"Ngày mai là ngày cưới, tối nay 2 chị em mình tâm sự thật lâu có được không?" Thanh Nga nói
"Em rất sẵn lòng với chị yêu" cô vui vẻ nói
"Năm đó chị vừa tròn 6 tuổi,em được bà mẹ đưa về giới thiệu em sẽ là em gái của chị, năm đó em mới 4 tuổi. Từ nhỏ em đã rất trưởng thành nên cái gì em cũng nhường cũng lo cho chị, lúc đó chị xem đó là đều đương nhiên, nhưng cũng chẳng lạ gì, khi chị lúc đó lại rất ghét em vì em đã giành ba mẹ với chị, e có nhớ năm chị 13 tuổi, chị bị một đứa bạn ức hiếp, em tuy nhỏ con nhưng lại rất lì đòn lao vào che cho chị." Thanh Nga vừa kể vừa cười.
"Em biết em không phải là con ruột của ba mẹ, nhưng ba mẹ đã rất yêu thương em không khác gì yêu thương chị, 1 đứa vừa mất đi người thân, mất tất cả lại có 1 gia đình bằng lòng đem em về nuôi, yêu thương như con ruột thì còn đều gì bằng nữa" cô nói với 1 giọng có chút buồn bã.
Hai chị em tâm sự một lúc sau đều lăn ra ngủ.
Ngày cưới cũng đã tới, hôn lễ được tổ chức ở Trần Gia. Khách khứa không quá đông hầu như chỉ toàn người trong gia đình chú rể, gia đình cô dâu chỉ vỏn vẹn 5 người.
Hôn lễ rất đơn giản, giống như chỉ giới thiệu cô cho dòng họ anh biết cô là vợ anh thôi vì anh nghĩ dù sao cũng sẽ ly hôn cần gì rình rang. Gia đình anh cũng quá quen với việc anh tự quyết như thế này rồi.
Rất nhanh buổi lễ kết thúc,cô được đưa vào phòng tân hôn nghĩ ngơi, anh vẫn còn ở dưới tiếp rượu với các ông các bác trong gia đình. Gia đình cô đã ra về từ lâu, một mình cô trong căn phòng tân hôn này nghe sao quá lạnh lẽo. Cô cầm 1 bộ quần áo bước vào phòng tắm rồi tắm rửa thay đồ, bộ sare thắt dây ở phía sau phải 1 hồi lâu cô mới tháo xuống được.
Tắm xong thật thoải mái cô bước đến bên giường ngồi xuống lau khô tóc.
Cánh cửa phòng được mở ra, người bước vào không phải anh mà là Phạm Văn,cô giật mình nhìn anh ta và nói "anh đi ra ngoài đi, đây là phòng tân hôn của tôi,ai cho anh bước vào đây, anh nên nhớ thân phận của anh, bây giờ tôi là cô dâu của em vợ anh đó!"
Phạm Văn chẳng thèm để ý đến lời nói của cô, bước đến ôm cô vào lòng thật chặc mặc cho cô vùng vẫy "tại sao chứ, tại sao em lại lấy nó, bởi vì nó giàu hơn anh sao? Không anh sẽ lấy hết tất cả của nó, kể cả em"
Lúc này anh vừa bước vào nhìn thấy Phạm Văn đang ôm cô trong phòng tân hôn của mình, lại muốn lấy tất cả của anh kể cả cô sao? "Đừng mơ cô ấy đã là vợ tôi mời anh rể về phòng, anh đi nhầm phòng rồi" anh gằng giọng nói
Phạm Văn lúc này mới chịu thả cô ra lườm anh rồi bỏ đi ra ngoài. Cô lúc này đã được thoát ra thở phào nhẹ nhõm. Thấy anh bước đến đóng cửa phòng lại, ngồi từ xa đã nghe mùi rượu nồng nặc trên người anh. Sau khi khóa cửa anh cầm 1 chiếc remote và nhấn nút trên đó. Remote đó là để chỉnh phòng sang chế độ cách âm hoàn toàn, do anh cần làm việc trong không gian yên tĩnh nên anh cho người lắp thêm hệ thống này.
Anh vừa đi về phía cô vừa bắt đầu cởi áo vest trên người, rồi đến nới lỏng chiếc nơ trên cổ, cởi phăng chiếc áo sơ mi trên người, tiếp theo là chiếc thắt lưng, cuối cùng là quần của anh cũng được cởi hết ra
"Anh muốn làm gì, chúng ta chỉ có quan hệ hợp đồng, không thể xảy ra chuyện gì được"cô sợ hãi lắp bắp
Anh lúc này đã ngà ngà say không thèm nghe được những gì cô nói nữa rồi,trong đầu anh bây giờ là hình ảnh cô và Phạm Văn ôm nhau, hắn ta còn nói sẽ cướp tất cả từ anh kể cả cô, cứ thế anh tiến đến gần cô, cô thì cũng thụt lùi lại từ từ, lùi được vài bước đã đụng phải bức tường, còn anh thấy cô bắt đầu thụt lùi thì anh càng tiến nhanh hơn nữa, rất nhanh đã áp cô vào tường, hai tay anh nắm lấy hai tay cô ghì chặc cô lại vào tường khiến cô không thể đi chuyển nữa.
Cô lúc này hoảng loạng nước mắt rơi lã chã, mở miệng cầu xin anh" đừng mà anh tỉnh lại có được không, chúng ta chỉ cưới theo hợp đồng, không thể xảy ra chuyện này được."
