“Phụ thân, con nghĩ mình có thể giúp người tìm a nương con trở về.” Tiêu Ức Thanh hướng Tiêu Nguyệt Dạ cung kính cúi đầu.
Tiêu Nguyệt Dạ sau khi biết được toàn bộ sự thật đã giam mình trong căn phòng trước kia của nàng, mỗi ngày đều ngồi trước bức chân dung của nàng, uống rượu, tự trách. Bộ dạng không còn là một Ma Tôn cao cao tại thượng trước kia nữa mà hắn trở nên nhếch nhác hơn bao giờ hết, thậm chí người ta nhìn hắn còn có chút không nhận ra.
Hôm nay Tiêu Ức Thanh đến gặp hắn, lại nghe hắn nói một câu như vậy, thật sự là không thể khiến hắn vui mừng hơn, liền hỏi con có cách gì.
Vì lời nguyền của Diệp Lạc Hy cũng linh nghiệm lên Tiêu Ức Thanh, cho nên hiện tại, hắn bất tử, bất lão, bất sinh, bất diệt. Hắn đã đi khắp nơi và biết được, có một cách để giúp người ta trở về quá khứ sửa chữa sai lầm của mình. Chỉ là….
“Cha, có điều, con có thể đưa được tối đa hai người trở về. Con muốn cha và Thái sư phụ cùng đi. Dù sao thì Lưu huynh cũng nói cho con biết, khi a nương còn trẻ, trong lòng nương có hai nam tử rất quan trọng với nàng, là cha và thái sư phụ.” Tiêu Ức Thanh hướng hắn bày tỏ.
Hắn không ngần ngại gật đầu, đến Cửu Trùng Thiên một chuyến.
Đế Quân sau khi nghe chuyện liền không kìm được vui mừng, liền hỏi Tiêu Ức Thanh hắn có cách gì. Đứa trẻ ấy liền nói: “con tự có cách của mình. Nhưng con không thể đưa thể xác của thái sư phụ và cha về được, chỉ có thể đưa linh hồn của hai người quay về thôi. Còn quay về vào thời điểm nào thì con không rõ.”
Đó chính là dùng nguyên thần tế Hồ Hồi Ức, từ giữa hồ mở ra một cánh cổng. Tiêu Nguyệt Dạ, Độc Cô Tư Dạ, cả hai người đều không ngần ngại ngay lập tức rời đi.
Không ngờ, cả hai người họ vừa vặn đúng lúc trở về quãng thời gian hai mươi vạn năm trước, đúng thời điểm ngay sau khi Diệp Lạc Hy lịch kiếp xuống Lục Địa để phi thăng lên làm thượng thần vài ngày.
Cũng chính khoảng thời gian này, Đế Quân và Ma Tôn cũng ý thức được chính là khoảng thời gian Diệp Lạc Hy vẫn còn xem trọng hai người bọn họ nhất, chính xác thì hiện tại cũng chỉ có Đế Quân, bởi nàng chưa từng gặp Ma Tôn.
- ---Lời của Đế Quân -----
Nhưng dường như, Diệp Lạc Hy lịch kiếp trở về không giống như trước.
Trước đây Đế Quân đối với Diệp Lạc Hy luôn chán ghét và bài xích nàng, khiến nàng luôn quấn lấy hắn tìm kiếm sự yêu thương trong vô vọng. Có rất nhiều chuyện về nàng, bản thân Độc Cô Tư Dạ hắn cũng không nhớ rõ, cũng khiến hắn ý thức được bản thân đã là một kẻ làm sư phụ tồi đến thế nào.
Nàng vừa tỉnh dậy, cũng giống như một con người khác vậy. Đầu tiên chính là chạy đến Nữ Oa cổ thần, nhờ vả người ta trước. Cũng đúng thôi, vì lúc này ngoài Nữ Oa xem trọng nàng ra, còn có ai xem trọng nàng chứ?
Vừa nghe tin nàng trở về, hắn liền đến thăm nàng, còn không ngờ là nàng vừa thấy hắn đã sợ hãi đến phát hoảng. Bởi vì hắn khi xưa chỉ chú tâm đến Thanh Hà tiên tử mà bỏ quên mất đứa trẻ đáng thương này của hắn. Thậm chí, hắn còn đem cả những điểm tâm mà Thanh Hà tiên tử đến cho nàng, khiến nàng hiểu lầm hắn. Mà cả, hắn đã là sư phụ của nàng hơn hai mươi vạn năm, vậy mà đến nàng bị dị ứng hạnh nhân, hắn cũng không biết. Hắn mới biết bản thân mình làm sư phụ thất bại như thế nào.
Mà điều làm hắn phát hiện ra hơn sau khi trở về thời điểm này, chính là xung quanh nàng có quá nhiều nam nhân. Nào là bốn tên lạ mặt mà Nữ Oa phái đến chăm sóc, hai tên khế ước thú Ma Long và Tam Lang, đã vậy ở đâu ra có thêm ba tên tinh linh mỹ nam như vậy sớm tối quấn quýt bên nàng?
Hắn đã nhiều lần chứng kiến bốn cái tên lạ mặt ở chỗ Nữ Oa kia lúc nào cũng quấn quýt bên nàng, khiến hắn càng thêm tức giận. Mà thậm chí, cả Diệp Lạc Hy cũng không quan tâm đến hắn, lúc nào cũng gọi Thanh Hà Tiên Tử là sư nương, khiến hắn thật tức chết.
Hắn liền đem chuyện này nói cho Tiêu Nguyệt Dạ. Dặn dò hắn chuẩn bị kỹ càng mọi thứ để đừng làm đồ đệ hán mất vui. Trên quãng đường đi, hắn chưa từng nhận ra Diệp Lạc Hy từng ngây thơ, vui vẻ như thế nào. Một câu chuyện nhỏ ở phủ Diệp tướng trong khoảng thời gian nàng lịch kiếp, kể về đám tiểu đồ đệ, kể về quá khứ của hai chủ tớ họ, cũng khiến bọn họ vui vẻ đến vậy. Nhưng tại sao, đến bây giờ, Độc Cô Tư Dạ hắn mới nhận ra mọi thứ?
Cho đến khi Ma Long hỏi nàng thích ai trong bốn nam tử ở chỗ Nữ Oa, khiến hắn vừa tức vừa sợ, sợ rằng đám nam tử kia sẽ câu mất nàng đi. Nhưng nàng không chỉ tức giận đỏ mặt tía tai với Ma Long, mà còn trực tiếp gào lên khuyết điểm của bốn tên tiểu tử thối kia nữa, khiến hắn vô cùng hài lòng.
Nhưng, tại sao nàng nói rằng nàng muốn cả đời này không gả đi chứ? Hắn nhất định phải bảo Tiêu Nguyệt Dạ sớm sớm đón nàng về, bồi đắp tình cảm phu thê mới được.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT