Chương 116

Sau đó, dưới sự chỉ huy của Lục Bách Minh, đoàn người lái xe về nhà họ Lục.

Trước khi đến tỉnh lị, Lục Bách Minh đã mời nhà thiết kế hàng đầu đến sửa sang một căn phòng ngủ sang trọng.

Ông ta cũng gọi tất cả 20 nữ nhân viên xinh đẹp nhất trong doanh nghiệp gia đình đến học một số khóa đào tạo để bọn họ phục vụ Âu Dương Tịnh cho thật tốt.

Toàn bộ căn phòng chưa kể chi phí sửa sang đã mất gần 8 triệu tệ cho nội thất bên trong.

Ngoài ra về vấn đề thực phẩm, tất cả đều được nhập khẩu từ châu Âu, thậm chí đến cả nước cũng được vận chuyển từ dãy Alps.

Đối với một nhân vật lớn như Âu Dương Tịnh, bọn họ không dám lơ là khinh suất, chỉ sợ anh ta phật ý, nhà họ Lục bọn họ sẽ xong đời.

“Cậu Âu Dương, cậu có hài lòng về chỗ ở không? Nếu còn thiếu gì, tôi sẽ lập tức sai người đi mua”, trong phòng, Lục Bách Minh khom lưng nói với Âu Dương Tịnh.

Âu Dương Tịnh ôm cô gái đó, anh ta liếc mắt đánh giá một lượt, nhàn nhạt nói: “Tàm tạm! Đúng rồi, ông ra ngoài trước đi! Tôi mệt rồi!”

“Vâng!”

Lục Bách Minh kính cẩn lui ra ngoài. Sau đó ông ta liền lau mồ hôi trên trán.

Cái tên này, thật khó hầu hạ mà.

Phòng khách nhà họ Lục.

Vừa nhìn thấy Lục Bách Minh, Lục Phong liền nóng lòng gọi: “Ông nội, cao thủ mà ông mời đến chưa? Ông mau kêu anh ta giết chết tên tạp chủng Lục Thần đó đi, báo thù cho cháu!”

“Cháu nhỏ giọng chút!”, Lục Bách Minh tức giận nói: “Làm phiền nhân vật lớn đó nghỉ ngơi, cháu không lấy được lợi ích gì đâu!”

“Nghỉ ngơi?”, Lục Phong tức giận đến nỗi đá vào chiếc bàn bên cạnh: “Nhân vật lớn cái rắm gì, đến nhà họ Lục tôi không đi làm việc mà còn dám nghỉ ngơi? Ông nội, ông mau kêu anh ta đi giết Lục Thần đó đi!”

Tiếng gầm của Lục Phong vang vọng khắp nhà họ Lục.

Lục Bách Minh tái mặt vì sợ hãi, mồ hôi lạnh chảy ròng ròng, nếu để Âu Dương Tịnh nghe được lời này thì nhà bọn họ coi như xong.

“Ai đang la hét quấy rầy ông đây nghỉ ngơi vậy?”, quả nhiên, Âu Dương Tịnh mang theo vẻ mặt lạnh lùng bước ra ngoài.

Lục Phong tàn phế ngồi thẳng trên ghế sô pha, anh ta trừng mắt nhìn Âu Dương Tịnh, rống lên: “Anh chính là nhân vật lớn đó sao? Bây giờ tôi kêu anh đi giết Lục Thần, có nghe thấy không?”

Lục Phong vừa dứt lời, tất cả mọi người trong nhà họ Lục đều sợ hãi quỳ xuống đất.

Lục Bách Minh run rẩy nói: “Cậu… Âu Dương, thằng bé không biết thân phận của cậu, mong cậu tha thứ cho sự vô lễ của nó”.

Lúc này, cả nhà họ Lục đều yên lặng đến đáng sợ.

Tiếng tim đập thình thịch vang lên vô cùng rõ ràng trong phòng khách.

Đến cả ông nội cũng phải quỳ lạy anh ta, rốt cuộc người này là ai?

Giờ phút này, cho dù không ai nói gì nhưng có lẽ Lục Phong cũng đã đoán được thân phận của người này nhất định không tầm thường.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play