Bấy giờ anh mới mở miệng nói" hợp đồng cũng không có nói không được phép, hợp đồng chỉ có tôi và cô biết với mọi người cô là vợ của tôi, đã là vợ chồng thì chuyện này rất bình thường"
Nói rồi anh đưa môi mình áp vào môi cô hôn ngấu nghiến, cô cố tránh né nhưng không thể tránh được, nước mắt cô rơi ngày một nhiều. Hai tay anh cầm tay cô đưa ra sau lưng cô,1 tay anh nắm cả 2 cổ tay cô, miệng vẫn tiếp tục ngấu nghiến hôn cô, tay còn lại bắt đầu cởi từng chiếc nút áo của cô, chiếc áo lót dần hiện ra,anh kéo áo lót của cô lên để lộ ra bầu ngực căng tròn của cô. Môi anh dần rời khỏi môi cô, trượt dài xuống phần cổ rồi ngoạm vào bầu ngực của cô. Bàn tay lúc nãy không yên phận, lại tiếp tục chạm tới quần của cô và kéo xuống, miệng cô lại bắt đầu cầu xin anh đừng như vậy nữa.
Vì miệng anh đang ở đầu ngực cô, tay cô lại đang bị khóa chặt bằng tay anh, Cô làm liều cắn mạnh vào tai anh để thấy đau anh sẽ ngừng lại, nhưng điều đó là dại dột, nó càng khiến anh thêm cảm giác thèm muốn chiếm lấy cô hơn nữa.
Chiếc quần của cô đã rơi xuống đất, ngón tay anh bắt đầu mân mê vùng nhạy cảm của cô, bất ngờ 1 ngón tay anh đâm sâu vào âm đ*o của cô, miệng cô dần thả tai của anh ra trên răng cô có nhuốm 1 ít máu từ tai anh. Nước mắt cô rơi lã chã bắt đầu cầu xin anh trong vô thức " tôi xin anh, đừng như vậy nữa mà, anh bình tĩnh lại có được không,xin anh."
Bàn tay đang mân mê trong âm đ*o thì đột ngột rút ra, miệng anh cũng không còn ngoạm vào bầu ngực của cô nữa, anh dần đứng thẳng lên, anh thả bàn tay phía sau đang giữ chặt tay cô ra. Cô thấy anh thả cô ra đang tính chỉnh lại quần áo chạy đi, "a" cô lại bị nắm tay lôi đi, hất tay cô mạnh về phía chiếc giường, cô bị lôi theo đà ngã nhào xuống chiếc giường. Anh cứ thế phóng lên người cô, mặc cho cô vùng vẫy.
"Tôi với anh chỉ là hợp đồng, không phải cưới thật, sao anh lại muốn làm chuyện này, đúng là vô sĩ mà, đáng ra tôi nên từ chối cái hợp đồng vô lí này" cô la hét vùng vẫy trong nước mắt
Bốp... đây là lần thứ 2 anh tát cô
"Con đàn bà ti tiện này, có chồng rồi mà vẫn còn muốn dụ dỗ chồng người khác à, nếu không vì chị tôi bị bệnh không chịu được cú sốc nào, không thì tôi đã tiễn đôi cẩu nam nữ các người xuống chầu diêm vương rồi. Còn chuyện tôi đang làm à, chẳng phải đêm nay là tân hôn của 2 chúng ta sao, tôi phải có được cô để tên đó đừng mong mơ tưởng phản bội chị tôi nữa, cô cũng nên coi đây là lời cảnh cáo, cô và hắn còn lén phén gặp nhau nữa thì đừng trách tôi" giọng anh đanh lại nói trong sự bực tức.
Nói rồi anh bắt đầu đưa *** **** to lớn của mình vào âm đ*o của cô, cảm giác như có gì đó xé toạt bên trong cô, 1 dòng máu chảy ra từ âm đ*o của cô.
"Đau, đau quá xin anh dừng lại đi mà" cô nói trong nước mắt
"Cũng sạch sẽ nhỉ, cứ tưởng cô cho tên đàn ông nào rồi chứ, kít quá thật vinh hạnh cho tôi" anh nhìn cô mỉa mai.
Sau 1 lúc ra vào bên trong cô anh cũng không kềm được phóng thẳng chất dịch màu trắng đục vào trong cô rồi nằm xuống bên cạnh ngủ,cô vì lần đầu quá sức cũng thiếp đi.
Sáng sớm thức dậy anh nhìn bên cạnh không thấy cô đâu, sợ cô bỏ trốn đi mất anh vội chạy vào nhà vệ sinh thì thấy cô đang cầm bông tắm kì cọ rất mạnh vào cơ thể, làm cho những vùng được kì cọ đó đỏ ửng cả lên. "Làm gì mà mạnh tay vậy, đỏ cả rồi" anh lên tiếng
Cô giật mình nhảy tỏm vào bồn tắm trốn, nói vọng lên
"Anh làm gì vậy đi ra ngoài!"
Anh nghĩ đáng ra hôm qua cô bị thất thân như vậy phải khóc rất nhiều chứ, cô sao không thấy biểu cảm gì cả.
"Từ nhỏ con bé rất ít khi khóc, dù có khóc cũng không hề khóc lâu,1 lúc sau nó vẫn lại cười như bình thường, như nó không muốn ai hiểu được trong tâm trí nó đang đau như thế nào, nó cười vì nó biết đã không thể thay đổi được nữa" trong đầu a
ảnh lúc này nhớ lại những câu từ mà ba cô từng kể cho anh nghe.
Cô tắm xong rồi thay đồ bước ra, cô lướt qua người anh, mặt không cảm xúc, bước xuống nhà bếp nấu đồ ăn sáng cho cả nhà.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT