~~~POV main~~~

Sau khi được sự cho phép tham gia các hoạt động của lễ hội từ Trưởng làng, chúng tôi nhanh chóng bắt tay ôn tập lại một số thứ cho Lila (Ryuu,Shirone và Kuroma chỉ đến chơi, không tham gia thi đấu. Chỉ mình Lila thi).

Nguyên ngày đầu thì cũng chẳng có gì đặc biệt cả, chỉ có mỗi việc đi chơi hết sạp này đến sạp khác. Càn quét các quầy đồ ăn điên cuồng như hạm đội. Quẩy banh khu trò chơi, nơi nào chúng tôi đi qua đều bị càn quét hết các phần quà thưởng trò chơi, khiến cho mấy elf đấy lỗ nặng. Ôi...tội làm sao nhưng...kệ :v Liên quan gì tôi. Tôi có làm gì ngoài việc chạy theo cung cấp tiền cho chúng (mấy đứa nhóc hội Cuồng Rồng của nhà ta) chơi chứ. Thậm chí tôi chưa kịp chơi đã bị chúng giành mất lượt chơi rồi. Mà cũng bình thường, ai bảo tôi là anh cả, nhừng đồ chơi cho em là điều tốt. Cảm thấy mình đúng thật là một người anh cao cả 😇

Ngày đầu nhanh chóng trôi qua. Sáng sớm ngày thứ hai, tôi bảo Lila thức dậy thật sớm để ôn lại bài học, chuẩn bị cho cuộc thi.

Lila là 1 cô nhóc thông minh, học 1 biết 10 nên rất nhanh đã nhớ hết bài ôn tập. Sau khi xong bài lí thuyết, đương nhiên sẽ đến thực hành rồi.

Dắt em ấy về khu đất trống gần nhà nhờ phép dịch chuyển. À nói luôn là cấp độ phép dịch chuyển của em ấy đã bằng với mấy đứa kia rồi đấy nhá. Về tới khu đất, tôi nhanh chóng lấy bia tập bắn cho Lila nhắm bắn bằng cây cung của mình-Midori. Tôi bắt em ấy phải ngưng tụ chính mana của mình để làm thành tên mà bắn để đề phòng việc ra thực chiến mà hết tên. Những mũi tên làm từ Phong ma pháp của em ấy thường mạnh hơn Thuỷ 4-5 lần. Có vẻ em ấy thiên về Phong ma pháp hơn.

===8h55 sáng===

"Haaa...haa *tiếng thở dốc*...Anh Ryuu...tha cho em...em không chịu nổi nữa...việc này quá sức với em rồi...làm ơn lấy nó ra đi!..."(Lila)

"Không được! Cho chưa đến lúc, sắp đủ rồi!"(Ryuu)

Tôi đang luyện tập cho Lila theo cách chỉ tôi mới có. Cách này bảo đảm hiệu quả gấp trăm lần mấy cách luyện tập thông thường mà con người ở thế giới này hay dùng. Cơ mà có vẻ...Lila chịu không nổi rồi...nhưng không được! Chưa đến lúc lấy nó ra! Chỉ một chút nữa thôi!

(Tác: ta vừa miêu tả cái loèn gì vậy -.-)

"Chừng nào mới xong vậy anh Ryuu...sắp đến giờ thi đấu rồi đấy...!"(Lila)

"Vài giây nữa thôi! Sắp rồi! 5...4...3...2...1..0! Đã đủ!"(Ryuu)

Vừa nói tôi vừa làm vài thao tác nhỏ đặc thù để lấy cái thứ đó ra khỏi người Lila.

"Haaa...haa...cuối cùng cũng xong! Mừng quá!"(Lila)

"Mệt lắm phải không?"(Ryuu)

"Vâng...nó thật sự rất mệt"(Lila)

"Đương nhiên rồi, thứ đó là Ngọc trọng lực mà. Đem nó vào cơ thể sẽ làm em bất giác cảm thấy nặng lên mấy trăm, mấy ngàn lần. Như một tảng núi đè lên cơ thể vậy ấy. Vừa phải chạy 3km mà vừa mang theo ngọc, không mệt mới là lạ"(Ryuu)

Cách huấn luyện của tôi thường như địa ngục nhưng chỉ như thế mới làm mấy em ấy mạnh lên. Trước kia tôi tôi cũng thường áp dụng cách này để luyện tập ngoài giờ đi giết quái và những ngày đi quẩy dungeon. Nhờ thế nên giờ đây tôi mới mạnh nè. Cơ mà lúc đó tôi đeo ngọc vào và chạy mấy trăm km lận. Nhưng với mấy nhóc thì quá sức nên áp chế lại còn 3km thôi.

"Em uống đi, đây là Thuốc hồi Hp nè. Uống xong bảo đảm em sẽ khoẻ lại như bình thường =]"(Ryuu)

"Vâng....*ực*"(Lila)

Lila một hơi nốc sạch bình thuốc. Hên là cấp độ không cao chứ nếu nó cao mà uống hết nguyên bình thì chỉ có nước nổ tung mà chết do dư thừa quá nhiều năng lượng thôi.

"Ha~đã quá! Em cảm thấy tràn trề năng lượng!"(Lila)

"Chứ sao"(Ryuu)

Aizzz, mấy giờ rồi nhỉ?

Tôi hỏi ĐHT và nhận ra...

"Đm! Còn 2 phút nữa bắt đầu rồi! Lila vệ sinh nhanh bằng phép thuật hệ thuỷ rồi thay đồ đi lẹ. Trễ tới đít rồi!"(Ryuu)

Tôi giật mình nên bất giác nói tục hơi nhiều. À mà thôi...kệ đi, chuyện này xảy ra thường lắm. Nhất là lúc mấy nhóc tập luyện quá giờ nên tôi hối. Trong lúc gấp thì hay nói tục.

Thôi bỏ đê.

"Dạ?! *bị Ryuu quát lớn nên giật mình* Em làm ngay ạ!!!"(Lila)

Em ấy giật mình do tôi quát lớn. Mau chóng sử dụng phép làm sạch cơ thể và mặc đồ vào.

"Đi thôi! Còn 130s giây thôi đấy!"(Ryuu)

Chòi mé sắp tới giờ rồi! Quy định giờ giấc ở làng đó chặt lắm!

Thế là tôi dịch chuyển đi cùng với Lila đang dùng hết tốc độ mặc quần áo vào.

"5...4...3...2...1...0! Đậu phộng xém chết"(Ryuu)

May thật...chúng tôi đi đến gần sát giờ luôn, còn đúng 1 phút. Lúc này Lila đã mặc đồ xong rồi. Một bộ quần áo đơn giản mà dễ thương. Không cầu kì kiểu cách nhưng vẫn tôn lên vẻ dễ thương hút hồn của em ấy. Với tông màu xanh da trời yên bình, cộng với nhưng hoạ tiết màu trắng, màu hồng phấn. Hoà với sự năng động của em ấy là quá hợp. Nhìn em ấy mà tôi nghĩ...

[Mấy thằng Lolicon mà thấy em ấy thì chết vì mất máu luôn -.- ai bảo em ấy dễ thương vậy chứ ;>](Ryuu)

"A! Ryuu-nii! Em tìm anh nãy giờ đấy! Anh đi đâu vậy?"(Kuroma)

"À thì...anh mới đến đấy...Tại anh bận cho Lila ôn luyện..."(Ryuu)

Nói tới đây...tôi cảm thấy lạnh sống lưng. Thật ngu ngốc khi có hai tên cuồng luyện tập bên cạnh mà không dẫn theo luyện chung.

""Ryuu-niichan/Ryuu-nii chơi xấu! Sao lại chỉ dắt mình Lila đi luyện tập mà không dẫn tụi em theo?! Tụi em không chơi với anh nữa!""(Shirone+Kuroma)

[Oái! Đừng mà! Đừng giận! Anh đâu có cố ý đâu!](Ryuu)

"Anh...anh xin lỗi!!! Lần sao anh sẽ tìm một cái dungeon cấp SS cho các em quẩy nha. Đừng giận anh!"(Ryuu)

Vì cái dungeon cấp S lần trước quá yếu nên tôi sẽ để mấy nhóc này đi dungeon cấp SS. Cái gì cũng phải từ từ. Nếu dungeon SS không mạnh thì sẽ đi dungeon mạnh hơn.

""Tụi em không giận nữa đâu"(Shirone)

"Nhưng với điều kiện anh phải dắt tụi em đi dungeon cấp SS và anh phải nấu một buổi tiệc lớn cho tui em ăn"(Kuroma)

"Được! Miễn các em đừng giận anh"(Ryuu)

Đứng suy ngẫm một lúc...sao mà tôi cứ có cảm giác mình bị trúng kế ấy nhờ🤔

"Em! Em nữa!"(Lila)

"Ok! Chúng ta là gia đình mà! Đi đâu cũng phải có nhau"(Ryuu)

Tám một buổi mà quên mất Lila còn phải báo danh.

