*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.Cố Chi Hành đến chỗ rút thăm để bốc, tìm được đối thủ đầu tiên của mình liền đến bên cạnh Diễn Võ Trường đợi lên sân khấu.
Trận tuyển chọn này, không khác gì một hồi xa luân chiến dông dài, không muốn bị đào thải, thì phải luôn luôn thắng.
"Cố sư huynh, xin chỉ giáo nhiều hơn."
"Mời."
Trận tỷ thí này, đối thủ của Cố Chi Hành là một đệ tử Tàng Kiếm Phong. Người này dùng vũ khí là một thanh loan đao, ra chiêu xảo quyệt ngoan tuyệt, cho người ta cảm giác rất không thoải mái.
Cố Chi Hành một bên ra chiêu, một bên có chút nghi hoặc. Đại bỉ tông môn không thể giết hại lẫn nhau, đến giới hạn thì ngừng. Nhưng người này rõ ràng đang muốn tiếp cận hắn, loại chiêu thức này cũng hoàn toàn không thích hợp với vũ khí của người đó.
//Editor: @kimochi175Cố Chi Hành có nhìn thoáng qua đối thủ, đột nhiên nhanh trí. Người này tên gọi cái gì Cố Chi Hành không biết, nhưng, người này là tuỳ tùng của Đường Thuẫn, hắn nghĩ tới. Một khi đã như vậy, vậy cho hắn một cơ hội đi!
Vì thế, Cố Chi Hành khéo léo để lộ ra một sơ hở rất rõ ràng trước người. Quả nhiên, người nọ nắm lấy cơ hội, vọt tới chỗ hắn.
Trong chớp mắt, Cố Chi Hành bắt lấy cánh tay người nọ, dùng sức gập lại, chỉ nghe một tiếng hét thảm vang lên, một cái bình sứ từ trong tay người nọ rơi xuống đất!
Chất lỏng bên trong rơi xuống chân hắn.
"A! A! A!"
Tên đệ tử kia nhảy chân điên cuồng gào thét, cuối cùng không thể nhịn được nữa, dùng loan đao chặt đứt cái chân kia.
Trưởng lão giám thị bên cạnh nhanh chóng lại điều tra, phát hiện trong bình sứ trung chính là kim thủy* dùng để tinh luyện vũ khí. Loại nước này có thể nhẹ nhàng hòa tan tinh thạch, huống chi là thân xác máu thịt.
Cố Chi Hành ánh mắt tăm tối, được lắm, Đường Thuẫn, chúng ta lại cộng thêm một món nợ rồi!
"Cố Chi Hành ngươi không sao chứ?"
Mạnh Quân Khanh đi vào trong sân, bắt lấy Cố Chi Hành trên dưới nhìn một vòng, xác định không vấn đề gì mới thở dài nhẹ nhõm một hơi.
"Y quy xử trí đi!"
Mạnh Quân Khanh nhìn mấy trưởng lão giám thị phân phó nói.
//Editor: @kimochi175"Vâng."
Quy định Lăng Tiêu phái, hãm hại đồng môn sẽ bị phế bỏ tu vi, ném vào sau núi. Sau núi có rất nhiều dã thú, một người thân thể suy yếu, ném vào sau núi chỉ có một con đường chết.
Nếu không niệm tình đồng môn, vậy ra sau núi, cảm thụ một chút, cá lớn nuốt cá bé.
Trận tỷ thí này đương nhiên là Cố Chi Hành thắng, vì thế, lại bắt đầu tỷ thí hết lượt này đến lượt khác, rốt cuộc tới hoàng hôn, gặp được đối thủ cuối cùng hôm nay.
Tề Ngọc, đệ tử Bách Nhận Phong, dùng binh khí là một đôi chùy, múa lên vô cùng uy vũ.
Hai người nếu có thể kiên trì đến bây giờ, thì đều hướng đến trận chung kết ngày mai, đều dùng hết toàn lực, chỉ cầu thắng lợi.
Kiếm của Cố Chi Hành cùng chùy của Tề Ngọc, ngươi tới ta lui, mỗi lần va chạm đều có ánh lửa văng khắp nơi, người xem dưới đài liên thanh reo hò.
Cố Chi Hành nhảy lên một cái né tránh đầu chùy đập xuống, mà một tay khác của Tề Ngọc nắm chùy sắt lại đập tới, giữa lúc hai chùy sắt thay đổi vị trí, Cố Chi Hành bắt được cơ hội. Hắn cầm kiếm bay qua, mũi kiếm chỉ thẳng đánh yết hầu Tề Ngọc.
