Sau khi an bài xong chuyện học bổng, kỳ thi Liên khảo của Nhất Trung và Nhị Trung chính thức bắt đầu. Lúc này giáo viên và học sinh hai trường đều dồn hết sức lực để rửa hận xưa.

Để đảm bảo thành tích của kỳ thi lần này đáng tin cậy, không hề phát sinh chuyện ngoài ý muốn thì cả Nhất Trung và Nhị Trung đều cùng nhau làm giám thị.

Cho dù là thi ở Nhất Trung hay thi ở Nhị Trung, bên trong mỗi trường thi đều có giáo viên của bên kia, sắp xếp như vậy để tránh xuất hiện hiện tượng gian lận.

Đến cùng thì cả hai trường đều là quan hệ cạnh tranh, giáo viên ở Nhất Trung chắc chắn sẽ không bỏ qua cho bất kỳ hành vi gian lận nào của học sinh Nhị Trung, giáo viên Nhị Trung đối với học sinh Nhất Trung cũng nghiêm khắc hơn, căn bản không tính nhắc nhở thân thiện, chỉ cần có một động tác nhỏ đều bị mời ra khỏi phòng thi.

Phùng Liễu được sắp xếp là giám thị trong phòng thi, Lạc Vân Sam cũng bị Đỗ Nhược kéo vào tổ giám thị hành lang ở các tầng, phụ trách giải quyết một số tình huống phát sinh.

Không thể không nói chế độ thẩm tra lúc này vô cùng nghiêm khắc, dù sao ngữ văn còn có thể chém được chút ít, nhưng toán học buổi chiều thì lại không giống dạng được ôn, cho nên sau khi thi được một chút thì đều có thí sinh bị cho ra ngoài vì gian lận, chính là bị bắt tận tay có cả tang chứng vật chứng.

- Ai đang so đáp án cho em? Tờ giấy này là do ai đưa?

Giáo viên Nhất Trung hỏi.

Vì để bảo toàn danh dự với giáo viên Nhị Trung nên giáo viên bên Nhất Trung tiến hành xử lý nghiêm những hành vi sử dụng tài liệu, cho dù là cho đáp án hay nhận đáp án đều tính là gian lận.

- Không có ai ạ, em chỉ muốn viết đáp án ra đây sau khi thi xong có thể cùng bạn khác so một chút.

Học sinh bị cho ra ngoài đỏ mặt nói, nhất quyết không nói là ai cho.

- Nếu không có thì thôi đi, đáp án cũng chưa đưa được ra ngoài đâu.

Nhìn thấy giáo viên Nhất Trung nghiêm khắc như vậy thì giám thị của Nhị Trung liền nói.

- Đều không xảy ra cái gì, lại cho em ấy thêm một cơ hội đi.

- Nếu giáo viên Nhị Trung đã nói giúp cho em thì tôi liền bỏ qua cho em lần này, nhớ kỹ không có lần sau!

Giáo viên Nhất Trung nghiêm mặt đưa học sinh về chỗ ngồi ban đầu.

Giáo viên Nhị Trung:...

"Ý tôi là không truy cứu người truyền đáp án cho em ấy là ai..."

Nhìn thấy vẻ mặt phẫn nộ của giám thị Nhất Trung nên giáo viên Nhị Trung nuốt lời định nói xuống, làm bộ tôi không biết gì hết đi tới ngồi trên bục giảng.

Lạc Vân Sam đứng ngoài cửa sổ nhìn thấy cảnh này không khỏi cong mi lên cười, Trình Lâm Vân đúng là quỷ thông minh, ban đầu giả vờ cao thượng sau đó lại làm như mình là học sinh bị giáo viên làm khó để hướng về phía giáo viên Nhị Trung cầu tình, như vậy có thể thuận lợi bỏ qua cho học sinh đưa đáp án.

Sự tồn tại của Lạc Vân Sam cũng không nhẹ, sau khi chuyện được xử lý xong Trình Lâm Vân lập tức nhìn thấy Lạc Vân Sam ở ngoài cửa sổ.

Thấy Lạc Vân Sam đang nhìn chính mình, cô ấy không khỏi đỏ mặt, sau đó lại ra vẻ nghiêm túc đi tới đi lui trong phòng thi.

"Bộ dáng vừa rồi của mình đều bị cô Lạc nhìn thấy, thật là mất mặt quá đi mất..."

Lạc Vân Sam cười cười, nàng thả nhẹ bước chân rời đi, rất nhanh đã đi tới phòng học Phùng Liễu làm giám thị.

Phùng Liễu trông phòng thi của lớp 11 - 5, học sinh bên trong đều xếp hạng từ khá trở lên, thành tích của các em ấy trong các kỳ thi thử đều cực kỳ tốt.