"Thôi được rồi, em qua bên đấy bốc thăm chọn đối thủ đi Lila"(Ryuu)

"Vâng~~~"(Lila)

Lila vâng lời, vừa chạy đi vừa quay lại vẫy tay chào tôi cùng hai nhóc. Tôi cũng hưởng ứng lại, giơ tay lên vẫy chào em ấy. Hai nhóc cũng thế.

Trên đường đi. Tôi nghe thấy tiếng xì xào bàn tán về Lila. Nghe xong những lời đó, trán tôi nổi hết gân xanh, tức muốn sôi máu. Hai nhóc cũng có biểu hiện tương tự nhưng có vẻ như sắp đến giới hạn mà muốn nổ tung!

"Này! Không được! Hãy kiềm chế lại đi hai đứa, ở đây không phải nhà của ta đâu mà muốn làm loạn là được. Dù tức đến đâu cũng không được bùng phát, lúc đó lộ sức mạnh ra chỉ có chuốc rắc rối vào người"(Ryuu)

Nói thật là skill Ẩn khí tức của tôi chỉ hoạt động khi người đang ẩn không sử dụng sức mạnh thôi. Nếu dùng thì ba động sóng năng lượng sẽ toả ra và sẽ bị phát hiện. Bây giờ ví âm thanh là ba động năng lượng đi. Cũng như khi một vật đứng yên, nó không toả ra bất cứ âm thanh nào nhưng một khi nó đột nhiên bị di chuyển do một thứ gì đó tác động vào, sẽ có âm thanh phát ra, mặc dù nó rất nhỏ đi nữa nhưng vẫn đã phát ra âm thanh.

Bấy giờ hai nhóc bực tức nói.

"Nhưng em thật sự nhịn không được nữa! Nó thật khiến em bực bội!"(Shirone)

"Em chỉ muốn giết hết đám elf đó để không phải nghe những câu nói đó nữa thôi"(Kuroma)

"Anh cũng như các em! Thật muốn một tay chém hết đám người độc mồm độc miệng đó! Ngay cả một đứa nhóc mới 3 tuổi rưỡi cũng không tha mà bàn tán những lời như thế"(Ryuu)

"Nhưng nơi đây không phải nhà chúng ta, chúng ta đang là khách nên không được phép gây sự"(Ryuu)

""Nhưng!""(Shirone+Kuroma)

"Không nhưng nhị gì hết! Không nhịn được cũng phải nhịn. Nếu các em không nghe lời thì ngày đi dungeon sắp tới sẽ không cho các em theo!"(Ryuu)

"Đừng mà Ryuu-nii~~~"(Kuroma)

"Đừng làm thế mà Ryuu-niichan~"(Shirone)

""Tụi em sẽ nhịn!!!""(Shirone+Kuroma)

"Vậy mới ngoan chứ!"(Ryuu)

Tuy nói mặt ngoài là thế nhưng nội tâm tôi thì không như vậy, nó đang rất bực bội, nó đang cố kiềm nén cơn giận, tựa như nếu chỉ nới lỏng đi thì sẽ có một vụ nổ xảy ra ngay! Những lời nói đấy thật thâm độc, trực tiếp nhắm thẳng vào Lila và gián tiếp xúc phạm chúng tôi-những đứa nhóc từ bên ngoài, không có chút sức mạnh. Bây giờ hồi tưởng lại vẫn cảm thấy tức...

