Chương 81:
Đêm đó, thật ra anh nhớ cô “Rất đau sao?”
“Không đau!” Ôn Giai Kỳ đã tức giận, rất có khí phách phủ nhận bản thân rất đau.
Nhưng, có ma mới tin!
Sau khi người đàn ông chết tiệt này nghe thấy cô nói không đau, trực tiếp nhấc cô ném lên trên bồn rửa tay, sau đó dưới tầm mắt sững sờ của cô, một tay cầm lấy bình thuốc mỡ, một tay nắm lấy cảm cô: “Há miệng ra?”
Ôn Giai Kỳ: “…”
Thật sự là một giây, trong đầu cô chỉ cảm thấy có một tiếng nổ ra của một thứ đồ gì đó “ong”, tất cả tư duy đình chỉ vận chuyển, cô liền ở gần anh đến có thể rõ ràng nghe thấy hô hấp của anh, ngoan ngoãn mở miệng của mình ra.
Đây vân là lần đầu tiên cô tiếp xúc với anh ở khoảng cách gần như vậy.
Cho dù là năm năm trước hay là năm năm sau.
Trái tim của Ôn Giai Kỳ, cuối cùng không thế khống chế được lại loạn lên.
Hoắc Hạo Thiên vừa bắt đầu lại không có nghĩ nhiều như vậy, anh là thật sự muốn bôi thuốc cho người phụ nữ này, cô quá ngu ngốc rồi, anh còn chưa từng thấy qua người phụ nữ ngu ngốc như vậy.
Nhưng, sau khi anh bóp thuốc lên trên đầu ngón tay mình, anh chạm vào đôi môi mềm mại của người phụ nữ này, đột nhiên, một loại cảm giác giống như đã từng quen biết từ trên tay anh truyền đến, anh chợt run sợ, trong đầy vậy mà lại lập tức nghĩ đến đêm tân hôn năm năm trước.
Anh là người có trái tìm thuần khiết, không có quá nhiều hứng thú với phụ nữ.
Cho nên, năm năm này, người phụ nữ anh từng chạm qua, thực ra cũng chỉ có một mình cô ấy.
Anh nhớ rõ, đêm hôm đó bởi vì bị hạ thuốc, rất nhiều chuyện anh đều không nhớ rõ nữa, nhưng liên quan đến người phụ nữ đêm đó bị anh đè trên giường vẫn luôn mạnh mế muốn đó, anh lại nhớ một chút, anh nhớ cô mềm mại giống như một con mèo nhỏ, đặc biệt là môi của cô, giống như là quả đào mật hồng hào mềm mại ngọt ngào, mềm mại óng ánh như vậy, anh đến nay cũng vẫn nhớ hương vị của cô.
Màu mắt của Hoắc Hạo Thiên trở nên nặng nề, nhìn chằm chăm đôi môi nhợt nhạt nhưng vô cùng ẩm ướt căng bóng dưới đầu ngón tay mình, trong chốc lát, anh vậy mà có loại xung động muốn hôn lên.
Anh muốn thử xem, tư vị của cô có phải vẫn giống như năm năm trước không?
“Hoäc…Hạo Thiên? Anh có ổn…không?”
Ôn Giai Kỳ cũng có chút không thể nhịn được nữa.
Cô từ trước đến nay chưa từng dựa vào anh ở khoảng cách gần như vậy, hơi thở ấm nóng của anh phả ở trên mặt cô, một tay anh lại đang nằm cắm của cô.
Cô rất nóng, trái tim cũng đập nhanh vô cùng, cô căn bản không dám nhìn vào mắt của anh, bởi vì cô sợ rằng bản thân sẽ bị lại rơi vào đó.
Đôi mắt đó, năm năm trước, chính là bởi vì nó, cô mới vạn kiếp bất phục!
May mắn, sau khi cô gọi anh một tiếng như vậy, người đàn ông này cũng ổn định lại tinh thần, thế là chỉ nhìn thấy trong khuôn mặt anh tuấn của anh thoáng chốc lóe qua một tỉa không tự nhiên, lập tức, anh đưa thuốc mỡ trên ngón tay bôi xuống nơi khoé miệng của cô, liền thả cô ra.
