“Tiểu Hy, sao nàng lại khóc?” Cùng Kỳ hỏi nàng.

Diệp Lạc Hy giật mình một cái, sau đó ngẩng đầu lên nhìn Cùng Kỳ, không hiểu sao lệ rơi đầy mặt, giống như nàng vừa trải qua một chuyện rất thương tâm. Đúng là nàng đã trải qua một chuyện thương tâm thật. Nàng liền nắm lấy hai tay Cùng Kỳ, hỏi hắn: “Ta muốn đưa một người đến hậu phương nơi lãnh địa của chúng ta, có được không?”

Cùng Kỳ ngạc nhiên nhìn Diệp Lạc Hy. Hắn lắc đầu không hiểu, rốt cuộc là nàng muốn làm gì?

“Ta nói, ta muốn đưa một người đến hậu phương. Không lẽ ngươi không thể thay ta thu nhận hay sao?” Nàng còn chưa lau nước mắt, lại nhìn Cùng Kỳ bằng ánh mắt đáng thương khôn cùng.

Cùng Kỳ kiềm lòng không nổi. Bình thường, Diệp Lạc Hy rất hiếm khi đưa ra một yêu cầu nào đó đối với bọn hắn. Bởi vì nàng cho rằng những điều đó không cần thiết, hoặc là không nhất thiết. Những chuyện chăm sóc nàng thường ngày là do bọn hắn mặt dày muốn làm, cho nên nàng mới miễn cường đồng ý.

Còn về đại kế của nàng, chuyện bọn hắn đã đánh chiếm một nửa Minh giới, nàng không hề biết. Chuyện bọn hắn âm thầm giúp nàng liên minh với những chủng tộc đã quá chán ghét và nhận ra bộ mặt cai trị tàn bạo của tam thiên, nàng cũng không hề biết. Bởi vì nàng chỉ biết bọn hắn có thế lực riêng của mình và nàng chỉ luôn muốn bọn hắn án binh bất động, ít đụng đến đao thương càng nhiều càng tốt.

Có điều, bọn hắn là người chứng kiến qua tất cả những gì đã xảy ra với nàng, chứng kiến tất cả những đau đớn mà nàng phải chịu đựng, bọn hắn làm sao có thể nói án binh bất động liền án binh bất động cho đặng?

Cùng Kỳ ôm lấy Diệp Lạc Hy vào lòng, hắn đưa tay lau đi hai hàng nước mắt đẫm lệ luôn làm hắn đau lòng này, hắn ôn tồn: “Chỉ cần là nàng muốn, ta đều sẽ cho nàng. Cả cái mạng của ta, đều sẽ cho nàng. Nàng đừng bao giờ thấy quá đáng về bất cứ điều gì cả, được không? Ta chỉ xin nàng một chuyện, đó là nàng đừng khóc, cũng đừng khiến mình bị thương.”

Chỉ có như vậy, chúng ta mới có thể yên tâm vì nàng mà dốc tận tâm can vì những gì nàng muốn. Chỉ có như vậy, chúng ta mới có thể khiến nàng làm chủ cả thiên địa này. Và chỉ có như vậy, chúng ta mới có thể miễn cưỡng tạm chấp nhận, xem rằng đó là những gì mà nàng gọi là trả thù.

Diệp Lạc Hy nhìn Cùng Kỳ, trong lòng đầy nghi ngờ. Hắn nói như vậy, rốt cuộc là có ý gì?

“Ngươi làm gì đó lén lút giấu ta đúng không?”

“Làm gì có?” Cùng Kỳ cười ôn nhu.

Diệp Lạc Hy nhíu mày nguy hiểm nhìn Cùng Kỳ, nàng nói: “Tốt nhất là đừng có chuyện gì đi.”

Bởi vì nàng không muốn dựa vào sức của Tứ Đại Hung Thú để thống trị lại Tam Thiên. Suy cho cùng mà nói, đó chỉ là uy của bọn hắn, nàng không có thứ gì tự chính tay nàng đoạt được cả.

“Tới, ta giúp nàng luyện thành đan.” Cùng Kỳ vui vẻ cười, sau đó xun xoe đến bên cạnh nàng, giúp nàng khởi động lò luyện đan, bắt đầu công cuộc tạo thành những bước kế hoạch đầu tiên của nàng.

....

Minh giới là nơi như thế nào?

Hiểu nôm na thì đây là nơi giao giữ sống và chết. Những linh hồn sẽ sau khi chết đi, dù là ai, cũng sẽ phải đi qua đây để tiếp tục một kiếp sống khác của mình. Tất nhiên, để có thể có cuộc sống ngàn năm, buộc một người phải tu luyện vượt lên tất cả, đạt đến cảnh giới thật cao, có thể chịu được áp lực của Thiên giới mang lại mới có thể sống vĩnh hằng.

Bất cứ ai đã từng đặt chân lên Thiên giới hoặc Ma giới đều có thể đến Minh giới một cách dễ dàng. Tuy nhiên, khác với Thiên giới với hai kẻ trị vì đứng đầu là Thiên Đế và Đế Quân, Ma giới với Ma Tôn và Thất trưởng lão thì Minh giới đứng đầu chỉ có một Phán Quan, tất cả những thông tin, những câu chuyện, những tài liệu và sử sách cổ đều được lưu lại tại nơi đây.

Thế nhưng, đừng nhìn thấy vẻ uy nghiêm của Minh giới này mà cho rằng nơi đây hoàn toàn trang nghiêm và có những chế độ và hệ thống cai trị rất nghiêm khắc. Chỉ có những kẻ ở trong chăn lâu ngày mới biết chăn có rận. Diệp Lạc Hy thừa biết được về điều đó, cho nên, nàng nhất định phải đến đây một chuyến.

Có điều, thứ nàng muốn trộm là sổ sinh tử. Nàng muốn gạch đi tên của mình và Tứ Hung Thú ra khỏi cuốn sổ ấy. Nếu như nàng muốn tồn tại lâu dài, thiên trường địa cửu mà không cần đến Đào Nguyên Trường Sinh thì nàng buộc phải gạch tên mình khỏi sổ sinh tử.

Mặc dù nói Ti Mệnh Tinh Quân nắm giữ sổ sinh mệnh của thần quân ở Thiên giới, nhưng nàng vốn dĩ đã là thành viên ngoài biên chế của Cửu Trùng Thiên, miễn cưỡng được Nữ Oa đưa đến Cửu Trùng Thiên tu luyện, cho nên nàng đối với Ti Mệnh Tinh Quân chẳng qua chỉ là bằng hữu chứ hắn không có quyền sinh sát đối với nàng. Cho nên, sổ sinh tử của nàng nằm ở Minh giới.

Nàng biết, thế nào khi Xà Nữ chết, Hắc Bạch Vô Thường cũng sẽ đến để thu dọn tàn cuộc cho nàng ta, lúc đó cửa Minh giới mới được mở ra, nàng hoàn toàn có thể đi theo bọn họ.

Nếu như nàng chính đại quang minh đi theo con đường duy nhất thông giữa Thiên – Minh hai giới thì hành tung của nàng sẽ bị bại lộ. Dù sao thì cái tên lắm mồm nhiều chuyện Tạ Tô Châu kia cũng sẽ bẩm báo đến tai Thiên Đế, nàng sẽ không thể trộm được sổ sinh tử mất thôi.

Cho nên, nàng mới đến tìm Hắc Bạch Vô Thường.

Để có thể thuận lợi đến được Minh giới, nàng đã lưu trữ hồn của Xà Nữ trong một Tỏa Linh Nang, đợi đến thời điểm thích hợp này thì xóa đi dấu vết của nàng rồi thả ả ta ra, dẫn dụ Hắc Bạch Vô Thường.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play