//Editor: @kimochi175Tề Ngọc vừa lui ra phía sau, vừa xoay tay lại vung lên chùy sắt đánh úp tới gáy của Cố Chi Hành. Cố Chi Hành lại dường như không phát hiện, một lòng một dạ gia tốc tiến lên, cuối cùng thắng.
Nhưng chùy sắt không kịp thu thế, lập tức sắp bay đến Cố Chi Hành, Cố Chi Hành nhanh chóng lắc mình sang một bên, khó khăn lắm mới tránh được.
"Rầm!"
Dưới lực chấn cực mạnh của chùy sắt, mặt đất dưới chân rung lên nhè nhẹ, lần này nếu đánh trúng Cố Chi Hành, hậu quả không dám tưởng tượng.
"Cố sư huynh, vừa rồi ta không phải cố ý, này chùy quá nặng, thu không được."
Kết thúc trận, Tề Ngọc đi tới tìm Cố Chi Hành xin lỗi.
Vũ khí của Tề Ngọc tuy là một đôi chùy sắt lớn, nhưng dáng người lại rất thanh tú, đặt hắn với đại thiết chùy, thực sự quá tương phản.
"Ừm, không sao."
//Editor: @kimochi175Cố Chi Hành nhàn nhạt trả lời xong, liền đi tìm sư tôn. Không nghĩ tới, sư tôn vậy mà đang tức giận.
"Sư tôn, người làm sao vậy?"
"Cố Chi Hành, bây giờ ngươi đến phòng nhỏ chịu phạt! Trận tỷ thí vừa rồi vốn dĩ không cần hung hiểm như vậy, vì sao ngươi phải lựa chọn biện pháp đó? Kiếm pháp ta dạy mấy năm nay đã quên hết rồi sao?!"
Mạnh Quân Khanh sắp tức chết rồi! Vừa rồi đầu của cây chùy lớn kia suýt nữa đập trúng hắn! Mình suýt chút nữa ra tay phá ngang trận thi đấu này! Hiện tại nhớ tới vẫn như cũ lòng còn sợ hãi!
"Sư tôn, ta không có việc gì, thật sự, ta vừa rồi đã tính toán kĩ đường đi nước bước! Thật sự mà."
"Vậy cũng không được, hiện tại, lập tức trở về chịu phạt!"
Cố Chi Hành hiểu sư tôn là lo lắng cho mình, nhìn y bị mình làm tức thành như vậy lại đau lòng, liền nghĩ cách…
"Sư tôn, chúng ta đi xuống chân núi ăn cơm chiều đi."
"Không đi, buổi tối chỉ một viên Tích Cốc Đan!"
"Sư tôn, ta một ngày không ăn cơm rồi, ta rất đói."
Mạnh Quân Khanh vốn định cự tuyệt, thế nhưng, ngẩng đầu thấy dáng vẻ đáng thương hề hề của Cố Chi Hành, lại mềm lòng.
//Editor: @kimochi175Àiii, bỏ đi, kinh nghiệm đều là tích lũy lên, mình cũng không thể nóng vội.
Đồ đệ đói bụng cũng không thể chịu phạt được, vẫn là dẫn người đi ăn cơm trước.
Vì thế, Cố Chi Hành cảm thấy mỹ mãn theo sư tôn đi ăn cơm.
Sư tôn thật mềm lòng, mình phải bảo vệ y thật tốt, đừng để bị người lợi dụng mới được.
Truyện chỉ đăng tại wattpad - @kimochi175 chính chủ, những web khác điều là ăn cắp!!!!!! Hãy đọc chính chủ!!!! -
Lan: Thách thức 6 ngày 6 đêm rũ cả cty đi nhậu bỏ làm sếp kêu về cũng không về "Trừ khi tăng lương". Gét Gô
______
*
Kim thủy: dịch ra là nước vàng, nhưng theo miêu tả trong truyện thì đây có thể là
nước cường toan. Nước cường toan được tạo thành bằng cách trộn lẫn hai dung dịch HCl (axit clohidric đậm đặc) và HNO3 (axit nitric đậm đặc) theo tỷ lệ 3:1, là hợp chất có tính ăn mòn rất mạnh, ở dạng lỏng, màu vàng và dễ bay hơi, được sử dụng cho một số quy trình hóa học phân tích và để tinh chế vàng.