Cùng trông thị với Phùng Liễu là một giáo viên thể dục ở Nhị Trung, nhìn qua mới hơn 20 tuổi, một thân cơ bắp nổi lên rõ ràng, ngay cả quần áo dày dặn cũng không che được thân hình cường tráng của anh ta.

Giáo viên thể dục xoa cái đầu đinh của minh, hắn và Phùng Liễu đứng rất gần nhau hình như là đang cùng Phùng Liễu thảo luận gì đó.

Lạc Vân Sam xụ mặt, nàng lấy vẻ mặt nghiêm túc gõ gõ vào của phòng học.

- Hai vị giám thị có vấn đề gì sao?

Giáo viên thể dục Nhị Trung nhìn về phía cửa, hắn ngượng ngùng kéo ra khoảng cách với Phùng Liễu, sau đó lại cầm bài thi trong tay đi tới Lạc Vân Sam.

- Chào cô, vừa rồi có học sinh hỏi tôi muốn giải đáp về bài thi, em học sinh đó nói là làm nhầm thứ tự các câu hỏi lớn trong bài.

Giáo viên thể dục cố gắng khống chế ánh mắt của mình, tránh để mạo phạm tới người trước mắt.

- Hóa ra là vậy, không có gì đâu, chút nữa tôi đi lấy giấy thi mới lại đây.

Lạc Vân Sam lại nghiêm mặt nói, giống như nàng tới đây là để giải quyết vấn đề này.

- Được, vậy làm phiền cô.

Giáo viên thể dục lại sờ sờ đầu, hắn có chút thẹn thùng nói.

"Giáo viên Nhất Trung đều thật xinh đẹp, sớm biết vậy mình đã nhận lời mời của Nhất Trung chứ không phải vì lương bên Nhị Trung cao hơn mà sang mới phải."

Ý niệm như vậy chợt lóe lên trong đầu giáo viên thể dục kia, tiếp theo hắn vô cùng đứng đắn ngồi ở bục giảng, chỉ thỉnh thoảng liếc trộm Phùng Liễu.

"Vị giám thị kia chắc hẳn cũng trạc tuổi mình cùng lắm thì khoảng 25 26 tuổi, có khi vẫn chưa có bạn trai, chút nữa mình có nên tìm cơ hội hỏi xin Wechat của nàng không nhỉ?"

Phùng Liễu từ lâu đã tiếp nhận toàn bộ ánh nhìn từ học sinh trong lớp cho nên khi so sánh với thầy giáo thể dục Nhị Trung kia cũng xem như ôn hòa, cho dù hắn có nhìn chằm chằm cô hơn mười phút cũng không ảnh hưởng tới cô.

Chỉ một lát sau Lạc Vân Sam đã cầm một bài thi tới, sau đó nàng đi và đưa cho học sinh.

- Lần này để ý một chút, chép lại đáp án cũng cần thời gian.

Lạc Vân Sam nhỏ giọng dặn dò.

Học sinh gật đầu, sau đó cần lấy bút nghiêm túc viết lại, nắm chắc thời gian bắt đầu làm lại.

- Cô ơi, nếu có vấn đề khác có thể gọi em luôn cũng được.

Lạc Vân Sam nháy mắt với Phùng Liễu, nàng lặng lẽ vươn tay chạm vào lòng bàn tay Phùng Liễu.

- Vậy cảm ơn cô Lạc trước.

Phùng Liễu trừng mắt với Lạc Vân Sam.

"Làm gì đây, bây giờ đang trong phòng thi đấy."

"Đương nhiên là bảo vệ chủ quyền!"

Lạc Vân Sam lại nhướng mày với Phùng Liễu sau đó mới buông tay rồi chậm rãi rời khỏi phòng học.

Giáo viên thể dục vẫn luôn quan sát Phùng Liễu, các nàng khẽ nắm tay cũng lọt vào mắt hắn.

"Quan hệ của giáo viên Nhất Trung cũng thật tốt."

Giáo viên thể dục không khỏi cảm khái, hắn là trai thẳng căn bản không ý thức được hành động của Lạc Vân Sam là làm cho hắn xem, cánh cáo hắn đừng có nhìn bạn gái của nàng.

Nhưng trai thẳng cũng có chỗ tốt, sau khi ngắm đủ thì cũng biết dời đi tầm mắt của chính mình bắt đầu chuyên tâm quan sát học sinh.

- Cô... cô Phùng, chào cô!

Giáo viên thể dục thu bài xong liền khẩn trương nói.

- Tôi có thể add Wechat với cô không?

Phùng Liễu nghe vậy có chút sửng sốt.