(Tiếp sau đây có những câu thoại in nghiêng, các bạn hãy hiểu là lời người khác bàn tán mà main và hai đứa trẻ nghe được từ nãy đến giờ)

"Này này, có phải nó không?"(???1)

"Chính nó đấy!"(???2)

"Con nhóc đó? Có phải đứa làm cho làng chúng ta bị Lam Xà tấn công không?"(???3)

"Chính xác là nó! Nó là sát tinh của làng chúng ta đấy! Chính nó đã làm cho làng ta bị sát hại hơn 200 người dân đấy!"(???2)

"Nó đã bị trục xuất rồi mà? Sao lại quay về được chứ?"(???1)

"Cậu không biết là nó là con của Layla-sama với Lionas-sama à? Nhờ vào hai người họ nên trưởng làng-sama mới đồng ý cho nó về làng trong mấy ngày lễ này đấy!"(???4)

"Thật sao? Cậu không nói chắc hết đời mình cũng không biết nữa đấy!"(???1)

"Mà cái con nhóc đấy cũng hên thật đấy! Nhờ vào quyền lợi của cha mẹ để được về đây trong ngày lễ à? Thật không biết xấu hổ"(???3)

"Cái con nhóc đó tốt nhất là nên chết đi, nó đã hại biết bao người mà còn không biết hối lỗi, vậy mà vẫn còn mặt mũi quay về. Vậy mà còn mang cái vẻ mặt vui vẻ đó nữa chứ! Thật khiến người ta buồn nôn"(???3)

"Phải đấy! Phải đấy!"(???1+2+4)

"Bản thân đã không ra gì còn dẫn người ngoài về, thật không biết xấu hổ!"(???2)

"Cái con nhóc đấy tham gia thì kiểu gì cũng hạng chót cho xem! Ai không biết nó là thiên tài trước kia của làng nhưng bây giờ thì khác rồi! Chúng ta đã có Jy-sama rồi! Ngài ấy sẽ đẩy cô ta xuống đáy của sự tuyệt vọng! Hãy chờ xem khuôn mặt lúc ấy của cô ta đi"(???4)

"Phải đấy! Phải đấy!"(???1+2+3)

Kết thúc hồi tưởng, trong lòng tôi nổi lên cảm xúc phức tạp. Buồn, tức giận, phẫn nộ,...thật sự muốn tàn sát hết đám người đấy cho bỏ tức nhưng thôi, hôm nay tâm trạng Lila đang vui, nếu giết đám người đó thì không chừng mình sẽ nằm ở danh sách "những kẻ đáng ghét" trong lòng Lila mất.

Tôi đành giấu đi nỗi giận mà cứ bỏ ngoài tai. Đi đến đấu trường mà xem trận đấu của Lila.

Vòng loại thì nói thật...hết sức nhàm chán...không có gì đáng xem, tên nào cũng yếu như nhau hết cả...cơ mà chỉ duy nhất một trận ngoài trận của Lila làm tôi hứng thú. Tên đấy khá mạnh nhưng vẫn thua xa Lila trong trạng thái đang kiềm hãm sức mạnh.

Trong trận của hắn, những cô gái ở làng elf luôn hét lớn cái gì mà...

"Jy-sama!!! Em yêu anh!!! Đánh bại hắn đi!"(???1)

"Jy-sama đẹp trai quá!!! Nhìn em đi!!!"(???2)

"Jy-sama!!! Đánh bại hắn đi!!! Anh nhất định phải đoạt giải quán quân đấy!!!"(???3) (ngôn ngữ của tác: anh nhất định phải đoạt giải "cái quần" đấy!!! Ahihi =]]])

...bla...bla...

Haizzzz...chắc lại giống mấy kiểu thần tượng như thế giới trước của mình đây...mà đúng thật là tên đó khá đẹp trai đấy chứ. Vừa mạnh (theo tiêu chuẩn bình thường) vừa đẹp trai, trách sao đám elf nữ đó thích. (Vì là nhân vật phụ nên éo có ảnh đâu =]]] phụ phiếc gì không biết, cút ra cho anh main thể hiện nè =]]] cơ mà còn lâu mới tới, bây giờ tạm thời Lila mới là nhân vật chính nhá =]]])

Mà thôi...quan tâm làm gì chứ, có phải chuyện của mình đâu, quản chi cho mệt. Chuyện chính là Lila đã thuận lợi tiến vào vòng tiếp theo. Cơ mà...Lila à...em có thể nhẹ tay hơn không? Người ta gãy hết xương rồi kìa 😅😅😅

—————————————————

Cũng lâu rồi đấy chứ. Từ ngày 6/9 tới giờ mình mới ra chap. Mong các bạn thông cảm nha. Vừa học vừa viết hơi khó cho mình. Mình không có nhiều thời gian rảnh.

Haizzzzz, cảm thấy chuyện càng ngày càng nhạt...Có lẽ mình nên drop một thời gian để suy nghĩ ý tưởng...

...

...

...

...

...

...

...

...

...

...

...

...

...

...

...

...

...

...

...

...

...

...đùa thôi. Không drop đâu, bộ kia đã drop rồi còn thêm bộ này chắc nhà mình sáng nhất đêm nay quá 😅😅😅

Spoil xíu là sau khi rời làng elf mình sẽ tách mỗi đứa một nơi, vài năm sau mới gặp lại được. Lưu ý là mỗi đứa một nơi nhé, mỗi nơi xa lắm cơ. Mình phải làm thế nó mới thú dzị. Chứ ở 1 nơi ở hoài cũng chán.

Xuất bản:19/9/2018

Kí tên:✨Chini✨(Tác)

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play