“Người ngu ngốc như cô, làm sao trở thành bác sĩ vậy?”
Sau khi thả cô ra, anh bước ra khỏi phòng tắm này, lập tức lại bắt đầu gièm pha.
Ôn Giai Kỳ vẫn còn có chút lòng hoảng ý loạn, một lúc sau, sau khi từ trên bồn rửa tay xuống, cô nhìn vành tai vẫn còn chút đỏ của mình, lập tức mở vòi nước, sau khi vỗ vỗ nước lạnh trên mặt mình, lúc này mới cảm thấy tốt hơn nhiều.
“Tôi trở thành bác sĩ cùng với chuyện này có liên quan gì? Tôi lại không phải là y tá, những chuyện này đều là do y tá làm”
“Đuối lý rồi hả?”
Hoäc Hạo Thiên ném xuống một câu, sau đó không bao lâu, anh liền đi ra.
Ôn Giai Kỳ cũng không biết anh đi làm gì, liền sau khi thu dọn xong đồ của bản thân ở trong phòng tắm, cũng đi ra, chuẩn bị đi xuống.
“Cô Ôn? Cô…đi ra từ trong phòng ngủ của ông Hoäc sao?”
Có chút ngoài ý muốn, vừa mới đi ra, cư nhiên đụng trúng chị Vương đi lên, chị ta đang cầm một bộ vest nam đi lên, xem ra là giúp người đàn ông đó đưa lên.
Lễ nào anh đã đi rồi?
Ôn Gia Kỳ liền gật gật đầu: “Đúng vậy, vừa mới ở trong đó bôi một chút thuốc, sao thế? Chị Vương?”
Chị Vương: ”…”
Sao thế?
Đương nhiên là cảm thấy cô cùng kì quái rồi, người cậu chủ này của nhà bọn họ, phòng ngủ bình thường đều không cho người nào đi vào, sau khi đi vào liến lập tức phải để người tẩy uế sạch sẽ khắp nơi, ngay cả cô Cố trước kia cũng không ngoại lệ.
Nhưng tại sao…vừa rồi cậu chủ không nói với chị ta phải khử trùng chứ?
Chị Vương cũng có chút nghỉ hoặc.
Ôn Giai Kỳ căn bản không biết chị ta đang nghĩ cái gì, nhìn thấy chị ta không lên tiếng, liền đi xuống lầu.
Cô còn phải trở về nhà nữa.
Ôn Giai Kỳ để lại cho con trai lớn đang ngủ một lời nhắn, sau đó lại dặn dò chị Vương một chút đến đêm phải chăm sóc thật tốt cho đứa trẻ, cô liền rời khỏi đây.
Bởi vì ngày hôm nay thời gian vẫn còn khá sớm, sau khi Ôn Giai Kỳ trở về, thừa dịp nhà trẻ vẫn chưa tan học, quyết định làm một bữa tối phong phú, đến bù đắp cho hai bảo bối nhỏ này của mình.
Cô đã rất lâu không làm một bữa cơm thật ngon cho bọn họ rồi.
Ôn Giai Kỳ đi đến siêu thị.
“Maris, trùng hợp vậy?”
Đang miệt mài chọn đồ, đột nhiên bên cạnh có người đi đến, sau khi nhìn thấy cô, vô cùng vui mừng gọi một tiếng.
Ôn Giai Kỳ ngẩng đầu lên, lúc này mới nhìn thấy người bên cạnh: ‘Đúng vậy, Thế Khiêm, tôi vừa mới đến đây, muốn mua chút thịt buổi tối làm sủi cáo ăn, anh sao lại cũng ở đây thế?”
“Tôi có một khách hàng ở gần đây, vừa đi tìm anh ta bàn một vụ kiện”
Kiều Thế Khiêm vẫn là bộ dáng nhẹ nhàng nho nhã đó, anh ta đang đeo kính gọng vàng, trên người mặc một chiếc áo gió vải dạ màu xám nhạt, cả người thoạt nhìn vô cùng thanh cao anh tuấn.