- Ngại quá, tôi có người yêu rồi, Wechat...

Nói tới đây giáo viên kia cũng biết hắn không còn cơ hội, ngay cả cơ hội làm bạn bè cũng không có.

"Đều do mình quá nóng vội."

- Thì ra là như vậy, tôi quá đường đột nghĩ cô trẻ tuổi không ngờ cô đã có bạn trai.

Giáo viên thể dục cười nói để giảm bớt cảm giác xấu hổ.

Phùng Liễu chỉ cười, cô trực tiếp cầm bài thi sau đó ôm vào ngực liền rời đi.

Lạc Vân Sam đứng ở cửa cũng lặng lẽ quan sát động thái bên trong, nàng thấy Phùng Liễu đi ra liền lấy bài thi ôm vào lòng.

- Cô vất vả rồi.

- Em đi xung quanh cũng vất vả.

Phùng Liễu giúp Lạc Vân Sam chỉnh tóc.

- Tối nay em muốn ăn gì?

- Em hả, em muốn ăn cô...

- Hả?

Phùng Liễu híp mắt, tay cô đặt bên hông Lạc Vân Sam.

- Em muốn ăn đồ cô nấu, cô nấu cái gì em cũng thích.

Lạc Vân Sam lại cười.

Giáo viên thể dục đứng tại chỗ sờ sờ bụng, trong lòng có chút kì quái, không biết chuyện gì đang xảy ra?

Sau khi giao bài thi xong, Phùng Liễu và Lạc Vân Sam mười ngón tay đan vào nhau rời khỏi trường học.

Tới bây giờ, tất cả giáo viên trong trường học đều biết chuyện tình của hai người, hơn nữa hiệu trưởng tuyên bố học bổng mới thành lập là do Lạc Vân Sam bỏ vốn, vì vậy chuyện hai người trong trường lại càng dễ nghe hơn, dường như không nghe thấy lời phản đối nào.

Hướng đi này cũng làm Lạc Vân Sam rất vui vẻ, nàng bận rộn chuyện trường học bấy lâu nay không vô ích, bây giờ lại thêm chuyện giám sát việc thành lập danh sách học sinh nghèo khó.

- Cô Lạc, cảm ơn cô ạ.

Một học sinh đeo balo chạy tới trước mặt Lạc Vân Sam, sau khi nói xong liền cúi người.

- Ôi, em muốn cảm ơn tôi chuyện gì?

Lạc Vân Sam bị làm cho bất ngờ, nàng không hề quen học sinh này.

Học sinh khẽ cong môi cười, em ấy nhìn Lạc Vân Sam tràn đầy cảm kích.

- Cô Lạc, chờ em thành công, em nhất định sẽ báo đáp cô thật tốt.

Tuy rằng học sinh không trực tiếp trả lời vấn đề của Lạc Vân Sam nhưng những lời này của cô bé cũng giúp Lạc Vân Sam hiểu, thì ra đây là một trong những học sinh được nhận trợ cấp.

- Vậy em phải học tập thật tốt, tranh thủ lấy điểm cao nhé.

Lạc Vân Sam vỗ vỗ bả vai của cô bé.

- Cô Lạc yên tâm, em sẽ không phụ sự kỳ vọng của cô.

Học sinh hưng phấn nói.

Lạc Vân Sam nhịn xuống ý muốn xoa đầu học sinh, nàng đưa tay vào túi lấy một viên kẹo đặt vào lòng bàn tay cô bé.

- Cái này là ước định giữa chúng ta, nếu em thi đậu thì có thể tìm tôi nhận thưởng.

- Dạ, em nhất định sẽ làm được.

Học sinh dùng sức gật đầu, cô bé nắm chặt viên kẹo trong bàn tay.

Cô bé vừa rời đi, Phùng Liễu liền nhìn Lạc Vân Sam, trong mắt cô thêm vài phần vui mừng.

- Vân Sam, nếu em làm chủ nhiệm lớp chắc chắn sẽ rất thích em.

Lạc Vân Sam cười đáp.

- Thôi thôi, em chỉ đối với học sinh ngoan mới vậy thôi, nếu gặp đứa trẻ nào cứng đầu em sẽ không dùng thái độ như vừa rồi đâu. Với cả em chỉ cần cô thích em là được rồi, học sinh thích thì em không cần.

- Em đó!

Phùng Liễu cười lắc đầu.

- Cô ơi, tối nay em muốn ăn cua, chúng ta tới chợ hải sản mua cua được đi.

Lạc Vân Sam nhanh chóng chuyển đề tài.

- Thêm tôm hấp dầu không?

- Quá tốt!

Lạc Vân Sam gật đầu.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play