Chương 129
Nhưng Âu Dương Tịnh bị thương nặng, đây là chuyện rất kinh khủng.
Nói không chừng, nhà họ Âu Dương sẽ giận lây sang nhà họ Lục vì chuyện này.
Đến lúc đó, đám người bọn họ đừng hòng sống, bao gồm của Lục Bách Minh.
Nghĩ đến đây, bọn họ sợ hãi run lên, mồ hôi lạnh chảy ròng ròng.
“Dẫn Lục Vân Tường và thứ đồ nhà họ Âu Dương đó cút đi! Trở về nói với Lục Bách Minh, đây… mới chỉ là bắt đầu!”
Lục Thần dùng ánh mắt sắc bén liếc nhìn từng người nhà họ Lục.
Không có bất kỳ tiếng động, không có bất kỳ sự do dự nào, người nhà họ Lục vội vàng đỡ Lục Vân Tường và Âu Dương Tịnh dậy nhanh chóng rời đi.
Sau khi người nhà họ Lục rời đi, Lục Thần vội vàng lấy ra mấy viên thuốc anh vừa điều chế lần lượt đưa cho Tôn Hoành và Hậu Dũng.
“Hai viên thuốc này được tôi điều chế bằng dược liệu quý, có thể giúp mọi người nhanh chóng bình phục”.
Năm đó khi đi theo anh, Tôn Hoành và Hậu Dũng từng được thấy thuốc do Lục Thần điều chế.
Năm đó ở Diêm Long Quân có rất nhiều binh sĩ bị thương, sau khi uống những viên thuốc mà anh điều chế, nhiều nhất ba ngày là bọn họ đã khỏi hẳn.
Hai người không chút do dự ngửa cổ ra nuốt viên thuốc vào.
Ngay sau đó, một luồng hương thơm và mát lạnh lan tỏa khắp cơ thể, cảm giác rất dễ chịu.
“Hậu Dũng và Tôn Hoành, hai người không thể ở đây nữa, nhà họ Lục chắc chắn sẽ còn đến, bây giờ các cậu đến biệt thự số 1 bờ biển vàng đi!”
Nói xong, Lục Thần liền đưa chìa khóa và thẻ ra vào cho Hậu Dũng.
“Há!”
Tôn Hoành không biết nhưng Hậu Dũng biết, Bờ biển vàng đó là khu biệt thự sang trọng hào hoa nhất ở Minh Thanh, một mét vuông đã lên tới 1 triệu tệ.
“Cậu Thần, cậu mua căn biệt thự đó sao?”
Lục Thần mỉm cười nói: “An Kình Tông tặng!”
“Tặng?”
Hậu Dũng trợn tròn mắt, An Kình Tông này cũng hào phóng quá!
“Ừm!”, Lục Thần gật đầu: “Mọi người gọi xe đến trước nhé, có thời gian tôi sẽ chuyển tới sau”.
“Vâng!”
Hậu Dũng và Tôn Hoành vui mừng không thôi, cuối cùng bọn họ lại có thể ở chung với Lục Thần.
Sau đó, Lục Thần liền trở lại khách sạn, anh lại thực hiện Tứ Tượng Thần Châm cho Lâm Như.
Khí sắc của Lâm Như ngày càng tốt lên.
Mọi việc xong xuôi, Lục Thần chìm vào giấc ngủ say, đến 10 giờ sáng hôm sau mới tỉnh lại.
Anh vội vàng đánh răng rửa mặt chải đầu, bởi vì theo quy định hợp đồng, hôm nay anh phải đến nhà hàng hương vị Giang Hồ làm thủ tục bàn giao.
Ông chủ trước của nhà hàng Giang Hồ- Sở Lương Thương đã đợi từ rất lâu.
Lục Thần vừa mới đến ông ta đã vội vàng chào hỏi: “Cậu là cậu Lục đúng không?”
Lục Thần gật gật đầu: “Là chủ tịch An kêu tôi đến làm thủ tục bàn giao”.