Cũng
là Đại ca ngươi."Ngụy Vô Tiện sững sờ, chậm chạp phân tích ý trong lời nói
của Lam Vong Cơ, gương mặt tự dưng nóng lên, nghĩ thầm tiểu cũ kỹ này học được
cách tán tỉnh lúc nào vậy? Cho đến lúc hắn ngẩng đầu lên nhìn thấy Lam Vong Cơ
ngồi đối diện lỗ tai cũng đỏ lên, mới bất giác hòa hoãn một chút "Khục!
Chưa vào cửa mà, cẩn trọng chút... Đợi sau khi hai ta thành hôn rồi đổi xưng hô
cũng không muộn."Hai chữ "Cẩn trọng" có thể từ trong miệng Ngụy
Vô Tiện nói ra đúng là không dễ, Lam Vong Cơ nói "Bây giờ đổi, cũng không
tính sớm..."Y còn chưa nói xong, Ngụy Vô Tiện đã nghĩ tới tuy là mình gả,
nhưng cũng không thể bị Lam Vong Cơ áp chế mọi lúc mọi nơi như thế được, liền
giúp y nói xong câu còn bỏ dở "Cũng đúng, dù sao thì giường cũng lăn mà
hài tử cũng có rồi."Tay bưng đĩa của Lam Vong Cơ trượt một cái, suýt nữa đổ
hết thức ăn xuống bàn.Ngụy Vô Tiện lùi ra khỏi bàn một chút, nhoài người nhìn
ra bên ngoài cửa, không thấy người nào, nghĩ nghĩ, lại tiện tay thi triển kết
giới, lúc này mới cực kỳ càn quấy cười to "Ha ha ha ha ha ha Lam Trạm!"Lam
Vong Cơ xấu hổ không thôi, Ngụy Vô Tiện lại ở bên kia cười đến mức thở không ra
hơi, y nhẫn nhịn hồi lâu, cuối cùng nhắm chuẩn mục tiêu, gắp một miếng rau
xanh, nhét vào trong miệng người kia.Ngụy Vô Tiện "..."Hắn nhai nhai
đồ ăn mà Lam Vong Cơ vừa đút cho hắn, chậm rãi nuốt xuống sau đó tự rót cho
mình chén trà, vẻ mặt đau khổ nói "Đồ ăn nhà ngươi thật sự là càng ngày
càng khó ăn..." Kỳ ốm nghén của hắn vẫn chưa hết, hài tử trong bụng huyên
náo cũng không lớn lắm, bình thường cũng chỉ có thể ăn cơm.Lam Vong Cơ thấy hắn
như vậy, nói "Nếu ngươi không thích... Sau này ta sẽ làm đồ ăn cho
ngươi."Ngụy Vô Tiện đôi mắt sáng lên"Ngươi biết nấu ăn?!"Lam
Vong Cơ chân thành nói "Ta có thể học."Khóe miệng Ngụy Vô Tiện suýt nữa
kéo ra t� ........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.