“Chủ nhân, có Thanh Loan đến tìm.” Diệp Quân báo cáo.
“Mời nàng ấy đến sảnh, ta sẽ ra ngay.” Rồi nàng đứng dậy, nhìn Ma Long đầy nguy hiểm.
Ma Long nuốt nước bọt nhìn nàng:“Chủ nhân, ta làm gì sai sao?”
Diệp Lạc Hy giống như rất tức giận, tóm cổ Ma Long, trừng mắt, nghiến răng, trèo trẹo gặn từng chữ: “Ta.Tuyệt.Đối.Cấm.Ngươi.Làm.Tổn.Thương.Thanh.Loan. Nghe rõ chưa?”
Ma Long tuy không hiểu vì sao chủ nhân tức giận, nhưng có vẻ như hắn sẽ làm tổn thương Thanh Loan kia lắm, liền ngoan ngoãn gật đầu. Sau đó nàng đến đại sảnh gặp Thanh Loan, thấy nàng ấy xuất hiện ở nhân dạng, nhìn nàng đầy áy náy.
“Tỷ đến tìm ta có chuyện gì nha?”Nàng thản nhiên ngồi xuống bên cạnh Thanh Loan, tâm tình cuối cùng cũng tốt một chút.
“Ngươi còn thản nhiên hỏi ta sao? Cả Cửu Trùng Thiên đang đồn ầm ĩ lên là ngươi nuôi nam sủng kìa! Ngươi nói đi, nam tử lần trước xuất hiện ở Đông cung và nam tử xuất hiện ở thao trường đó, bọn hắn là ai thế? Suốt ngày bám dính lấy ngươi. Ngươi là nữ nhân còn chưa gả đi, để nam nhân trong phủ như thế, ảnh hưởng không nhỏ đâu.” Thanh Loan vừa giận vừa lo nhìn nàng.
“Thanh Hà tiên tử cũng chưa gả đi, nhưng bộ dáng của nàng ta đối với sư phụ còn hơn cả như thế nữa. Cái này gọi là trò hơn thầy là sư môn có phúc, không phải sao?” Nàng cười, dường như những chuyện kia chẳng liên quan tới nàng.
Thanh Loan trợn mắt nhìn nàng, kéo hai ống tay nàng tới, ngạc nhiên: “Lạc Hy, ngươi bị làm sao thế? Rõ ràng trước nay ngươi đối với sư phụ kính trọng như phụ mẫu, cũng xem Thanh Hà tiên tử là sư nương cơ mà? Sao bây giờ ngươi lại lôi chuyện này ra, đâu có giống nhau chứ?”
Nàng nhìn Thanh Loan, gân tay lại nổi lên, hận không thể đem Hỗn Thiên Lăng trói gô đám Hỗn Độn rồi nhốt trong phủ. Bọn hắn chạy loạn ra ngoài như vậy, sau này nàng làm sao có thể yên ổn sống ở Cửu Trùng Thiên được chứ? Thôi thì Hỗn Độn đã phóng lao, vậy thì nàng lao theo lao vậy.
“Thật ra bọn họ là bằng hữu của ta ở chỗ Nữ Oa tỷ tỷ. Vì không muốn về Thánh địa nghe Nữ Oa giáo huấn cho nên đến chỗ ta lánh nạn vài ngày, khoảng nửa năm sẽ đi.” Nàng cười gượng gạo.
Thanh Loan gật đầu đã hiểu. Từ xưa đến nay nghe nói Đất Thánh của Nữ Oa cổ thần luôn sinh ra nhiều kẻ rất lập dị, có lẽ Lục Thần Vũ là một trong số họ đi. Liền không hỏi đến chuyện này nữa, Thanh Loan tiếp: “Hôm nay Đế Quân bảo ta đến nhắn với ngươi, ba ngày sau sẽ đến Ma giới. Ngài lần này đặc biệt, dẫn ngươi cùng đi.”
“Thật á?” Nàng kinh ngạc trợn cả mắt.
Điệu bộ của Diệp Lạc Hy đã khiến Thanh Loan hiểu lầm rằng nàng đang vui mừng quá độ đến mức không tin vào tai mình. Ừ thì đúng là nàng không tin vào tai mình thật, nhưng lão Đế Quân thật sự đưa nàng theo đến Ma giới sao? Thà nói rằng nói ba ngày nữa Hỗn Độn công cáo thiên hạ rằng hắn tìm được ý trung nhân còn đáng tin hơn là lão đế Quân kia nguyện ý dẫn nàng đến Ma giới.
“Ngươi chắc chứ? Không tỷ thí kiểm võ, không cùng Thiên Tư Tư Quận chúa so tài? Nhưng tại sao sư phụ lại đồng ý cho ta đến Ma giới?” Nàng hỏi lại.
“Ta cũng không biết nữa. Sau khi Lục Thần Vũ khóc lóc kể khổ chuyện ngươi thường xuyên bỏ bữa, còn nói hắn phụng lệnh Nữ Oa chăm sóc ngươi, khiến sư phụ ngươi thất thần mấy ngày, hôm nay thì gọi ta vào, nói ta đến đây dặn ngươi như vậy.”Thanh Loan gật đầu, bản thân nàng cũng cảm thấy khó hiểu.
Không lẽ là trùng hợp sao? Lão ta mà thèm quan tâm nàng đến thế à? Sợ rằng là mặt trời mọc ở đằng tây rồi.
“Đa tạ ngươi đã đem tin này nói cho ta nghe. Ba ngày sau ta sẽ đến.” Nàng cười tươi.
“Ngươi không cần đến đâu. Ngài ấy nói sẽ trực tiếp đến đây đón ngươi đi. ” Thanh Loan vỗ vai nàng, sau đó còn không đợi cho nàng kịp tiêu hóa thông tin, đã tiếp: “Thế nha! Ngươi cứ chuẩn bị cho tốt, ba ngày nữa ta tới đây cùng chủ nhân đón ngươi cùng đi.”
Thanh Loan đi rồi, Diệp Lạc Hy ngồi đó thất thần.
“Lạc Hy, ngươi có sao không?”Đào Ngột nhìn nàng thất thần, lo lắng hỏi nàng.
“Này. Ta hỏi ngươi, có cách nào để biết một thượng thần bị đoạt xá hay không?” Nàng xoa xoa thái dương.
“Thượng thần làm sao bị đoạt xá được? Trừ phi kẻ đoạt xá phải là một vong hồn mạnh hơn hắn. Mà ngươi nói xem, có vong hồn nào mạnh như Đế Quân hay không? Nếu có thì thiên hạ này đại loạn rồi.” Đào Ngột tỏ vẻ, hiển nhiên mà.
Nàng cũng không muốn cùng Đào Ngột đôi co nữa, cũng không muốn nhớ tới chuyện này. Liền nói: “Lần này đến Ma giới, ta muốn nhân cơ hội này tìm một vị cố nhân.”
Đào Ngột ngạc nhiên, Diệp Lạc Hy còn có cố nhân ở Ma giới sao?“Tìm cố nhân nào? Để làm gì?”
“Tất nhiên là để đúc vỏ cho Ma Thần kiếm rồi.” Nàng vẫy tay, sau đó chạy vào không gian.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT