Gương mắt thanh tú ấy khẽ khượng lại, thật sự hắn không có cách nào chữa khỏi cho nàng, nhưng hắn ta thì có thể, riêng lần này, hắn đành phải nhường hắn.
- Nàng ta hiện tại vẫn còn giá trị, ta không muốn thấy nàng ta sứt mẻ miếng nào, ngươi đảm bảo được mấy phần.
- Ta ... ta không dám chắc. Nhưng ta lấy mạng sống cùng những gì ta có ra đảm bảo, sẽ mang nàng về chu toàn.
- Được ... ta tin ngươi lần này.
Vòng tròn liên mộng được khởi động, hai luồng sáng xuất phát từ tim hai người, dần dần hòa quyện thành một quả cầu trong suốt, như tách biệt họ với thế giới bên ngoài, như rào chắn bảo vệ hai tâm hồn mỏng manh.
Trong này tối thật đấy, ngoài khoảng không ra thì không có bất cứ một thứ gì khác, nhưng nàng lại cảm thấy bình yên đến lạ thường. Nàng như cảm thấy mình đang trôi nổi trong không trung, trọng lực đều như không tồn tại, cơ thể nhẹ như lông hồng. Chỉ có ở đây, mọi thù hận mới được gác xuống, hỉ nộ ái ố đời thường được gạt bỏ và thứ tình cảm kia không còn hành hạ trái tim này. Vậy cũng tốt, cứ thế ở đây, không âu không lo không buồn không phiền.
- Cô thật sự thấy mệt mỏi vậy sao?
Âm thanh phát ra trong khoảng không đen tối, dù không thấy mặt nhưng âm thanh ấy sao nàng quên được. Tên dị nhân đưa nàng đến thế giới này, kéo nàng vào bể khổ này, dù hóa thành tro nàng vẫn nhận ra hắn.
- Đại nhân à, người vứt ta vào thế giới này suốt 19 năm qua không ngó ngàng, tại sao giờ lại tới đây?
- Ta .. ta chỉ muốn hỏi, nếu thế giới này không cho cô cảm giác thoải mái, liệu cô có muốn quay về không?
Liệu có muốn quay về không? Điều nàng mơ ước bao lâu nay, hằng đêm nàng đều mơ về mẹ và em trai mà khóc thầm trong đêm tối. Nhưng hôm nay, nghe hắn bảo sẽ cho nàng một cơ hội, không hiểu sao nàng lại sinh ra tia chần chờ thế này.
Lẽ nào nàng còn vấn vương thế giới này ư? Vẫn còn cha mẹ hết lòng thương yêu nàng, vẫn còn bạn bè vì nàng mà lo âu, vẫn còn Đơn nhi và A Quân không ngại vì nàng mà đối đầu với bao hiểm nguy và vẫn còn chàng, người nàng thương yêu nhất. Nhưng cũng vì chàng mà nỗi đau trong nàng mới ngày càng lớn dần, để giờ đây nàng không biết nên đi hay nên ở. Có lẽ ở thế giới bên kia nàng không tìm được người có thể thay thế chàng trong tim, nhưng ít ra nàng sẽ không chết tâm như lúc này. Quá mệt mỏi ròi, nàng thật sự muốn buông xuôi.
- Ta biết ngươi có nổi khổ tâm của mình, ta biết ta sai khi chưa biết tâm tư nguyện vọng của người đã ném ngươi vào thế giới thị phi này. Nên ta thành thật xin lỗi ngươi, nếu ngươi muốn từ bỏ, ta sẽ đưa ngươi trở về.
Thật sự có thể quay trở về? nhưng nếu ta đi, vậy đồng nghĩa với việc nhiệm vụ này kết thúc trong sự dở gian ư? Vậy sự hy sinh của bao ngươi ngoài kia sẽ hóa thành vô nghĩa ư? Những việc Đơn nhi và A Quân làm sẽ hóa hư vô ư? Chỉ vì đau khổ do tình cảm mà gạt hết tất cả như vậy, có phải nàng quá ích kỉ không? Đến đây để hoàn thành nhiệm vụ nhưng lại vì tình cảm cá nhân mà từ bỏ hết mọi công lao của bao người vì mình mà phải hy sinh ... thật đáng hổ thẹn.
- Nếu có thể ... ta muốn được đi thăm họ.
- Ta dẫn ngươi đi.
Không gian đen tối nhanh chóng bị ánh sáng xé rách, luồng sáng khiến mắt nàng khong kịp thích ứng, khẽ lấy tay che mắt, âm thanh gió thét gào vang bên tai, như thể nàng được đưa đến một thế giới khác.
- Đừng mở mắt ra sớm, ngươi thật sự sẽ sợ đấy.
- Ngươi nghĩ ta nhát đến vậy sao, có gì mà phải sợ chứ, ta còn phải xác minh xem người đưa ta đi đâu.
------------ hết chương 58 -------------
Hihi nay cả nhà nghỉ tết cả chưa, nghỉ ròi thì mình cùng cày truyện nhe, hứa sẽ ra đều hihi 😂😂😂
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT