Những người đó không thấy được Mộc Minh không thấy được Cát Tuấn thì càng không thấy được Phó Thịnh.

Bởi vậy, Tô Ảnh hiển nhiên trở thành mục tiêu của bọn họ.

Bọn họ như phát điên đi lấy lòng Tô Ảnh.

Bị lấy lòng, mấy ngày nay Tô Ảnh cũng không dám ra cửa gặp người.

Những người đó luôn tìm ra được cơ hội, “thật là trùng hợp” hoặc là “Ngẫu nhiên gặp được” mà bắt chuyện với cô.

Thậm chí còn khoa trương hơn, có người tìm tới Ngưu Lang không tồi muốn tặng cho Tô Ảnh.

Thật sự dọa Tô Ảnh trực tiếp nằm bò ở biệt thự, dù Phó Thịnh có gọi cô ra ngoài cô cũng chết sống không chịu ra cửa.

Phó Thịnh nhìn đến Tô Ảnh ôm sô pha, vẻ mặt chí khí liều chết không đi, nháy mắt bị chọc cho vui vẻ.

“Được rồi, mấy ngày nay ở lại biệt thự đi, xem ra thật sự dọa tới cô rồi.”  Phó Thịnh đều không nhịn được bật cười: “Lá gan thật nhỏ!”

Tô Ảnh nghe vậy mừng rỡ: “Vậy Phó tổng, tôi ở nhà chờ ngài trở về!”

Nghe những lời này của Tô Ảnh, đáy mắt Phó Thịnh đột nhiên hiện lên sắc thái kì dị.

Anh nghiêm túc nhìn kĩ Tô Ảnh, xác định lời này của cô không có ý tứ gì khác lúc này mới thu hồi ánh mắt.

Đồ ngốc này, rốt cuộc cô có biết lời như vậy là không thể tùy tiện nói ra hay không?

Phó Thịnh giơ tay sửa sang lại đồng hồ trên cổ tay, nói với Mộc Minh: “Đi thông tri hội đồng quản trị, hôm nay cần phải ra kết quả cuối cùng. Chuyện này đã kéo đủ lâu rồi. Chuyện quan trọng đều đã bàn xong, kế tiếp việc nhỏ nếu bọn họ còn làm không tốt vậy trực tiếp rời khỏi tập đoàn Phó thị đi.”

Mộc Minh cũng nhìn thoáng qua Tô Ảnh một cái sau đó mới cung kính trả lời Phó Thịnh: “Vâng, Phó tổng.”

Chờ Phó Thịnh cùng Mộc Minh rời khỏi, lúc này Tô Ảnh mới thở phào nhẹ nhõm.

Hôm nay rốt cuộc không cần ra cửa, rốt cuộc không cần đối mặt những kỳ ngộ kỳ quái và ngẫu nhiên gặp được của đám người đó.

Khó trách Phó Thịnh chán ghét đàn bà tới gần như vậy, có lẽ anh ta cũng gặp được tao ngộ và đủ loại ngẫu nhiên giống như cô chăng?

Tô Ảnh không có gì chuyện này làm bèn ôm di động ở trên sô pha xoát Weibo.

Bỗng nhiên, một tiêu đề hot search nháy mắt hấp dẫn ánh mắt của cô: ca khúc chủ đề của bộ phim《 Đại đế nuốt trời 》của đạo diễn Dương Chính bị nghi ngờ sao chép!

Tô Ảnh ma xui quỷ khiến bấm xem tin tức, sau đó Tô Ảnh bật dậy ngồi ngay ngắn!

Đây, đây không phải ca khúc cô và Tự Thuật Phong Nguyệt hợp tác sao?

Khi nào thành thì trở thành ca khúc chủ đề của 《 Đại đế nuốt trời 》rồi?

Tô Ảnh không dám tin tưởng, cô nhanh chóng tìm video chính thức của 《 Đại đế nuốt trời”, nghe từ đầu đến cuối sau đó cả người ngẩn ra.

Không sai!

Đây là âm thanh của cô!

Người biểu diễn lại biến thành Điền Mỹ Hòa!

Đầu óc Tô Ảnh oanh một tiếng, nháy mắt trống rỗng!

Điền Mỹ Hòa, sao chị lại có thể như vậy!

Tôi đã nói rõ bài hát này không phải của tôi sao chị có thể dùng được chứ?

Sao chị ta có thể?

Tô Ảnh nhanhc hóng tiến vào khu bình luận, video mới chỉ đăng mấy tiếng nhưng lượt bình luận và share lại hơn mười vạn.

Quần chúng không rõ chân tướng thì ca ngợi ca khúc chủ đề hoàn hảo, có fans trong vòng thì tới thảo phạt đoàn phim《 Đại đế nuốt trời 》vô sỉ sao chép ca khúc của Phong nguyệt đại đại.

Trong khoảng thời gian ngắn, toàn bộ đoàn phim《 Đại đế nuốt trời 》nháy mắt bị đẩy đến nơi đầu sóng ngọn gió, toàn dân chú ý chuyện này!

Dương Chính là đạo diễn vô cùng nổi danh lại có uy vọng, đã từng tạo ra không ít chế tác nổi tiếng trong đó tác phẩm tiêu biểu “Chính đồ” từng nổi tiếng đại giang nam bắc, hơn nữa từng dành giải thưởng đạo diễn xuất sắc nhất cùng với tác phẩm xuất sắc nhất của liên hoan phim quốc tế.

Cho nên, khi bộ phim 《 Đại đế nuốt trời 》vừa mới khởi động máy đã thả ra thông tin về ca khúc chủ đề làm tuyên truyền.

Không nghĩ tới, lúc này nháy mắt mở rộng mức độ nổi tiếng, làm khán giả trước tiên chú ý tới bộ phim này.

Nhưng mà, lại là dùng phương thức sao chép.

Chuyện này không thể không làm mọi người mở rộng tầm mắt, sôi nổi chất vấn Dương Chính vì sao lại đi sao chép.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play